Cung Linh Lung tranh thủ cơ hội được đi ra ngoài, đầu tiên là đạp xe đạp chạy đến viện điều dưỡng, cô đã đến nơi này khá nhiều lần, bảo vệ ở phòng thường trực đã biết cô là nhân viên chính phủ, bảo cô cứ đăng ký thông tin dựa theo quy trình rồi lập tức cho cô đi vào.
“Linh Lung, sao con lại đến đây?”
Bạch Thủy Tiên đang ở trong phòng giác hơi cho các lãnh đạo, biết tin cô đến, lập tức tranh thủ thời gian chạy ra ngoài gặp mặt cô.
“Mẹ, lúc nãy chủ nhiệm Dương nói cho con biết, Vu Nam đã xác nhận thân phận của hai thiếu niên đánh bọn họ, bọn họ là cháu của…”
Chờ cô nói xong, sắc mặt Bạch Thủy Tiên thay đổi kịch liệt: “Linh Lung, con xác định sao? Là họ Thủy thật à?”
“Chủ nhiệm Dương nói là họ Thủy, con không có hỏi tên cụ thể. Mẹ, mẹ biết giáo sư này sao?” Cung Linh Lung vội hỏi.
“Biết chứ, ông ấy chính là giáo viên dạy mẹ, trong đại học kinh y công lập cũng chỉ có một giáo sư Thủy duy nhất, tên là Thủy Đình Diệc.”
Bạch Thủy Tiên nghĩ đến những chuyện khó khăn mà thầy mình gặp được, cảm thấy vô cùng chua xót, nói thật nhanh: “Cao trị bỏng lần trước Tĩnh Xuyên lấy về chính là công thức thuốc gia truyền của nhà giáo sư Thủy.”
“Mẹ, con biết rồi, mẹ cứ đi làm tiếp đi.”
“Lần trước con đã từng gặp thiếu niên kia ở chợ đêm, để con đi tìm thử xem sao, ngoài ra con sẽ gọi điện thoại cho anh Tĩnh, bảo anh ấy nhờ người đi điều tra.”
Bạch Thủy Tiên rất lo lắng cho gia đình của thầy, nhưng bà lại không thể rời khỏi nơi này được, nắm lấy cánh tay cô nói nhỏ: “Linh Lung, chuyện tìm kiếm giáo sư mẹ chỉ có thể giao cho con, nếu như con có thể tìm được người nhà họ Thủy thì con cứ nói với bọn họ, con là con gái của Cung Vãn Đường, cháu ngoại của Cung Khải Châu.”
Cuối cùng Cung Linh Lung cũng biết được tên thật của mẹ, nghe thế mỉm cười nói: “Mẹ, tên của mẹ đẹp thật đó.”
Bạch Thủy Tiên cười cười, nụ cười lại có chút chua xót nói: “Đây là tên bà ngoại của con đặt cho mẹ.”
“Mẹ, mẹ lại chờ một chút, sẽ nhanh thôi, mẹ sẽ lại có thể dùng tên thật của mình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-362.html.]
Cung Linh Lung an ủi vào câu, cũng không nói thêm gì nữa, vội nói: “Mẹ, mẹ đi làm đi, bây giờ con đi gọi điện thoại cho anh Tĩnh ngay.”
“Được rồi, con nhớ chú ý an toàn đó.”
Hôm nay Lục Tĩnh Xuyên đang ở trong quân khu, nhận được điện thoại của vợ, anh lập tức đồng ý sẽ đi tìm giúp cô ngay, anh sắp xếp nhiệm vụ huấn luyện xong, lập tức thuyên chuyển xe jeep của quân đội chạy vào trong thành phố.
Cung Linh Lung gọi điện thoại nói chuyện với anh xong, ẩn thân chạy đến chợ đen, cũng không nhìn thấy thiếu niên kia, cô đành phải đi làm việc của mình trước.
Năm giờ rưỡi tan ca, Cung Linh Lung chạy đến trước cửa của cửa hàng quốc doanh, lúc nãy gọi điện thoại cô đã hẹn với Lục Tĩnh Xuyên là sẽ gặp nhau ở nơi này.
Lục Tĩnh Xuyên đến trễ hơn cô năm phút, anh lái xe jeep đến nói: “Linh Lung, em lên xe trước đi.”
Cung Linh Lung mở cửa xe ra ngồi xuống, lấy một quả táo trong ba lô ra đưa cho anh nói: “Anh Tĩnh, ăn táo nè.”
“Em ăn đi, anh không đói bụng.”
Lục Tĩnh Xuyên không cầm lấy, cảm thấy cô đi làm một ngày rất vất vả nói: “Mẹ nói táo rất có dinh dưỡng, em ăn nhiều vào.”
“Em vừa vào cửa hàng quốc doanh mua hai cân, anh ăn một trái đi.”
Cung Linh Lung nhét quả táo vào trong tay anh, thật ra táo này là táo trồng trong không gian, cô muốn ăn thì có thể hái bất cứ lúc nào, cũng lập tức hỏi đến chuyện quan trọng: “Anh Tĩnh, anh đã điều tra được chưa?”
“Anh đã đến đồn công an tìm bạn hỏi thăm rồi, hiện tại tên nghi phạm đăng ký trong vụ án đúng là tên của hai đứa cháu nội Thủy Đình Diệc, là Thủy Hồng Kiệt và Thủy Hồng Bân.
“Cả gia đình bọn họ ở Tây Bắc thật sự rất gian khổ, lúc trước vợ của giáo sư Thủy bị Mạnh Hòa đánh trọng thương, không thể cứu chữa và uống thuốc kịp thời, mấy năm nay gần như đã tê liệt nằm trên giường, toàn là dựa vào thuốc mới giữ được tính mạng, con gái của ông ấy cũng không được khỏe lắm, bị bệnh nặng phải phẫu thuật gấp, ông ấy hết cách mới phải liên lạc với bạn cũ nhờ giúp đỡ.”
“Anh không rõ ông ấy đã liên lạc với người nào, chỉ có thể xác định là năm ngoái bọn họ đã quay về thành phố Hán, hiện tại còn chưa thể điều tra được địa chỉ cụ thể của bọn họ.”
“Anh đã nhờ người điều tra rồi, chờ bạn của anh có tin tức thì sẽ báo cho anh biết ngay, chúng ta tạm thời cứ chờ một chút đi.”