Chờ hai ngày, đến tối thứ tư Cung Linh Lung mới nhận được điện thoại của ông nội, bảo cô thứ năm sắp xếp thời gian đi đến văn phòng công tác ủy ban trao đổi về chuyện thí điểm.
Thứ năm Cung Linh Lung vẫn cứ xin nghỉ tiết tiếng Anh, giáo viên tiếng Anh khá khó chịu vì việc cô xin nghỉ, cô lập tức dùng tiếng Anh vô cùng lưu loát trôi chảy để nói chuyện với giáo viên, trình độ tiếng Anh của cô cũng không kém giáo viên chút nào, cuối cùng giáo viên đồng ý cho cô nghĩ, nhưng mà phải để ba anh em ở lại trong lớp nghe giảng bài.
Ba anh em vừa mới học tiếng Anh, chỉ mới biết những từ đơn đơn giản, bọn họ cũng không muốn xin nghỉ bỏ lỡ tiết học, dứt khoát bảo cô đi làm việc đi, làm xong lại đến đón bọn họ đi ăn cơm.
Cung Linh Lung mất một tiếng đồng hồ để bàn bạc xong xuôi chuyện thí điểm, lấy được văn kiện phê duyệt của rất nhiều các lãnh đạo đích thân ký tên, sau đó vội vàng chạy đi liên lạc với Tôn Đỉnh, bảo anh ấy dẫn theo đội ngũ của anh ấy, tối nay đến nhà tìm cô, cô có chuyện quan trọng muốn trao đổi với bọn họ.
Chờ đến khi cô lái xe chạy đến trường học thì tiết thứ tư cũng vừa kết thúc, ba anh em đang bỏ dụng cụ học tập vào cặp sách, “lạch bạch lạch bạch” chạy đến tập hợp với cô: “Mẹ ơi, mẹ đã giải quyết xong việc của mẹ chưa à?”
“Mẹ làm xong rồi.”
Cung Linh Lung cầm lấy cặp sách của ba đứa cong đeo lên vai mình, cười khẽ chào hỏi với các bạn học cùng lớp, vội vàng dẫn bọn nhỏ đi: “Đi thôi, về nhà ăn cơm.”
Thầy cô và bạn bè trong trường thường xuyên nhìn thấy cô lái xe chở ba đứa nhỏ đi học, đã sớm xác định Cung Linh Lung có gia cảnh giàu có, còn có rất nhiều bạn học tò mò về thân phận của chồng cô.
Về đến nhà, bốn mẹ con vào thẳng trong không gian ăn cơm, cơm đã nấu xong rồi, thịt kho tàu cũng đã làm xong, chỉ cần làm trứng xào cà chua và đậu que xào đơn giản là được, làm hai món cùng một lúc, chỉ cần mười phút là có thể ăn cơm.
Ăn cơm xong, Cung Linh Lung nhanh chóng cầm chén đũa đi rửa, rót đầy nước vào bình nước của bốn mẹ con, rửa một rổ nho, dự tính chiều nay sẽ mang đến trường chia sẻ với các bạn học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-815.html.]
Bốn mẹ con lên giường ngủ trưa một tiếng đồng hồ, hoàn toàn không cần đồng hồ báo thức gọi dậy, bốn người đều tỉnh giấc đúng giờ, sau đó rửa mặt rồi xuất phát đến trường học.
Các bạn học lớp ngôn ngữ F thường xuyên tặng đồ ăn vặt cho ba anh em, hôm nay bọn họ mang theo nho đến, Cung Linh Lung nói dối là nhờ bạn mua giúp, chia cho mỗi người một chùm nhỏ nếm thử.
“Cung Linh Lung, nho này ngon thật đó, có thể nhờ bạn của cô mua giúp tôi một chút không?”
Lý Kiều Nhan ngồi bên cạnh cũng là người có hoàn cảnh gia đình khá giả, cha mẹ là cán bộ cấp cao của thành phố hải, tiêu chuẩn cuộc sống bình thường của cô ấy cũng chẳng thua kém gì bốn mẹ con, cũng rất hào phóng với ba anh em, thường xuyên mua đồ ngon cho bọn họ ăn.
“Nhà tôi vẫn còn, ngày mai tôi mang một hai cân đến cho cô.” Cung Linh Lung cười nói.
“Phần hôm nay tôi ăn thì không trả tiền cho cô, nhưng mà ngày mai cô mang đến thì tôi phải trả tiền mới được, nếu không tôi sẽ không nhận.” Lý Kiều Nhan cũng không muốn chiếm của hời của cô.
“Cung Linh Lung, cô cũng mang theo một ít cho chúng tôi với, chúng tôi cũng bỏ tiền mua.” Các bạn học khác cũng kêu to.
“Được rồi, nhà tôi còn có khoảng mười cân, ngày mai tôi mang đến cho mọi người, mọi người tự chia nhau nha.”
Thật ra trong không gian có rất nhiều trái cây, nhưng mà không tiện lấy ra hết, lại nghĩ đến hiện tại đang là mùa của dưa hấu và dưa lê, hỏi bọn họ: “Mọi người có muốn ăn dưa hấu và dưa lê không? Nhà tôi có bảy tám trái, bốn mẹ con chúng tôi ăn không hết, có thể chia một ít lại cho mọi người.”
“Muốn chứ, muốn chứ, ngày mai cô cứ mang đến đi, chúng tôi tự chia nhau.”
Lý Kiều Nhan thích ăn trái cây, nhưng kinh đô lại không có quá nhiều trái cây, cô ấy lại không thiếu tiền, nhìn thấy đồ ăn ngon đương nhiên là muốn mua rồi.