THẬP NIÊN 70: QUÂN TẨU ĐANH ĐÁ NGƯỢC TRA VẢ MẶT

Về phương diện hôn nhân gia đình này, Thôi Trí Viễn thở dài, thật lòng nói cho bà ấy biết: “Cuộc hôn nhân của anh và Lương Vịnh Văn là do cha mẹ của cô ta tính kế ép buộc, hai cha con nhà họ Lương đến nước M sớm hơn anh, gia tộc chính của bọn họ ở Hồng Kông, hợp tác bắt tay với dân địa phương ở Hồng Kông để thành lập bang phái chơi trò xã hội đen, bọn họ không dám trêu chọc người da trắng và người da đen, chuyên môn ra tay với người Hoa châu Á không có bối cảnh, anh chính là một trong số những người bị bọn họ nhắm đến.”

“Lúc đó công ty của anh kinh doanh xảy ra một chút vấn đề nhỏ, thật ra anh ráng chịu đựng một chút cũng có thể chịu đựng được, nhưng mà nhà họ Lương lại ở sau lưng giở trò, mỗi ngày đều cho lưu manh đến công ty của anh kiếm chuyện, làm anh không thể nào làm ăn kinh doanh bình thường được nữa.”

“Sau đó còn có rất nhiều chuyện dơ bẩn mà anh không muốn mở miệng nói, mục đích chân chính của bọn họ chính là muốn bắt anh cưới Lương Vịnh Văn, chế tạo lợi ích cho nhà họ Lương.”

“Lúc đó công ty cũng không phải của một mình anh, là anh và bạn học cùng nhau kinh doanh, người bạn kia của anh cũng chiếm cổ phần, đó là tâm huyết gần mười năm của hai người bọn anh, để tránh cho mọi công sức đều đổ sông đổ biển, anh chỉ đành đồng ý cưới Lương Vịnh Văn.”

“Anh không có tình cảm gì với cô ta, đối với nhà họ Lương cũng chỉ có chán ghét, đi đăng ký kết hôn với cô ta cũng chỉ là vì muốn bảo vệ công ty. Tư Vi ra đời cũng là vì cô ta nghe theo lời cha mẹ, bỏ thuốc anh mới có.”

“Sau này nhà họ Lương chọc phải người không nên chọc, sụp đổ, anh nể tình Tư Vi, tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này. Con gái của cô ta vẫn cứ tiếp tục ở trong nhà, nhưng mà lại rất không nghe lời, anh không phải cha ruột của nó, cũng không muốn xía vào quá nhiều chuyện, chỉ cần dựa theo hợp đồng nuôi nấng nó đến năm mười tám tuổi rồi bỏ mặc thôi.”

Ông ấy nhẹ nhàng bâng quơ nói đến cuộc hôn nhân này, giống như đang nói chuyện của người khác, Thôi Lan Chi nghe xong trong lòng vô cùng nặng nề: “Anh hai, anh…”

“Lan Chi, ly hôn với Vãn Đường chính là chuyện sai lầm nhất đời này của anh, cũng là chuyện anh hối hận nhất, nhưng trên đời này không có thuốc chữa hối hận, anh và em ấy cũng không có cơ hội làm lại từ đầu nữa rồi.”

“Đây là chuyện anh làm sai, anh có lỗi với em ấy, anh sẽ trả giá vì hành vi ngu xuẩn của mình.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-876.html.]

“Hai mươi năm trước, ngay khoảnh khắc biết em ấy c.h.ế.t trong biển lửa, trái tim của anh đã c.h.ế.t rồi, anh đi đến nước ngoài cũng chỉ là vì muốn đi thực hiện giá trị nhân sinh nửa đời sau của mình, cũng không có ý định tái hôn lần nữa.”

“Nếu nhà họ Lương không ép buộc tính kế, cả đời này anh cũng đều sẽ không tái hôn, cũng không có bất cứ ý định gì về phương diện tình cảm.”

“Hiện tại hôn nhân của anh và Lương Vịnh Văn chỉ có thể nói là chung sống cùng một mái nhà, cô ta là một bông hoa yếu đuối, cần có người nuôi, chỉ cần cô ta đừng làm việc gì quá đáng, anh sẽ nể mặt Tư Vi, nuôi cô ta đến cuối đời.”

“Những lời này anh cũng đã nói với cô ta từ lâu rồi, anh chỉ có thể cung cấp sinh hoạt vật chất cho cô ta, ngoài ra sẽ không có gì nữa, nếu cô ta không muốn sống như thế thì có thể ly hôn bất cứ lúc nào, anh sẽ nể mặt Tư Vi, cũng sẽ không để cô ta chịu thiệt thòi về mặt kinh tế.”

Thôi Lan Chi đã hiểu được tâm trạng và suy nghĩ của ông ấy, thở dài nói: “Anh hai, anh thay đổi nhiều thật đó.”

“Cuộc sống vốn dĩ chính là một lần rèn luyện, trải qua nhiều việc, đương nhiên cũng sẽ thay đổi.”

“Thật ra anh còn rất hài lòng về bản thân của hiện tại, tránh thoát trói buộc, thoát khỏi những hoang mang kia, không còn lo lắng được cái này mất cái khác giống như trước kia, lúc làm việc cũng không còn thiếu quyết đoán do dự giống như trước kia nữa.”

Ông ấy của quá khứ, cho dù là về phương diện hôn nhân gia đình hay là ở phương diện làm người xử thế, ông ấy đều do dự thiếu quyết đoán, vâng chịu theo nguyên tác “thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện”, nhưng mà chờ sau này trải qua càng nhiều việc, ông ấy càng phát hiện ra khuyết điểm của loại tính cách này, cũng phát hiện ra tổn thương đối với người bên cạnh.

Chỉ có điều, chờ đến khi ông ấy suy nghĩ thông suốt, người yêu nhất đã đi rồi, cuối cùng cũng không quay về được nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi