THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Hai mẹ con bọn họ đều là người thông minh, nghe hiểu được anh muốn nói cái gì, trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp đến thế, trùng hợp một lần thì còn bình thường, trùng hợp hai lần thì rõ ràng là cố ý.

Lúc trước bọn họ ở thành phố Hán ra tay với người nhà họ Tiết, vừa mới quấy rầy làm người nhà họ Tiết rối loạn là người này đã lập tức xuất hiện ở thành phố Hán, bắt được cơ hội tuyệt vời kia, tiễn một phát bốn người nhà họ Tiết xuống địa phủ.

Lúc này tin tức hai mẹ con bọn họ vừa mới bị tiết lộ, có lẽ cũng chỉ mới vừa bị Tiết Hải Huy và người sau lưng ông ta theo dõi, bọn họ còn chưa kịp làm gì, người này đã lập tức ra tay ở kinh đô, quyết đoán bóp chặt lấy mạch m.á.u của Tiết Hải Huy.

Nếu chuyện ở thành phố Hán là trùng hợp, lần này vẫn cứ là trùng hợp sao?

Thấy hai mẹ con bọn họ đều đắm chìm trong suy nghĩ, không ai nói gì, Lục Tĩnh Xuyên lại hỏi thêm: “Mẹ, Linh Lung cũng không nói cho con biết quá nhiều về chuyện nhà họ Cung, con chỉ muốn hỏi mẹ một câu, ông ngoại bà ngoại nhà họ Cung còn có bà con họ hàng gì khác không?”

Lúc trước Bạch Thủy Tiên cũng không cẩn thận nói những chuyện này cho bọn họ, lúc này mới từ từ nói: “Thật ra nhà họ Cung là gia tộc có lịch sử vài trăm năm, trước kia mẹ ở trong nhà từng xem gia phả, đời sớm nhất được ghi lại chính là bắt đầu từ đời nhà Minh.”

“Tuy rằng gia tộc đã được truyền thừa từ lâu, nhưng nhà họ Cung lại không có quá nhiều con nối dõi, đến đời ông cố của mẹ thì chỉ còn lại một đứa con trai duy nhất là ông ấy.

“Bà cố của mẹ thì sinh được ba đứa con, một trai hai gái, con trai chính là ông nội của mẹ, hai người con gái thì đều gã đi phương nam, chờ đến khi thế hệ của bọn họ qua đời cũng thì coi như mất đi liên lạc.”

“Ông bà nội của mẹ sinh một trai một gái, cha mẹ của mẹ sinh ba trai một gái, mẹ vốn dĩ còn có một người em trai nữa, nhưng lúc lên ba thì em trai của mẹ đã bị sinh bệnh c.h.ế.t non rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-511.html.]

“Em gái của cha mẹ, cũng chính là cô của mẹ thì đã đi ra nước ngoài du học từ hơn ba mươi năm trước, cũng kết hôn ở nước ngoài, chồng của bà ấy là con cháu của gia tộc Hồng Kông, sau đó cũng đi theo chồng định cư ở Hồng Kông luôn.”

“Lúc cha mẹ của mẹ còn sống thì vẫn gửi thư với cô, nhưng bởi vì giao thông không tiện và đủ loại hạn chế, một năm nhiều nhất cũng chỉ gửi thư một lần, nhưng mà trong thời kỳ kháng chiến cô và dượng đều giúp đỡ rất nhiều, chi viện không ít thuốc tây và vũ khí, chỉ có điều bọn họ còn chưa bao giờ trở về.”

Cung Linh Lung cũng là lần đầu tiên nghe mẹ nói đến những chuyện này, lại hỏi: “Mẹ, còn bên nhà bà ngoại thì sao?”

“Nhà mẹ đẻ của bà ngoại con là ở Kim Lăng, vốn cũng là đại gia tộc dòng dõi thư hương, nhưng sau đó lại bởi vì chiến tranh và những nguyên nhân khác, toàn bộ gia tộc đều sụp đổ, rất nhiều người đều đi ra nước ngoài tìm kiếm đường sống.”

“Bà ngoại của con thì ở lại trong nước, mẹ còn có hai người cậu, sau khi bọn họ trưởng thành thì đều bỏ bút tòng quân lên chiến trường, một người c.h.ế.t trận, người còn lại thì chờ được đến lúc kháng chiến thắng lợi.”

“Người còn sống là cậu cả của mẹ, chờ kháng chiến thắng lợi rồi, ông ấy được phân phối đến Kim Lăng làm việc, làm chính trị, vẫn luôn giữ liên lạc thư từ với gia đình.

“Sau khi nhà họ Cung xảy ra chuyện, mẹ cũng không rõ tình huống của ông ấy nữa.”

Lục Tĩnh Xuyên cẩn thận suy nghĩ, lại hỏi một vấn đề quan trọng: “Mẹ, lúc đó khi xảy ra chuyện, mẹ đã tận mắt nhìn thấy ông ngoại bà ngoại và hai người cậu đều c.h.ế.t thảm trong tay Tiết Hải Huy sao?”

Nói đến việc này, gương mặt Bạch Thủy Tiên trở nên căng thẳng, tất cả những ký ức hình ảnh về chuyện ngày hôm đó hiện lên rõ ràng trong đầu của bà, giọng khẽ run lên: “Tiết Hải Huy dẫn theo người xông vào trong nhà, bắt chúng ta phải đưa gia sản ra, chúng ta kiên quyết không đồng ý, ông ta lập tức cầm đao đ.â.m về phía anh hai ở gần ông ta nhất. Mẹ của mẹ muốn bảo vệ anh hai, kéo anh ấy ra phía sau kịp lúc, đao đã đ.â.m vào trong cơ thể của mẹ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi