Bạch Linh Lung đứng ở bên cạnh ăn cơm biểu tình thoáng có chút cứng đờ, anh biểu hiện hơi bị tích cực rồi đúng không?
Lại hoặc là, hôn nhân thời buổi này đều tích cực thần tốc như thế?
Bạch Thủy Tiên nghe được lời anh nói nhưng cũng không lộ ra quá nhiều biểu cảm, mắt nhìn lên trần nhà, giống như đang nhớ lại gì đó, im lặng vài giây mới mở miệng: “Tiểu Lục, con là một người quân nhân, chức nghiệp đặc biệt, dì cũng biết quân nhân là một chức nghiệp thần thánh không thể chửi bới, nhưng mà nghề nghiệp và phẩm đức là hai chuyện khác nhau hoàn toàn.”
“Con sinh sống và trưởng thành trong quân doanh, có lẽ con cũng có điều hiểu biết đối với những người ở nơi đó, ở phương diện quốc gia đại nghĩa, chiến hữu đồng nghiệp và các lãnh đạo của con đều là anh hùng kiên cường bất khuất, nhưng ở chuyện hôn nhân gia đình, bọn họ có thể trả giá được bao nhiêu chứ?”
“Trên đời này không phải tất cả mọi người đều có phẩm đức cao thượng, cho dù là quân nhân cũng là như thế, dì tin chắc rằng trong số các chiến hữu ở bên cạnh con, chắc chắn cũng từng có người có tác phong tư tưởng có vấn đề.”
“Cho nên, con không cần dùng danh nghĩa của quân nhân cam đoan với dì điều gì, cũng không cần hứa hẹn hoặc thề thốt.”
“Mấy lời thề non hẹn biển kia, nghe thì tốt đẹp đến mức làm người ta phải đắm chìm, nhưng sau này cảnh đời thay đổi, có lẽ nó sẽ trở thành một sợi gông xiềng, thậm chí biến thành một trò hề để lại trên đường đời của mình.”
Giọng nói của bà dịu dàng sạch sẽ như nước suốt, tốc độ nói chuyện bình thản chậm rãi, có được phong cách riêng, nhưng những lời bà nói ra lại giống như sách giáo khoa, trong khoảng thời gian ngắn Lục Tĩnh Xuyên cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.
Nhìn vào đôi mắt của bà, bắt giữ được vẻ phức tạp không thể nào hòa tan được trong mắt bà, ngay khoảnh khắc này Lục Tĩnh Xuyên cũng xác định bà là một người có chuyện xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-66.html.]
Bạch Linh Lung cũng đang lẳng lặng lắng nghe, mỗi một câu một chữ mẹ nói ra cô đều nghe được vô cùng rõ ràng.
Cô rất tán thành với những lời mẹ nói, cô cảm thấy mẹ thật sự vô cùng tỉnh táo trong chuyện hôn nhân, quân nhân là một chức nghiệp vô cùng thần thánh, nhưng cũng không thiếu loại người có phẩm đức bại hoại cặn bã.
Kiếp trước cô đã nhìn thấy rất nhiều trường hợp như thế ở trên mạng, thấy được rất nhiều quân tẩu trước mặt người ngoài thì quang vinh, sau lưng lại đau khổ.
“Dì, những lời dì nói đều rất đúng, nghề nghiệp và phẩm đức đúng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, không thể nhập làm một được, là do con suy xét không đủ chu toàn.”
“Lần xem mắt với Linh Lung kỳ này, tuy rằng là một lần hiểu lầm ngoài ý muốn, nhưng con tin tưởng đây chắc chắn là một lần gặp mặt được ông trời định sẵn.”
“Con cũng hiểu trước kia bọn con chưa từng quen biết, tìm hiểu lẫn nhau, đột nhiên nói đến chuyện kết hôn thì quá qua loa, nhưng con người con lại tin tưởng trực giác của chính mình, con chỉ cần gặp em ấy một lần là đã xác định em ấy chính là người mà con muốn tìm.”
“Thật ra con cũng sẽ không nói mấy lời hứa hẹn thời non hẹn biển, cũng sẽ không cam đoan những lời dễ nghe, điều duy nhất con có thể khẳng định chính là con sẽ thành tâm thật lòng với tình cảm, sẽ trung thành tuyệt đối trong chuyện hôn nhân.”
Nói đến đây, Lục Tĩnh Xuyên hơi tạm dừng lại, sắc mặt còn nghiêm túc hơn lúc trước vài phần: “Lúc trước con đã từng nói với Linh Lung rồi, tình huống nhà con có phần phức tạp, cha mẹ con đã ly hôn, nguyên nhân ly hôn chủ yếu chính là vì cha con không trung thành với hôn nhân. Con cũng không giấu diếm dì, chuyện cha mẹ ly hôn ảnh hưởng rất lớn đến con, con cực kỳ ghét người bất trung trong hôn nhân, cũng ghét người không biết chịu trách nhiệm với gia đình.”
Bạch Thủy Tiên yên lặng lắng nghe, chờ anh nói xong cũng thở dài: “Hôn nhân bất hạnh, gia đình không hòa thuận hạnh phúc, người bị tổn thương lớn nhất chính là con cái.”