THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Biết đồn công an đã ra tay với Lưu Mãnh rồi, có lẽ tiếp theo đó sẽ có sắp xếp gì khác, Bạch Linh Lung thử hỏi thăm: “Người này liên lụy đến nhà họ Thành, sắp tới đây thành phố Đàm sẽ ra tay với nhà họ Tần sao?”

“Em muốn giúp à?” Lục Tĩnh Xuyên cười hỏi.

“Chuyện nhà họ Tần này tôi cũng không thể giúp được gì, tôi chỉ có thể đạp mặt mũi của Tần Mộng Lan xuống dưới chân được thôi.”

Bạch Linh Lung không muốn để người ngoài biết được cuốn sổ bí mật kia đang ở trong tay cô, cô không muốn bị dính vào chuyện rung chuyển trong thành phố Đàm, cô chỉ đơn thuần muốn trả thù hai người đê tiện rác rưởi Bạch Kiến Nhân và Tần Mộng Lan mà thôi.

Nhưng mà Tần Mộng Lan là con gái nhà họ Tần, mặt mũi của bà ta bị giẫm đạp, tương đương với hai ông bà già nhà họ Tần bị người ta tát vào mặt, cũng sẽ ảnh hưởng đến danh dự của nhà họ Tần.

“Em chỉ cần làm chuyện của em, em chỉ là xử lý chuyện gia đình bình thường thôi, không hề tham dự vào chuyện gì khác.” Lục Tĩnh Xuyên coi như cho cô một lời chắc chắn.

Bạch Linh Lung hiểu ý của anh, cười cong cả mắt, nghĩ đến một sự kiện khác, cô vội nhờ anh giúp đỡ: “Lục Tĩnh Xuyên, anh giúp tôi một việc được không?”

“Em nói đi.”

Lục Tĩnh Xuyên rất sẵn lòng cống hiến sức lực cho cô.

“Chắc là nhà họ Tần đã ra lệnh gì đó với thằng ch.ó đẻ khốn nạn kia, có lẽ ông ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành yêu cầu của tôi, nói không chừng ngày mai là hộ khẩu của hai mẹ con chúng tôi sẽ được xử lý xong. Chúng tôi đã dời hộ khẩu đến thành phố Đàm, cần phải sắp xếp chỗ ở, tôi đã thương lượng với mẹ rồi, chúng tôi không có ý định mua nhà. Mẹ của tôi không thể không có người chăm sóc được, tôi không có thời gian rảnh để đi làm mấy việc này, muốn nhờ anh thuê một căn nhà giúp tôi.”

Nói đến chuyện này, Lục Tĩnh Xuyên lại không đồng ý ngay, anh hơi nghiêng người về phía trước, đến gần cô hơn, dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-79.html.]

“Anh làm gì đó?” Bạch Linh Lung theo bản năng lui ra sau.

Lục Tĩnh Xuyên nhìn đôi mắt lộng lẫy mê người giống như đá hắc diệu, trong lòng xuất hiện gợn sóng, tiếng nói cũng trầm hơn lúc trước một vài phần: “Linh Lung, em đừng thuê nhà, kết hôn với anh rồi tùy quân theo anh đến thành phố Hán, có được không?”

Bạch Linh Lung chớp mắt, cười có hơi ngốc: “Chúng ta chỉ vừa mới quen biết, kết hôn nhanh vậy sao?”

Thấy cô không còn từ chối giống như ngày hôm qua, Lục Tĩnh Xuyên đã hiểu ý của cô, ý cười trong mắt lập tức dâng lên như sóng trào, giọng nói tràn ngập ý cười nói: “Linh Lung, tuy rằng chúng ta chỉ mới quen biết nhau một ngày, nhưng anh lại cảm thấy anh và em đã quen biết nhau rất lâu rất lâu rồi.”

Bạch Linh Lung: “… Cái này có coi như là lời âu yếm sao?”

“Anh sẽ không nói ra những lời nói buồn nôn kia.”

Lỗ tai Lục Tĩnh Xuyên có hơi nóng lên, ánh mắt như có keo dính chặt lên người cô, cơ thể cường tráng lập tức trở nên căng thẳng, giọng điệu hiếm khi mang theo chút hồi hộp: “Linh Lung, kết hôn với anh đi, được không?”

Trước khi cô kịp trả lời, anh lại tiếp tục bổ sung: “Anh sẽ không nói những lời nói bùi tai kia, cũng sẽ không nói những lời thề non hẹn biển, nhưng anh sẽ đối xử tốt với em, sẽ đối xử tốt với em cả đời.”

“Anh sẽ không cho phép bất cứ người nào ăn h.i.ế.p em, cũng sẽ không làm em chịu bất cứ tủi thân nào, sau này mọi thứ trong nhà đều do em quyết định, tất cả mọi chuyện anh đều sẽ ưu tiên em lên hàng đầu, sẽ tin tưởng và tôn trọng em vô điều kiện.”

Thật ra Bạch Linh Lung cũng có chút động lòng với anh, thân là linh hồn đến từ thế kỷ mới, cô cũng có thể chấp nhận chuyện tình yêu hôn nhân chớp nhoáng, trải qua một ngày tiếp xúc, trong lòng cô cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần để làm một người quân tẩu.

Anh đã nói đến nước này rồi, cô cũng thuận theo tình cảm của mình, hào phóng gật đầu nói: “Được rồi.”

Cô đồng ý rồi, Lục Tĩnh Xuyên vui như mở cờ trong bụng, ý cười trong mắt giống như muốn tràn ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi