Bạch Kiến Nhân còn chưa biết chuyện Bạch Thủy Tiên đã tỉnh lại, lúc này ông ta cũng đang ở trong bệnh viện, lúc nãy bị Bạch Linh Lung luân phiên đánh đá tàn nhẫn như thế, trên người chỗ nào cũng đều đau, hoàn toàn không thể nào đi về nỗi, lúc này đang nằm trên giường bệnh dùng thuốc giảm đau.
Thật ra dựa theo trình độ vết thương của ông ta thì không cần phải dùng thuốc giảm đau, nhưng hôm nay ông ta còn có rất nhiều chuyện bắt buộc phải đi làm, chỉ đành phải xài đặc quyền dùng thuốc giảm đau.
Chờ đến khi ông ta khập khiễng quay về nhà máy sắt thép, đồng nghiệp cùng văn phòng thông báo cho ông ta: “Chủ nhiệm Bạch, xưởng trưởng cho ông nghỉ một tuần, bảo ông cứ về nhà xử lý việc riêng đi. Công việc lúc trước ông phụ trách hiện tại đã giao tiếp hết cho phó chủ nhiệm Lâm rồi, xưởng trưởng bảo ông đến nộp báo biểu tài vụ cho ông ấy, chờ ông xử lý chuyện của mình xong lại quay về làm việc.”
Chuyện xảy ra tối hôm qua đều đã lan truyền khắp nơi, sáng nay các công nhân của nhà máy máy móc và nhà máy sắt thép đều đang bàn tán việc này.
Dựa theo tình huống bình thường, ông ta ngoại tình khi đã có vợ như thế là phải bị phê đấu sung quân đến nông trường, tình tiết nghiêm trọng thì còn sẽ bị xử bắn, nhà máy sắt thép chỉ hạ lệnh cưỡng chế cho ông ta nghỉ phép, thật ra đây cũng là nhờ nhà họ Tần biến tướng can thiệp tạo áp lực.
Bạch Kiến Nhân ở trước mặt người nhà thì đều vô sỉ không biết xấu hổ, nhưng ở bên ngoài lại cực kỳ chú trọng đến hình tượng, hiện tại da mặt của ông ta đã bị xé xuống đất tùy ý giẫm đạp.
Ông ta muốn giữ lại chút tôn nghiêm và mặt mũi cuối cùng, cũng không ở trong nhà máy cãi cọ phản bác gì cả, nghe theo sự sắp xếp của lãnh đạo đi bàn giao công việc, cầm giấy xin nghỉ đi về trước.
Ông ta vừa mới ra khỏi nhà máy sắt thép, lập tức có người lại đây tìm ông ta, người đó chính là anh em đáng tin cậy của ông ta, tên là Lưu Mãnh, vừa gặp mặt đã hỏi ngay: “Anh Bạch, chúng ta chuẩn bị ra tay sao?”
“Tạm thời đừng đụng đến bên bệnh viện, hiện tại ra tay sẽ cực kỳ bất lợi với chúng ta. Đầu tiên các cậu tìm ra đám người ăn cướp tôi ngày hôm qua trước, nhất định phải lấy lại mấy thứ kia về mới được.”
Hiện tại chuyện Bạch Kiến Nhân lo lắng nhất chính là sổ sách kia rơi vào trong tay lãnh đạo ủy ban thành phố, cuốn sổ sách này ghi chép quá kỹ càng tỉ mỉ, một khi rơi vào trong tay lãnh đạo thì tận thế của ông ta cũng đến rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-61.html.]
“Chúng tôi vẫn còn đang điều tra, nhưng lại không tra ra được bất cứ manh mối có tác dụng gì.”
Lưu Mãnh nhíu chặt mày, nghĩ đến thủ đoạn đánh người của đối phương rất quen thuộc, thử hỏi: “Anh Bạch, anh nói coi có khi nào là con gái của anh làm không?”
“Nó có động cơ, nhưng lại không có bản lĩnh lớn như thế.”
Từ đầu đến giờ Bạch Kiến Nhân vẫn luôn cho rằng cô không bản lĩnh này, ông ta cũng từng nghi ngờ Bạch Linh Lung, nhưng cuối cùng vẫn cho rằng không phải cô.
“Trước kia nó chưa từng đến thành phố Đàm, ở bên này không có người quen nào hết, không...”
Nói đến đây, ông ta đột nhiên nhớ đến ngày hôm qua lúc ở cổng bệnh viện có một người đàn ông điển trai trẻ tuổi đã giúp đỡ cô.
Người kia...
Chỉ cần nhìn khí chất của anh, ông ta trên cơ bản đã xác nhận đối phương là một người quân nhân, chẳng lẽ là người đó giúp cô sao?
Thấy ông không nói nữa, rõ ràng là đã nhớ đến chuyện gì, Lưu Mãnh vội hỏi: “Anh Bạch, có phải anh đã nhớ đến cái gì rồi không?”
“Cậu cử một người đi theo dõi Bạch Linh Lung cẩn thận, xem xem có phải có một người đàn ông cao lớn điển trai hay đi theo bên cạnh nó hay không, đối phương có lẽ là quân nhân, hơn hai mươi tuổi, nếu gặp được thì điều tra lai lịch của người này.” Bạch Kiến Nhân ra lệnh.
“Được rồi, tôi sẽ đích thân đi làm.” Lưu Mãnh trả lời ngày.