Bạch Kiến Nhân biết tính cách của ông ta, cũng hiểu rõ thủ đoạn của ông ta ra sao, lúc này cũng không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt ông ta, cúi đầu trả lời: “Phó hội trưởng, xin ông cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ lập tức xử lý thủ tục ly hôn, đi đăng ký kết hôn với Mộng Lan ngay.”
“Một chút là bao lâu?”
Việc đã đến nước này, Tần Đức Xuân cũng biết đây là phương pháp giải quyết tốt nhất.
Bạch Kiến Nhân không có bất cứ gia thế bối cảnh gì, coi như là người do bọn họ một tay nâng đỡ, nói trắng ra là người cùng một thuyền với nhà họ Tần, Tần Đức Xuân không sợ ông ta tính kế mình.
Con rể trước đã c.h.ế.t đi, con gái còn trẻ đã phải làm quả phụ, sớm muộn gì cũng sẽ tái giá thôi. Thật ra Tần Đức Xuân cũng đồng ý gả bà ta cho Bạch Kiến Nhân, như vậy lại càng dễ khống chế ông ta hơn.
Hiện tại chuyện này bị vạch trần, mặt mũi danh tiếng đều mất sạch, chỉ còn một con đường duy nhất là đi đăng ký kết hôn mà thôi.
Hơn nữa còn phải giải quyết nhanh lên, nếu không thì hai người bọn họ sẽ chẳng có kết cục tốt lành gì.
Ông ta chưa nói thẳng ra nhưng Bạch Kiến Nhân cũng đã hiểu, cắn răng trả lời: “Hai ngày.”
“Được rồi, tôi cho cậu hai ngày. Tôi không quan tâm cậu dùng phương pháp gì, trong vòng hai ngày nhất định phải giải quyết tốt chuyện của cậu, đi đăng ký kết hôn với Mộng Lan, tuyệt đối không được mang phiền phức đến cho nhà họ Tần.” Tần Đức Xuân nể tình ông ta đã làm việc cho nhà mình nhiều năm, cho ông ta một chút thời gian.
“Được rồi.” Bạch Kiến Nhân lập tức đồng ý ngay, lúc này ông ta cũng đã dự định đêm nay sẽ chạy đến bệnh viện.
Bạch Kiến Nhân vội vàng đi làm việc, trước khi đi còn vào trong phòng lộ ra vẻ mặt tràn đầy tình cảm cam đoan với Tần Mộng Lan, Bạch Linh Lung đứng nhìn, suýt chút nữa đã nôn ra ngoài.
Hiện tại mặt Tần Mộng Lan bị đánh sưng vù giống như một cái đầu heo, lúc nãy còn khóc chảy nước mắt nước mũi tèm lem, xấu đến mức không thể xấu hơn được nữa, người ngoài nhìn vào sẽ cảm thấy hết muốn ăn, vậy mà Bạch Kiến Nhân lại có thể coi như không nhìn thấy, biểu hiện vô cùng quan tâm và thâm tình với bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-52.html.]
Bạch Linh Lung cũng coi như đã hiểu, cái tên cặn bã chó đẻ này chưa bao giờ thích Tần Mộng Lan, ông ta chỉ thích quyền thế và địa vị của nhà họ Tần mà thôi.
Chỉ cần là con gái nhà họ Tần, cho dù đó là một con heo nái thì ông ta cũng sẽ cười hì hì cưới về nhà.
Hai vợ chồng Tần Đức Xuân cũng không phải kẻ ngu dốt, bọn họ đương nhiên cũng nhìn thấu điểm này, chẳng qua mặt ngoài bọn họ đều không nói thêm gì thôi.
Gia đình trong giới bọn họ cũng đều là như thế, từ trước đến nay khi nghĩ đến hôn nhân con cái thì sẽ suy xét đến ích lợi, tình cảm chỉ là thứ yếu, mọi mối quan hệ bà con họ hàng đều được thành lập ở phương diện ích lợi.
Bạch Kiến Nhân khập khiễng rời khỏi nhà họ Tần, Triệu Ngọc Thục bảo cháu đích tôn tiễn ông ta đi ra ngoài, bên ngoài là băng tuyết giá lạnh, từ nhà họ Tần về nhà ông ta còn phải đi một đoạn, bảo cháu nội đẩy xe đạp đưa ông ta về nhà.
“Ui da!”
Mới vừa đi không được trăm mét, xe đạp lại nghiêng sang một bên, Bạch Kiến Nhân ngồi bò ở yên ghế sau trượt chân ngã xuống con mương ở ven đường.
Con mương đã đóng băng từ lâu rồi, ông ta nặng như thế ngã xuống, làm băng vỡ vụn thành từng mảnh, cánh tay đập trúng mặt băng cũng bị băng cắt đứt tay.
Cháu nội nhà họ Tần cũng bị xe đạp kéo ngã, vừa lăn vừa bò đứng lên, lập tức đi qua đỡ ông ta, Bạch Linh Lung ở bên cạnh chơi xấu tranh thủ cơ hội lại duỗi chân ra lần nữa.
“Rầm!”
Cháu nội nhà họ Tần bị gạt ngã, toàn thân nện lên người Bạch Kiến Nhân, cùi chỏ vừa lúc đ.â.m thẳng vào m.ô.n.g của ông ta, đ.â.m đến mức hồn phách của ông ta suýt chút nữa đã bay ra khỏi cơ thể.
Bạch Linh Lung ở bên cạnh cười muốn ngất đi, nếu không phải sợ bị bại lộ, cô thật sự rất muốn nhào lên đè chồng lên người bọn họ.