Hai mẹ con ở nhà ăn cơm trưa xong, Bạch Thủy Tiên muốn vào thành phố mua một ít hạt giống dược liệu để trồng trong không gian, vừa lúc Cung Linh Lung cũng muốn gửi vài thứ cho mẹ chồng, hai mẹ con sửa soạn đồ đạc rồi cũng nhau đi ra ngoài.
Xuống xe buýt, hai mẹ con chia nhau ra hành động, Cung Linh Lung xách theo túi đi đến bưu điện, gửi một ít rau ngâm mà bọn họ thích, lại thêm hai con gà hong gió, một túi cá khô xông khói, còn có tía tô, ô mai khô và bột củ sen do mẹ làm.
Gửi đồ đi xong, ra khỏi bưu điện, Cung Linh Lung đang định đi đến cô nhi viện tặng cho bọn họ một ít rau dưa.
“Hửm?”
Cô không đi đường lớn, ra khỏi bưu điện đã đi đường tắt xuyên qua khu nhà phố, vừa rẽ sang một ngã rẽ đã nhìn thấy một người quen, cô lập tức lui ra sau trốn ra góc.
Lúc này trên đường nhỏ không có người nào đi lại, Cung Linh Lung cẩn thận xác nhận không có người nào rồi lập tức khởi động công năng ẩn thân của thần khí, sau đó nghênh ngang đi ra ngoài.
Người đang đi từ đối diện đến chính là Tiết Hải Lâm, lúc này ông ta đang đội nón, còn mặc quần áo bình thường, bên cạnh còn dẫn theo một đôi mẹ con.
Người phụ nữ ở bên cạnh khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, trông cũng khá xinh đẹp trong sáng, mặc một chiếc đầm, tóc đen xõa ngang vai, đầu cài băng đô, lúc này đang nói chuyện với ông ta, giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào, đang liếc mắt đưa tình với ông ta.
Bé trai đi theo bên cạnh bọn họ chừng nằm sáu tuổi, hiện tại đang cầm kem ăn, nhìn kỹ vào gương mặt của cậu bé, không ngờ lại giống Tiết Hải Lâm đến năm sáu mươi phần trăm.
Cung Linh Lung chỉ cần nhìn thoáng qua là đã đoán được mối quan hệ của bọn họ, âm thầm cười mỉa nói: Cả gia đình ba người ấm áp ghê nhỉ.
Vô tình gặp được bí mật lớn như thế, cô đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội siêu tốt này rồi, lập tức đuổi sát theo bọn họ, còn nghe lén xem bọn họ đang nói chuyện gì.
Không đi được bao xa, bọn họ đã quẹo vào một căn nhà lầu gạch đỏ hai tầng, nơi này có không ít người sinh sống, một người phụ nữ đang múc nước ở bên cạnh giếng nhìn thấy bọn họ cười nói: “Văn Thiến, chồng của cô được nghỉ về nhà rồi à?”
“Đúng vậy, hôm nay anh ấy được nghỉ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-397.html.]
Người phụ nữ kia trả lời, Tiết Hải Lâm nắm tay bé trai đứng bên cạnh hơi cúi đầu, gật đầu chào người phụ nữ kia, dùng giọng nói trầm hơn thường ngày nói: “Chị dâu, chị đang gánh nước à.”
“Ừ, nghe Văn Thiến nói cậu làm nghiên cứu khoa học, bình thường cậu làm việc bận rộn thật đó, mười ngày nửa tháng cũng không thấy cậu về nhà được một lần.” Người phụ nữ này cười nói.
“Đúng vậy, công việc đặc biệt, thời gian nghỉ phép cũng không thể dnói trước được.”
Thật ra Tiết Hải Lâm lớn hơn Văn Thiến chừng mười lăm tuổi, nhưng bình thường ông ta chăm sóc bản thân rất kỹ lưỡng, thậm chí không có lấy sợi tóc bạc nào, mặt ngoài trông cũng chỉ khoảng ba mươi bảy, ba mươi tám tuổi, hàng xóm xung quanh cũng chưa bao giờ nghi ngờ mối quan hệ của bọn họ.
Bọn họ nói chuyện vài câu cũng đã nói rõ quan hệ của mình, Cung Linh Lung cong khóe môi, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng.
Cô thấy Văn Thiến đi ở đằng trước đang chuẩn bị lên lầu, lập tức giành trước một bước chạy lên cầu thang, nhanh chóng tìm được một góc độ thích hợp, lấy máy ảnh trong không gian ra, chụp cho bọn họ một “bức ảnh gia đình.”
Bọn họ sống ở lầu hai, chờ Văn Thiến mở cửa ra, cả gia đình ba người đi vào nhà, Cung Linh Lung nhớ kỹ số phòng của nơi này, cười vui vẻ rời đi.
Hôm nay còn có chuyện quan trọng phải làm, cô chỉ tặng hai túi rau củ quả cho cô nhi viện, cũng không ở lại nơi này nữa, vội vàng chạy đi tìm hai em nhà họ Diêu.
“Ủa, em gái, sao hôm nay cô lại có rảnh đến đây thế?”
Hai anh em nhà họ Diêu đang ở trong nhà nói chuyện, thấy cô đến, lập tức đứng lên đón.
“Tuần sau có một đám dưa hấu sẽ đến, có lẽ sẽ có khoảng một thuyền, tôi đến đây báo tin trước cho các anh, dự tính khoảng thứ sáu thứ bảy sẽ đến.”
Mỗi lần Cung Linh Lung đến đây đều cố ý trang điểm, hiện tại đã là mùa hè nóng nực, cô cũng bôi đen mặt và cổ một chút, trên mặt cũng đeo một cái khẩu trang mỏng, đến tận lúc này hai anh em nhà họ Diêu cũng chưa từng nhìn thấy gương mặt thật của cô.
Mùa hè dưa hấu sẽ bán rất đắt hàng, hai anh em nhà họ Diêu đều cười nói: “Em gái, cho dù có bao nhiêu hàng thì chúng tôi đều nhận hết.”