THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Cơm nước xong về đến nhà, mấy người Tôn Đĩnh đã đứng trước cửa chờ đợi, Cung Linh Lung dừng xe lại lập tức hỏi: “Anh Tôn, các anh chờ lâu không? Đã ăn cơm chưa?”

“Chúng tôi ăn cơm xong rồi mới đến, chưa chờ bao lâu, cũng chỉ khoảng năm phút sau.”

Cung Linh Lung ôm ba anh em xuống xe trước, chờ mấy người Hàn Tế xuống xe rồi, giới thiệu cho đôi bên làm quen, chào hỏi đơn giản xong lập tức mời bọn họ vào nhà ngồi nói chuyện.

“Anh Tôn, các anh em, mời mọi người uống nước trà.”

Cung Linh Lung nhanh chóng pha trà cho bọn họ, Cung Vãn Đường cũng vào phòng lấy hai trái dưa hấu ra, cắt dưa hấu xong đặt lên bàn trà, nhiệt tình tiếp đãi bọn họ.

Người lớn ngồi ở trên sofa bàn chuyện công việc, ba anh em cùng Xích Xích chơi đưa, ba anh em thay phiên nhau đút dưa hấu cho cậu bé, cũng đưa đủ loại đồ chơi cho nhóc con này chơi, bốn người chơi rất vui vẻ.

Mấy người Tôn Đĩnh đều là do Cung Thành Tuấn đào tạo, ai nấy đều rất tài giỏi, lúc trước chủ yếu là đầu cơ trục lợi hàng hóa và thu thập các loại tin tức tình báo.

Hiện tại Cung Linh Lung đã lấy được văn kiện phê duyệt cho phép thí điểm, đang cần có người giúp đỡ, bọn họ chính là người giúp đỡ tốt nhất, vừa lúc bọn họ cũng có cơ hội triễn lãm năng lực và bản lĩnh của mình.

Tối nay bọn họ mở họp gần hai tiếng đồng hồ, Cung Linh Lung phân công nhiệm vụ xong, lại nhờ Hàn Tế giúp đỡ: “Chú Hàn, sau khi bắt đầu phát triển hai sản nghiệp này sẽ cần nhận rất nhiều người, con đang muốn ưu tiên tuyển chọn quân nhân đã xuất ngũ, chú có thể đề cử vài người cho con không?”

Đối với Hàn Tế mà nói, đây chẳng phải là vấn đề gì, mỗi năm trong bộ đội đều có quân nhân xuất ngũ, đang cần phải giải quyết nhu cầu vào nghề mới cho bọn họ đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-817.html.]

“Được chứ, con cần bao nhiêu người?”

“Tạm thời hai trăm người đi. Các lãnh đạo đưa cho con yêu cầu, bảo con phải chừa ra một hai trăm vị trí để bồi thường cho các thanh niên trí thức trong thành phố, giúp đỡ giải quyết vấn đề vào nghề của bọn họ.”

Cung Linh Lung biết rất rõ sau khi các thanh niên trí thức quay về thành đều sẽ ăn không ngồi rồi, bọn họ đang ở lứa tuổi khỏe mạnh nhất, ở trong nhà trong thời gian dài, không có nguồn thu nhập, nếu không hỗ trợ giải quyết một cách nhanh chóng thì chắc chắn sẽ tạo thành gánh nặng rất lớn cho xã hội, còn sẽ làm cho xã hội náo loạn.

Hai trăm việc làm đã là rất nhiều rồi, Hàn Tế gật đầu: “Con cứ xử lý chuyện trước đó đó trước, lại gửi một phần thông báo chi tiết về tiền lương, đãi ngộ và phúc lợi cho chú, chú sẽ sắp xếp liên lạc với bọn họ.”

“Được rồi.”

Chuyện khác, Cung Linh Lung và mấy người Tôn Đĩnh trò chuyện riêng, thương lượng quyết sách.

Nửa tháng sau, nhà máy kẹo đã bị sửa tên cải tạo, chính thức đổi tên thành nhà máy thực phẩm kẹo Mèo Tham Ăn kinh đô, thủ tục thuế và kinh doanh đều có đầy đủ, Tôn Đĩnh nghe theo sự sắp xếp của Cung Linh Lung, bắt đầu sấm rền gió cuốn mà bắt đầu chỉnh đốn cải cách dọn dẹp.

Bên trong nhà máy quốc doanh cực kỳ rắc rối phức tạp, muốn xử lý dọn dẹp cũng không dễ dàng gì, các lãnh đạo và công nhân cũ ở bên trong hợp tác với nhau phản kháng, cả ngày đều gây sự kiếm chuyện.

Cung Linh Lung đã lường trước đến những chuyện này, đầu tiên là sắp xếp năm mươi quân nhân đã xuất ngũ vào vị trí làm việc, bọn họ la lối ngoài miệng thôi thì được, nhưng không được đập phá trộm cắp các loại vật tư trong nhà máy, một khi có người làm hư hao tài vụ sẽ lập tức dùng biện pháp mạnh xử lý ngay.

Trải qua một tháng dọn dẹp xử lý, cuối cùng Tôn Đĩnh chỉ để lại không đến một phần năm công nhân cũ, số còn lại đều dựa theo quy định bồi thường tiền lương rồi đuổi việc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi