THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

“Thím, chúc mừng năm mới.” Bạn nhỏ Lục Trăn nhanh nhẹn luồn lách chui vào phòng.

“Tiểu đồng chí Lục Trăn, chúc mừng năm mới.”

Cung Linh Lung đã chuẩn bị sẵn bao lì xì mừng tuổi, mở ngăn kéo ở bên cạnh ra, cười đưa vào tay cậu bé: “Ngày hôm qua thím đến bệnh viện sinh em, còn chưa kịp tặng tiền mừng tuổi cho con, chúc Tiểu Trăn nhà chúng ta tuổi tuổi bình an, vạn sự như ý, vui sướng trưởng thành không có chuyện gì phải lo lắng.”

Cảm ơn thím.”

Bao lì xì mà cô đưa sang cực dày, Lục Trăn cười hì hì nhét vào túi áo, lại kích động chạy đến xem em bé: “Bà nội, cho con xem em trai với.”

“Sao mấy em trai lại cột tóc vậy ạ?”

“Sao bọn họ giống y hệt nhau thế?”

“A, con biết rồi, cột một chùm tóc là em cả, hai chùm là em hai, ba chùm là em ba.”

“Thím ơi, sao thím không sinh cho con một em gái vậy? Sao toàn là em trai thế?”

“Con muốn có em gái, Thạch Đầu có một em gái, nhưng con không có. Thím sinh toàn em trai, không có em gái, con không có em gái để bảo vệ rồi.”

“…”

Lục Trăn là một nhóc con lảm nhảm, vừa vào phòng đã nói mãi không ngừng.

Lục Tĩnh Xuyên đi vào phòng bế cậu bé lên, thấy trên giường chất đầy bao lì xì lễ gặp mặt, cười nói: “Anh phải đi làm một cái sọt mới được, chắc hôm nay sẽ thu được một sọt bao lì xì đó, sau này anh phải dựa vào ba đứa nhỏ này để làm giàu rồi.”

Cung Vãn Đường đang dọn gọn bao lì xì lại, cười nói: “Tĩnh Xuyên, con ôm mấy nhóc con này ra ngoài cho những người lớn khác xem đi, mấy đứa nhỏ còn chưa lấy tên, tranh thủ hiện tại ông bà nội, cha mẹ và chú bác của con đều có mặt, mọi người thương lượng xem phải đặt tên gì.”

Lúc ôm ra ngoài, ba đứa nhỏ đều còn thức, lúc này đều đang mở to đôi mắt đen láy, các đồng chí nam của nhà họ Lục đều tặng lễ gặp mặt, Lục Tĩnh Xuyên thật sự cầm sọt đến đựng đầy một sọt to.

Hai ông bà cụ nhà họ Lục và Lục Nam Chinh mỗi người ôm một đứa nhỏ ngồi trên ghế sofa, bắt đầu thương lượng chuyện đặt tên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-654.html.]

“Tĩnh Xuyên, con lấy tên cúng cơm chưa?” Lục Nam Chinh hỏi trước.

“Dạ chưa.”

Lục Tĩnh Xuyên lắc đầu, hai vợ chồng bọn họ còn chưa thương lượng chuyện đặt tên, cũng không có chuẩn bị trước, tên cúng cơm vô cùng tự nhiên mà gọi thẳng là bé cả, bé hai và bé ba.

“Tên cúng cơm này dễ mà, tiếng chuông năm mới vừa mới gõ là bọn nhỏ đã ra đời, mùng một đầu năm là ngày lành, cứ Chiêu Tài, Tiến Bảo và Lai Phúc là được rồi.” Cung Thành Lãng cười nói.

“Ha ha ha…”

Ba cái tên cúng cơm này vừa mới được ông ấy nói ra, mọi người đều cười ầm lên.

Cung Linh Lung ở trong phòng nghe được, cười to kháng nghị: “Con bỏ một phiếu chống!”

Cung Vãn Đường cũng cười đau cả bụng: “Cậu hai của con đùa thôi.”

“Chiêu Tài, Tiến Bảo, Lai Phúc, nghe may mắn biết bao nhiêu.”

Cung Thành Lãng cười trêu đùa ba đứa nhỏ, thấy bọn nhóc đều nhìn mình, gương mặt bé xíu nhăn nhó, nhướng mày: “Mấy đứa cũng thích mà đúng không, cứ quyết định như vậy đi.”

“Oa…”

Đứa đầu tiên khóc, hai đứa còn lại cũng lập tức khóc theo.

“Ui cha, tè rồi.” Ông cụ Lục giơ tay bế một đứa lên.

Lục Nam Chinh cũng ôm cháu nội lên, sờ m.ô.n.g nhóc con một cái, nói với Chu Lan Cầm: “Lan Cầm, mau đi lấy nước lấy tả, nhóc này hình như ị phân rồi.”

“Nhóc con bên mẹ hình như cũng tè rồi.” Bà cụ Lục cũng đứng lên.

Cung Khải Châu ngồi bên cạnh uống trà, nghe thế cười nói: “Xem ra cả ba đều không thích tên cúng cơm mà Thành Lãng đặt rồi, đều dùng phân và nước tiểu để kháng nghị.”

“Ha ha ha, là ba nhóc con thông minh.” Ông cụ Lục vui vẻ muốn chết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi