“Thì ra cô là tinh anh của trường quân đội à.” Bành Kiện Hòa cười cười, lại hỏi: “Đồng chí Lục chồng của cô cũng là quân nhân giống anh mình sao?”
“Không phải, anh ấy làm việc ở cục công an.”
“Thì ra là quân cảnh liên hôn, cường cường kết hợp.”
Bành Kiện Hòa cũng đánh giá rất cao cặp vợ chồng trẻ này, bọn họ đều có vẻ ngoài rất xinh đẹp, tài năng lại càng miễn bàm.
Bành Lệ Dao ngồi trên đùi mẹ cười khẽ nói: “Chị Giang Vận, em cũng gặp được chị và chồng của chị ở khu vực chịu thiên tai, lúc đó chị đã chở vật tư đến cho khu phía tây.”
“Đúng vậy, chị với anh ấy cũng gặp nhau lần đầu tiên ở khu vực chịu thiên tai đó, cùng nhau l.à.m t.ì.n.h nguyện viên nửa tháng.”
Giang Vận nhìn về phía cô ấy một lúc, cười nói: “Em gái, thật ngại quá, lúc đó có quá nhiều người đến chi viện, mọi người đều mặt xám mày tro, chị không nhận ra em.”
“Không có gì, không có gì.”
Bành Lệ Dao liên tục xua tay, dùng ánh mắt sùng bái nhìn cô ấy nói: “Chị Giang Vận, chị lái xe ngầu thật đó, chị đánh tay lái một cái, xe tải đã vèo một cái hất đuôi quay đầu, có rất nhiều tình nguyện viên làm tài xế nhìn thấy đều sợ ngây người luôn.”
Giang Vận nghe thế mỉm cười nói: “Kỹ thuật lái xe của chị được luyện tập trong quân đội, lái xe là kỹ năng nhất định phải học được.”
“Linh Lung lái xe cũng rất khá.” Dương Mạn Vinh khen ngợi trợ lý mà mình tự tuyển chọn.
“Đúng vậy, Linh Lung lái xe rất giỏi, năng lực học tập của chị ấy rất mạnh, nghe nói chỉ học hai đêm đã biết lái xe tải, xe jeep và máy kéo rồi. Tôi học chậm hơn chị ấy rất nhiều, học suốt nửa tháng mới biết cách lái xe, học hai tháng mà còn chưa dám lái xe tải đi đâu, chị ấy mới học được một ngày mà đã dám lái xe ra ngoài chở hàng hóa, xét về điểm này thì tôi thua xa chị ấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-716.html.]
“Hai cô đều là niềm kiêu ngạo của các đồng chí nữ.” Dương Mạn Vinh cười nhạt nói.
Ba cha con nhà họ Bành ngồi ở đằng sau nghe được lời Giang Vận, hai mắt trừng to, hai chị em dâu này xuất sắc quá rồi đó, hai anh em nhà họ Lục tinh mắt thật.
Giang Vận đưa cả gia đình bọn họ đến dưới lầu, còn giúp bọn họ khiêng hành lý lên lầu, uyển chuyển từ chối lời mời ở lại uống trà nghỉ ngơi, vội vàng lái xe đi đến nhà họ Cung.
Vừa đến trong nhà, ba anh em đã thoải mái nằm trên ghế sofa, biểu diễn tuyệt chiêu lật người của mình cho Lục Tĩnh Dương xem.
Giang Vận vừa bước vào nhà đã nhìn thấy bọn nhỏ xoay người lăn lộn: “Ui chu choa, ba cục cưng nhà chúng ta mới hơn ba tháng mà đã linh hoạt như thế rồi à, sau này có thể bồi dưỡng làm người nối nghiệp cho nhị sư huynh.”
Lục Tĩnh Xuyên mới vừa quăng túi quần áo dơ vào trong nhà vệ sinh, quay người rót một ly nước, uống xong mới nói: “Hai đứa cũng tranh thủ thời gian sinh đi, làm một lần vài đứa sau này lại xây dựng thành Lục gia quân, dạy một lần luôn.”
“Sinh con cũng không phải nói sinh là sinh ngay, hai anh chị cũng phải kết hôn mấy tháng mới có thể trúng chiêu đó thôi.”
Giang Vận không phải là một người thích ngượng ngùng, vô cùng thẳng thắn nói đến những chuyện này, cơ thể lại dựa lên người Lục Tĩnh Dương giống như không có xương, hai vợ chồng vừa mới cưới ngọt ngào mặn nồng vô cùng.
Nói đến chuyện sinh con, Giang Vận lại nói cho bọn họ một chuyện: “Hai anh chị vừa mới khởi hành về thành phố Hán thì hôm sau Nguyễn Thu Hà đã về, nghe nói là mang thai, hiện tại ỷ vào cái bụng của mình mà dọn vào nhà mẹ chồng ở rồi.”
“Cuộc sống của cô ta và Tề Bân không được tốt cho lắm, Tề Bân là một tên khốn nạn, nghe nói thường xuyên đánh cô ta, không cho phép cô ta sinh đứa nhỏ này ra, bắt cô ta đi phá thai, cô ta lén chạy về kinh đô.”
“Cô ta vừa về đã lập tức làm ầm lên, mấy người trong nhà họ Tề đều muốn mặt mũi, chỉ đành phải cho cô ta ở lại trong nhà dưỡng thai.”
“Chắc đầu óc của cô ta bị úng nước rồi, rõ ràng vợ chồng bọn họ đã không hạnh phúc, danh dự của mình cũng chẳng còn gì, còn đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Lục, không có công việc, không có thu nhập, lại còn cứ thích kiếm chuyện với nhà họ Tề, nghe nói hôm trước ông cụ nhà họ Tề còn đi qua đó mắng cô ta một trận, cô ta mới chịu yên.”