THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

“Anh Vương, có phải anh cũng sắp chuyển nghề rồi không?”

Lục Tĩnh Xuyên ngồi xuống bên cạnh anh ấy, rút một điếu t.h.u.ố.c lá và bật lửa cho anh ấy, còn anh thì lại không hút.

“Chắc là cuối năm nay.”

Anh Vương cầm t.h.u.ố.c lá đeo lên lỗ tai, nói với anh: “Quê của tôi ở Đông Cảng, ra khỏi cửa chính là biển rộng, đời đời đều dựa biển ăn biển. Kinh tế của các đơn vị quốc doanh ở quê của tôi đều đình trệ hết rồi, năm ngoái anh họ của tôi chuyển nghề quay về, năm nay đơn vị đã không có tiền lương để trả nữa rồi, ở trong biển bắt ít cá tôm về kiếm tiền sống tạm. Lúc này tôi cũng chuyển nghề quay về, có lẽ cũng sẽ nhận lấy công việc của các cha chú, kiếm cái thuyền đánh cá đi vào biển bắt cá mưu sinh.”

“Anh Vương, chính sách hiện tại đang thay đổi, nói không chừng sang năm sẽ có thay đổi lớn, anh cứ tiếp tục theo dõi đi.” Lục Tĩnh Xuyên cũng không nói thêm cái gì, trong lời nói như muốn ám chỉ gì đó.

“Cũng đúng, sống ngày nào tính ngày đó, chỉ cần chăm chỉ thì không đến mức sẽ đói bụng.”

Anh Vương cũng là một ngày có tính cách rộng rãi, không nói chuyện này nữa, hỏi thêm: “Phó đoàn trưởng Lục, sao lần này mẹ vợ dì Cung của anh không về thế?”

“Năm ngoái mẹ tôi đã kết hôn với thầy tôi rồi, mấy hôm trước vừa mới khám ra mang thai, hiện tại đang ở kinh đô dưỡng thai.”

Anh Vương đã từng gặp được thầy của Lục Tĩnh Xuyên rồi, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết ngay ông ấy là người có chức có quyền lớn, cười cười nói: “Nhà của anh đúng là có chuyện vui liên tiếp nha.”

“Đúng vậy, chuyện vui cứ nối tiếp nhau đến.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-705.html.]

Lục Tĩnh Xuyên cười khẽ, thuận tiện nói chuyện khác với anh ấy.

Hai vợ chồng bọn họ dẫn theo ba đứa nhỏ quay về viện gia thuộc, tin tức bọn họ quay về giống như quả cầu tuyết nhanh chóng được lan truyền, hàng xóm thân hoặc không thân với bọn họ đều ùa đến, toàn bộ đều là vì muốn đến ngắm ba đứa nhỏ sinh bà này.

Đặc biệt là mấy gia đình trọng nam khinh nữ, ánh mắt của mấy bà mẹ chồng và chị dâu kia có thể nói là vô cùng cuồng nhiệt.

Cung Linh Lung cũng không thích cái cách bình phẩm con trai cô từ đầu đến chân của bọn họ, càng không thích ánh mắt của mấy người này, chỉ tiếp đãi đơn giản vài câu rồi mượn cớ bọn nhỏ buồn ngủ để đuổi mấy người này đi.

Lần này bọn họ chỉ có thể về đây ba ngày, nghỉ ngơi xong lập tức bắt đầu sửa soạn đóng gói hành lý, Cung Linh Lung tìm lý do dụ Từ Giai Du đi ra ngoài, Lục Tĩnh Xuyên lại phối hợp mượn xe chở hàng hóa, tốn một ít thời gian thu hết toàn bộ hành lý bọn họ sắp mang đi vào trong không gian.

Sửa soạn hành lý xong, Cung Linh Lung lại dẫn theo bọn nhỏ đi đến đơn vị làm thủ tục chuyển công tác, lại mời các đồng nghiệp cùng bộ phận đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa cơm chia tay.

Tiệc chia tay ở bộ đội sẽ tổ chức ở buổi tối, bọn họ mời rất nhiều chiến hữu và người nhà của bọn họ đến, ước tính có bảy tám bàn, mua hai mươi cân thịt heo, lại vào không gian bắt được bốn con vịt, vớt ba bốn con cá, hai sọt rau củ to, chuẩn bị đầy đủ thức ăn.

Hiện tại mấy người Tưởng Á Bình đều đã đến căn cứ dược liệu đi làm, bình thường trên cơ bản không có ngày nghỉ, bởi vì hai vợ chồng Cung Linh Lung phải điều đi nơi khác, mọi người cố ý sắp xếp ra một ngày nghỉ ngơi, hôm nay ở trong nhà giúp bọn họ chuẩn bị đồ ăn cho bữa tiệc chia tay này.

Buổi tối bọn họ bày tám bàn tiệc chia tay, những người được mời đều có mặt đông đủ, những người đến dự tiệc trên cơ bản đều tặng lễ gặp mặt cho ba đứa nhỏ, trong sọt nhỏ chứa đầy bao lì xì đỏ.

Cung Linh Lung thay mặt ba đứa nhỏ nhận lấy tấm lòng của mọi người, cũng tặng một túi kẹo mạch nha nhỏ cho mấy đứa nhỏ của mỗi gia đình.

Bữa tiệc chia tay này có tổng cộng bảy tám món chính, lấy món mặn là chủ, chỉ có một món rau, một phần bánh bí đỏ chiên, mỗi món đều có rất nhiều, đủ để các khách đến dự đều có thể ăn uống thỏa thích.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi