Sáng sớm ngày mười hai tháng một, người nhà họ Cung ngồi máy bay rời khỏi kinh đô, ngoại trừ bốn mẹ con Cung Linh Lung ra, những người khác đều tiễn bọn họ đi đến tận sân bay, nhìn theo bọn họ lên máy bay rồi mới quay về.
Mới sáng sớm Từ Giai Du đã đến đây, Thủy Mỹ Dung đạp xe đạp chở cô ấy đến, hai mẹ con rõ ràng đã hòa thuận thân thiết hơn lúc trước một chút rôi.
Những người khác còn chưa về, Cung Linh Lung đi ra mở cửa cho bọn họ: “Cô Thủy, Giai Du, mau vào nhà.”
“Linh Lung, con mau vào phòng ngủ đi, bên ngoài có gió, con không thể bị gió thổi được.”
Thủy Mỹ Dung vội vàng đẩy cô vào nhà, vừa khiêng đồ vừa hỏi cô: “Linh Lung, mẹ con và mấy người khác đều đi ra sân bay tiễn mấy người chú Cung rồi hả?”
“Dạ đúng, bọn họ đi hết rồi, chắc là phải khoảng nửa tiếng nữa mới về nhà.”
Từ Giai Du vốn dĩ có rất ít hành lý, nhưng mà ngày hôm qua Thủy Mỹ Dung lại dẫn cô ấy đi mua rất nhiều đồ, trước khi ăn tết đã mua hai bộ quần áo mới, hôm qua lại mua thêm hai bộ, còn mua đệm chăn và đồ dùng hằng ngày mới của cô, thượng vàng hạ cám cộng lại cũng có vài túi to.
“Giai Du, trên lầu toàn là phòng trống, dưới lầu cũng có một phòng, cô muốn ở trên lầu hay dưới lầu?” Cung Linh Lung hỏi cô ấy.
“Linh Lung, tôi ở lầu dưới là được rồi.”
Từ Giai Du không lên lầu, cảm thấy ở dưới sẽ tiện giúp cô chăm sóc ba đứa nhỏ hơn.
Cung Linh Lung dẫn theo hai mẹ con bọn họ đi đến căn phòng trống dưới lầu, trong phòng rất sạch sẽ gọn gàng, lúc trước Cung Khải Châu ở phòng này, lúc này lại để cho cô ấy ở.
“Linh Lung, con về phòng nằm đi, bọn cô tự dọn dẹp được rồi.” Thủy Mỹ Dung không cho cô đụng tay vào.
“Được rồi, Giai Du, nếu có thiếu cái gì thì nói với tôi, trong nhà có đầy đủ hết, không cần phải đi mua.” Cung Linh Lung nói xong lập tức quay về phòng đọc sách cho ba bé con.
Hai mẹ con bọn họ nhanh chóng dọn dẹp hành lý xong, Từ Giai Du cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái công việc, lại đây hỏi: “Linh Lung, bây giờ tôi phải làm cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-677.html.]
“Hiện tại không có gì để làm cả, cô nghỉ ngơi trước đi. Lát nữa chờ đến khi ba nhóc con này uống sữa, cô lại đến pha sữa, đút sữa giúp tôi.”
Từ Giai Du gật đầu, thấy hiện tại không có chuyện gì cần làm, nói ngay: “Linh Lung, tôi còn để lại một ít sách ở nhà bạn học, bây giờ tôi sang đó lấy, nhiều nhất nửa tiếng sau sẽ về.”
“Giai Du, cô cứ đi làm việc của mình đi, đừng có sốt ruột quá, cô đạp xe đạp chậm thôi.”
“Ừ.” Từ Giai Du ngượng ngùng cười cười, nói với Thủy Mỹ Dung: “Mẹ, con đi lấy sách trước.”
“Con đạp xe chậm thôi, đội nón và mang khăn quàng cổ vào, coi chừng bị cảm lạnh đó.”
Thủy Mỹ Dung đưa cô ấy đến ngoài cửa, nhìn theo cô ấy rời đi mới đóng cửa lại, chạy đến tìm Cung Linh Lung nói chuyện, mặt mày hưng phấn nói: “Linh Lung, thái độ của Giai Du với cô đã tốt hơn rất nhiều rồi, không còn bài xích cô nữa.”
“Đây là chuyện tốt mà.”
Cung Linh Lung dọn ghế cho bà ấy ngồi xuống, rót một ly nước nóng hỏi: “Cô Thủy, cô đã điều tra chuyện của Giai Du chưa?”
“Tính cách của con bé khá nhạy cảm, bọn cô sợ tùy tiện đi điều tra sẽ làm nó không vui, cho nên cũng không lén đi hỏi thăm.”
“Hôm trước sau khi con nói chuyện với con bé rồi, bọn dì cũng đi tìm con bé tâm sự, hôm qua cô lại kéo nó đi mua thêm ít đồ, lại đi xem phim và ăn cơm, thử hỏi nó một vài chuyện.”
“Con bé không muốn nhắc đến chuyện của nhà họ Từ, đến cả cha nó cũng không muốn, chắc là Từ Nguyên Chí đã làm gì đó khiến có bé cảm thấy thất vọng, hết tình cảm, đến cả nhắc cũng không muốn nhắc đến ông ta.”
“Lần trước nó đi theo bạn học đi đến khu vực chịu thiên tai l.à.m t.ì.n.h nguyện viên, ngay từ đầu nhà họ Từ cũng không biết, mãi đến khi công việc được phân phối đến tay, nhà máy bia gọi điện thoại đến nhà họ Từ, bọn họ mới biết được chuyện này.”
“Bởi vì con bé có bằng cấp ba, nhà máy bia phân cho nó công việc nhân viên kiểm nghiệm, công việc này vừa có lương cao lại nhẹ nhàng, chính con bé cũng rất muốn đi làm.”
“Nhưng mà sau đó công việc này lại bị nhà anh cả Từ Nguyên Chí cướp mất, hai ông bà già ra mặt cướp lấy, cho cháu nội của bọn họ, đưa cho Giai Du ba trăm đồng để đuổi con bé đi.”