THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

“Việc này con thương lượng với Hải Lâm đi, dù sao cũng liên lụy đến hai vợ chồng em ba của nó, nó cũng sẽ không đứng ngoài chọc, nếu có thể bảo người của nó xử lý chuyện của Mạnh Hiểu Hàng luôn thì càng tốt.” Bà cụ Bành lại chỉ chiêu cho bà ta.

“Mẹ, con biết rồi.”

Lúc nãy Bành Ngọc Ni vốn dĩ còn có chút hốt hoảng, lúc này đã bình tĩnh lại, đứng dậy cầm lấy chổi, quét dọn sạch sẽ cháo đổ dưới đất sạch sẽ sau đó mới rời đi.

Bà ta vừa mới đi đến cửa đã gặp phải Bạch Thủy Tiên, Bạch Thủy Tiên gật đầu coi như chào hỏi, sau đó mang theo công cụ giác hơi đi đến phòng kế bên làm việc.

Nhìn thấy gương mặt nhã nhặn lịch sự lại xinh đẹp của Bạch Thủy Tiên, Bành Ngọc Ni theo bản năng cảm thấy ghen tị, nhưng bà ta cũng không đến mức mất khống chế vô cớ chạy đến kiếm chuyện, chỉ xách túi xách vội vàng chạy về đơn vị đi tìm Tiết Hải Lâm.

Buổi trưa, Cung Linh Lung nghỉ giữa trưa chuẩn bị đến nhà ăn ăn cơm, mới cầm hộp cơm đi ra đã nhìn thấy mẹ đứng ở bên ngoài.

“Mẹ, mẹ đến đây lúc nào thế?”

“Mẹ mới đến được năm phút thôi.”

Bạch Thủy Tiên cũng không đi gõ cửa quấy rầy công việc của cô, thấy cô cầm hộp cơm muốn đi ăn cơm, cười nói: “Mẹ mới đến bưu điện nhận một kiện hàng giúp lãnh đạo, lại nghĩ chắc con cũng sắp tan ca rồi, cho nên đến đây ăn cơm ké với con.”

“Đi thôi, con dẫn mẹ đến nhà ăn ăn cơm.”

Cung Linh Lung đưa hộp cơm cho bà, lại xách cái túi đồ nặng trĩu dưới đất lên nói: “Mẹ, cái túi này nặng quá, tạm thời để nó trong văn phòng của con đi, chờ ăn cơm xong mẹ lại đến lấy sau.”

“Được, đây là đặc sản Đông Bắc do chiến hữu của lãnh đạo gửi đến cho ông ấy, chiến hữu này của ông ấy rất nhiệt tình hào phóng, mỗi lần đều gửi một túi to đến, mấy hôm trước ông ấy tập thể dục buổi sáng bị trật eo, cho nên mẹ mới đi nhận đồ giúp ông ấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-360.html.]

Chờ cô cất đồ rồi, hai mẹ con bọn họ mới cùng nhau đến nhà ăn của đơn vị ăn cơm, trên đường đi bà lại thấp giọng nói với cô: “Linh Lung, sáng nay mẹ của Mạnh Hiểu Dĩnh đến viện điều dưỡng, mẹ nghe các đồng nghiệp khác nói, trong khoảng thời gian này bà ta thường xuyên chạy đến tìm mẹ vợ của Tiết Hải Lâm, muốn cho nhà họ Bành cứu Mạnh Hiểu Hàng.”

“Mấy ngày trước lần nào bà ta cũng đều khóc lóc rời đi, hôm nay lúc bà ta đi về lại không khóc, bà ta đi về không được bao lâu thì Bành Ngọc Ni cũng vội vã rời đi, mẹ nghi là nhà họ Bành sẽ nhúng tay xử lý chuyện này đó.”

Cung Linh Lung hơi nhướng mày lên nói: “Lúc trước không giúp, hiệp tại lại giúp, việc này có hơi kỳ lạ nha.”

“Tối nay con về nhà nói chuyện với Tĩnh Xuyên đi.”

Bạch Thủy Tiên biết chuyện Mạnh Hiểu Hàng bị bắt là do con rể âm thầm ra tay, hiện tại nhà họ Bành chuẩn bị nhúng tay vào, vẫn phải nhắc nhở con rể một tiếng mới được.

Cung Linh Lung gật đầu đồng ý, trong mắt lộ ra chút ánh sáng khác thường, thật ra trong lòng cô lại rất chờ mong bọn họ nhúng tay vào.

Thức ăn trong nhà ăn của đơn vị cơ quan cũng không tệ lắm, có rất nhiều người đến đây ăn cơm. Đây là lần đầu tiên mẹ đến đây ăn cơm, hôm nay trùng hợp lại có thịt gà kho tàu, Cung Linh Lung mua cho bà một phần, còn mua thêm hai món chay, cô cũng chọn một món mặn một món chay.

Hai người mua cơm xong cũng không ngồi lại trong nhà ăn ăn cơm mà lại bưng hộp cơm quay về kho hàng nhỏ phía sau văn phòng, ngồi trên cái giường nhỏ dùng để nghỉ ngơi giữa trưa ăn cơm.

Nơi này không có người ngoài, Bạch Thủy Tiên lại nhỏ giọng báo cho cô nghe một tin vui khác: “Linh Lung, lần trước mẹ nộp bản dịch thử được tuyển chọn rồi, cục biên dịch gửi chứng minh công việc và sách y qua bưu điện cho mẹ, tiền nhuận bút phiên dịch cũng khá cao.”

“Bao nhiêu vậy mẹ?” Cung Linh Lung vội vàng hỏi.

“Dịch một nghìn chữ được ba đồng.” Bạch Thủy Tiên cười khẽ.

Cung Linh Lung: “... Cao vậy sao?”

“Thật ra vào những năm năm mươi đến sáu mươi, lúc mà mẹ còn học đại học thì tiền nhuận bút phiên dịch còn cao hơn bây giờ nhiều, các loại sách chuyên ngành kỹ thuật như sách y khoa này, phiên dịch một cuốn ít thì kiếm được hai ba nghìn, nhiều thì sáu bảy nghìn. Mấy năm nay tình huống có chút đặc biệt, đừng nói là chuyện phiên dịch bị gián đoạn, tiền nhuận bút phiên dịch các tác phẩm thơ ca văn học cũng bị hạ thấp không ít, một nghìn chữ ba đồng đã là giá cả khá cao hơn giá trung bình hiện nay rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi