Nghe những lời phát tiết tràn ngập hận ý của cô ả, ánh mắt của Cung Linh Lung dần dần trở nên lạnh như băng, trong lòng đã nảy lên một suy nghĩ: Đã gần hai tháng rồi không đánh nhau, hôm nay lấy Mạnh Hiểu Dĩnh thử tay nghề đi, để tránh cho bị lục nghề.
Vu Nam thấy cô ả càng nói càng nhiều, càng nói càng kích động, vội vàng kéo cô ả đến một góc, nhẹ nhàng nhắc nhở: “Hiểu Dĩnh, con bình tĩnh lại một chút, con nhất định đừng có để người ngoài nghe được những lời này đó.”
Có bà ta trấn an, Mạnh Hiểu Dĩnh nhanh chóng bình tĩnh lại, sau đó lúc nói chuyện cũng hạ thấp giọng đi.
Hai người bọn họ nói chuyện một lúc lâu, ngay lúc hai người đang muốn rời đi, hai thiếu niên mặc quần áo rách nát dơ bẩn đột nhiên từ con hẻm nhỏ ở đối diện xông ra, mỗi người cầm theo một cây gậy, biểu cảm trên mặt vô cùng hung dữ, không nói tiếng nào đã đánh mạnh về phía Mạnh Hiểu Dĩnh và Vu Nam
“A!”
“A!”
Hai người bọn họ hoàn toàn không hề đề phòng, bị hai cây gậy đánh tới tấp.
Vu Nam bị đánh trúng má phải, Mạnh Hiểu Dĩnh bị đánh trúng trán, cả hai người đều lập tức đổ máu.
Hai thiếu niên này đánh cũng rất ác, thấy mới đánh một cái đã đổ máu, bọn họ cũng sẽ sẽ đánh c.h.ế.t người, cầm gậy đổi sang đánh vị trí khác, điên cuồng đánh mạnh khắp cơ thể bọn họ.
“Mấy người đang làm cái gì đó? Dừng tay!”
Trong lúc hai người Mạnh Hiểu Dĩnh bị đánh đến hét to, đội điều tra tuần tra ở gần đó đã nghe tiếng chạy đến.
Hai thiếu niên thấy thế lập tức quăng gậy đi, co giò chạy thẳng về phía hẻm sâu tối om.
Lúc nãy Cung Linh Lung đang yên lặng đứng bên cạnh thưởng thức hình ảnh hai người Mạnh Hiểu Dĩnh bị đánh, cô cũng đã nhận ra thiếu niên vừa mới đánh Mạnh Hiểu Dĩnh lúc nãy chính là thiếu niên từng trốn thoát khỏi tay của đội điều tra trong chợ đen lần trước.
Thiếu niên này là một người tài, lần trước trùng hợp lột một lớp da của Từ Vi, hôm nay vừa xuất hiện lại đã đánh Mạnh Hiểu Dĩnh một trận.
Không nói chuyện khác, thiếu niên này rõ ràng là có thù oán với Mạnh Hiểu Dĩnh, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, hôm nay cô nhất định phải ra tay giúp đỡ bạn mình mới được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-336.html.]
Cho nên lúc mấy người của đội điều tra đuổi theo bọn họ, Cung Linh Lung lập tức ẩn thân chơi xấu, tạo ra một ít phiền phức cho người của đội điều tra, làm bọn họ chạy chậm dần, cho hai thiếu niên thêm một chút thời gian để chạy trốn.
Chờ đến khi người của đội điều tra đều đã đuổi theo hai thiếu niên kia rồi, Vu Nam và Mạnh Hiểu Dĩnh bị đánh đến mức m.á.u chảy đầy mặt vẫn cứ hoảng loạn thét chói tai, hai người bị đánh rất thảm, hốt hoảng sợ hãi trốn vào trong một góc.
Hai người vừa mới rúc vào góc, một cái bao tải to đã từ bên cạnh bay đến, tròng lên đầu hai người bọn họ.
Cung Linh Lung khoác một cái khăn trải giường cũ nát nhặt cây gậy bị hai thiếu niên bỏ lại lên, nhanh chóng xuất kích, dùng hết toàn lực đập mạnh xuống xương bánh chè của Vu Nam và Mạnh Hiểu Dĩnh.
“Răng rắc... Răng rắc...”
Hai tiếng xương gãy liên tục vang lên.
“A!”
Ngay sau đó, tiếng kêu to như heo bị chọc tiết lập tức xuyên thấu toàn bộ con phố.
Chờ đến khi người qua đường chạy đến cứu người thì Cung Linh Lung đã bỏ trốn mất tiêu, cô cũng không ở lại hóng chuyện, chỉ vội vàng chạy đi làm chuyện của mình.
Chờ đến khi cô quay về đơn vị, Bạch Thủy Tiên đã ngủ trưa thức dậy, bà cũng không chịu ngồi yên, hiện tại đang kiểm kê vật tư giúp các đồng nghiệp của cô.
Cung Linh Lung không nói cho bà biết chuyện cô trả thù buổi chiều, cô đánh hai người kia thành kẻ tàn phế cũng không cảm thấy áy náy chút nào.
Mãi đến khi tan ca về đến nhà rồi, cô mới nói chuyện này cho mẹ biết, còn nói với bà: “Mẹ, tối nay mẹ vào không gian phối dược cho con đi, con muốn đi thưởng cho Mạnh Hiểu Dĩnh.”
Con người Mạnh Hiểu Dĩnh bướng bỉnh đến cực đoan, lại ngang ngược vô lý, đầu óc của cô ả đã bị hận ý lắp đầy. Loại người như cô ả sẽ không bao giờ suy nghĩ lại lỗi lầm của mình, chỉ biết đổ tội cho người khác, phát tiết toàn bộ oán hận lên trên người của người khác.
Loại người giống như cô ả, nếu như bị người có tâm tìm đến lợi dụng, sớm muộn gì cũng sẽ mang đến phiền phức cho mọi người và bộ đội.
Cho nên cô ả vẫn là đừng đi ra ngoài nữa, cứ ở lại trong nhà tự hại người nhà họ Mạnh đi.