THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Cùng lúc đó, Cung Thành Tuấn cũng bước lên máy bay di chuyển từ thành phố Dương đến kinh đô, ông ấy vừa ngồi xuống lấy báo chí ra, một người phụ nữ cao gầy xinh đẹp đã lập tức xuất hiện trước mặt ông ấy.

“Cung Thành Tuấn, anh lén lút trốn đi như thế, anh cho rằng em sẽ không tìm thấy anh sao?”

Hoắc Tâm Quỳnh chạy nhanh đến mức thở hổn hển, n.g.ự.c phập phồng không ngừng, đôi mắt phượng xinh đẹp trừng to nhìn ông ấy, quăng túi xách da của mình vào chỗ ngồi bên cạnh ông ấy, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hừ, anh định bỏ em lại à, không có cửa đâu.”

Cung Thành Tuấn nhìn thấy bà ấy là lại đau đầu, liếc nhìn trợ lý đang giả chết, có chút bất đắc dĩ: “Tôi về kinh đô thăm người thân làm việc, không phải đi du lịch chơi đùa.”

“Em biết anh muốn đi thăm người thân, em cũng đi gặp em chồng tương lai của em.”

Hoắc Tâm Quỳnh nhướng đôi mày xinh đẹp với ông ấy, làm lơ biểu cảm cạn lời của ông ấy, dùng tư thế ưu nhã ngồi xuống bên cạnh ông ấy.

Cung Thành Tuấn hít sâu vài hơi, cố gắng bình tĩnh nói chuyện với bà ấy: “Tuần sau nhà họ Hoắc sẽ tổ chức triển lãm châu báu ở Hồng Kông, cô đi đến kinh đô cùng tôi, sau này sẽ rất vội vàng.”

“Giữa chuyện hôn nhân đại sự của em và triển lãm châu báu thì hai ông bà già nhà em đều cảm thấy chuyện của em càng quan trọng hơn, bọn họ sẽ đích thân tham dự chủ trì, em có đi hay không cũng không sao hết.” Hoắc Tâm Quỳnh cười quyến rũ động lòng người, còn nháy mắt với ông ấy.

Cung Thành Tuấn trực tiếp che chắn dòng điện mà bà ấy b.ắ.n ra, không thèm phản ứng, cúi đầu tiếp tục độc báo.

“Cung Thành Tuấn, nhà em chồng của em có ai thế?”

Hôm nay Hoắc Tâm Quỳnh vội vàng chạy đến, còn chưa kịp chuẩn bị trước, muốn hỏi thăm ông ấy trước rồi lại sắp xếp sau.

Cung Thành Tuấn không nói tiếp, nghiêm túc đọc báo.

Hoắc Tâm Quỳnh giơ tay cướp tờ báo đi, trước khi ông ấy kịp trừng mắt nhìn mình thì đã đánh đòn phủ đầu trước: “Mắt của em to hơn anh, anh trừng không lại em đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-851.html.]

Cung Thành Tuấn có chút bực bội, cầm lấy ly nước đặt bên cạnh uống, uống ba ngụm mới đè được lửa giận xuống.

“Nhà em chồng em có bao nhiêu người thế?”

Hoắc Tâm Quỳnh lặp lại câu hỏi lúc nãy, cơ thể nghiêng về phía ông ấy, nhìn chằm chằm vào ông ấy không chớp mắt, cười vô cùng quyến rũ: “Nếu anh mà không trả lời em, dọc theo đường đi em sẽ không im lặng, em nhất định sẽ làm cho lỗ tai của anh mọc kén luôn.”

“Hoắc Tâm Quỳnh, ngồi ngay ngắn lại!” Cung Thành Tuấn nghiến răng nghiến lợi.

“Em cảm thấy tư thế này rất tốt mà.”

Hoắc Tâm Quỳnh vô cùng xinh đẹp quyến rũ, ăn mặc sang trọng lại thời thường, mặc một chiếc váy cổ sâu, môi đỏ rực như lửa, lúc này đang nhìn ông ấy cười vô cùng quyến rũ.

Hai người chỉ cách nhau chừng một bàn tay, Cung Thành Tuấn dán sát người trên ghế, nghiến răng nói: “Hoắc Tâm Quỳnh, cô chú ý hình tượng một chút đi được không?”

“Em cảm thấy chỉ khi em dán sát lên người anh thế này, anh mới chịu nói chuyện đàng hoàng với em.”

Hoắc Tâm Quỳnh đã chạy theo sau m.ô.n.g ông ấy chừng mười năm, đã biết quá rõ tính cách của ông ấy, đối phó với loại quân tử lịch sự như ông ấy, bà ấy có rất nhiều thủ đoạn biện pháp.

Cung Thành Tuấn cũng hiểu biết bà ấy, bà ấy chính là loại người mặt dày mày dạn, nếu không trả lời câu hỏi của bà ấy, bà ấy thật sự sẽ dám dán sát ông ấy mãi đến tận kinh đô.

“Em gái tôi có hai cuộc hôn nhân, trước đó có một đứa con gái, hai mươi tuổi, cháu gái đã kết hôn rồi, sinh được ba đứa con trai sinh ba, ba đứa nhỏ còn chưa tròn hai tuổi. Em rể là bạn thân của tôi, là J trường đương nhiệm của quân khu kinh đô, cuối năm ngoái vừa sinh một đứa con trai.”

Hoắc Tâm Quỳnh nhớ kỹ, lại hỏi thêm: “Trong nhà còn có bà con họ hàng gì khác không?”

“Cô không cần thiết phải hỏi thăm nhiều như thế.” Cung Thành Tuấn giành tờ báo lại, không tính trả lời nữa.

“Cung Thành Tuấn, anh nghe cho kỹ đây, từ hôm nay trở đi, anh đi đâu em sẽ theo đó, anh ngủ phòng nào em sẽ ngủ phòng đó, em…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi