“Thì ra là anh sui à, chào anh, chào anh, anh về nước lúc nào thế?” Lục Nam Chinh vội vàng đi đến tiếp đón.
“Tôi về kinh đô được hai ba ngày rồi.”
Bọn họ ở bên cạnh nói chuyện, Cung Linh Lung mượn điện thoại trong văn phòng của cha chồng, đầu tiên là gọi điện thoại cho mẹ chồng, hẹn bà ấy sẽ gặp nhau ở trước tòa nhà văn phòng, sau đó nhanh chóng ký tên vào hồ sơ rồi cùng bọn họ đi xuống lầu ăn cơm
“Linh Lung.” Chu Lan Cầm đến sớm hơn bọn họ một chút, ánh mắt cũng nhìn về phía Thôi Trí Viễn nói: “Đây là?”
Cung Linh Lung cũng giới thiệu như thế: “Đây là cha ruột nghe tiếng đã lâu nay mới được gặp mặt của con.”
Chu Lan Cầm: “… Thì ra là anh sui à.”
“Chào chị sui.”
Đôi bên chào hỏi nói chuyện đơn giản với nhau, Cung Linh Lung dẫn bọn họ lên xe, nói với Thôi Trí Viễn: “Đồ ăn của nhà hàng tối hôm qua chúng ta ăn khá ngon, hay là trưa nay lại đến đó ăn được không?”
“Được chứ.” Thôi Trí Viễn nghĩ hình như ba anh em cũng rất thích đồ ăn trong tiệm cơm kia, nói: “Linh Lung, con đi đón Tĩnh Xuyên và ba đứa nhỏ đi, trưa nay chúng ta cùng nhau ăn cơm.”
“Dạ được.”
“Linh Lung, hôm nay mấy đứa nó lại đi bán hàng vỉa hè nữa hả?” Lục Nam Chinh hỏi.
Trong khoảng thời gian này hai chị em Lục Thu Cúc cũng đều đi sớm về trễ, nếu không bán hàng giúp bọn họ thì cũng sẽ tự nhập hàng buôn bán, trong mắt hai chị em giống như chỉ còn lại tiền, cũng hoạt bát hơn bình thường rất nhiều.
“Ngoại trừ những lúc trời mưa ra, mỗi ngày đều sẽ đi.”
Cung Linh Lung cũng khá bội phục nghị lực của ba đứa con trai, cười nói với bọn họ: “Mỗi ngày ba anh em chúng nó đều sẽ tự chọn một loại sản phẩm, cạnh tranh nội bộ, về đến nhà sẽ đếm tiền so thắng thua, người thắng sẽ thưởng cho anh Tĩnh. Nhờ bọn họ thưởng mà hiện tại túi tiền của anh Tĩnh căng phồng lên rất nhiều, cuối cùng cũng có tiền riêng, tối hôm qua còn chia cho con năm trăm đồng nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-916.html.]
“Ha ha ha…”
Chu Lan Cầm rất yêu thương ba đứa cháu nội đáng yêu, thường xuyên tuyên truyền phương pháp giáo dục đặc biệt của con dâu cho người ngoài.
Thôi Trí Viễn ngồi ở ghế phụ, quay đầu nói với hai anh chị sui: “Ba đứa nhỏ đều rất thông minh, ngoan ngoãn lại lễ phép, Tĩnh Xuyên và Linh Lung đã dạy ba đứa nhỏ rất tốt.”
“Chủ yếu là nhờ Linh Lung biết cách dạy dỗ, ở phương diện dạy dỗ con cái, con bé đã đầu tư rất nhiều. Tính chất công việc của Tĩnh Xuyên khá đặc biệt, không ở nhà quá lâu, lần này cũng là vì nó bị thương nên ở trong nhà tĩnh dưỡng, mới có thể có nhiều thời gian rảnh để bầu bạn với mấy đứa nhỏ.”
“Linh Lung cực kỳ tài giỏi xuất sắc, mọi chuyện từ trong nhà đến ngoài ngõ đều do một mình con bé quán xuyến, chúng tôi cũng chẳng giúp đỡ được bao nhiêu, Tĩnh Xuyên có thể cưới được một cô vợ ưu tú như con bé là vinh hạnh lớn nhất đời này của nó.”
Đời này người khiến Chu Lan Cầm hài lòng nhất không phải là hai đứa con trai ưu tú mà là hai cô con dâu vừa thông minh lại có hiếu
Ở trong lòng bà ấy, Cung Linh Lung và Giang Vận thật sự là con dâu tốt nhất trên đời, hai người bọn họ không thua kém gì nhau, đều có ưu điểm và sở trưởng riêng, đều là người phụ nữ của thời đại mới, lên được phòng khách xuống được phòng bếp.
“Anh sui, chị sui, cảm ơn hai anh chị đã yêu quý Linh Lung.” Thôi Trí Viễn cảm thấy may mắn vì con gái gặp được cha mẹ chồng tốt.
Chờ đến khi Cung Linh Lung lái xe đến, mấy người Lục Tĩnh Xuyên đang chuẩn bị đi ăn cơm, hôm nay mấy người Lục Thu Cúc cũng đến giúp đỡ, đang định đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm.
“Mẹ ơi.” Ba anh em vừa nhìn thấy cô, lập tức phất tay.
Lục Tĩnh Xuyên thấy cha mẹ đều ở trên xe, đi qua đó chào hỏi, nhướng mày nói: “Linh Lung, trưa nay có kế hoạch gì sao?”
“Em đi đón cha mẹ đi ăn cơm trưa, vẫn là nhà hàng ngày hôm qua.”
Cung Linh Lung thấy Tống Thao và Lý Sùng không ở đây, hai anh em Thôi Văn Đống cũng đã dọn dẹp sạp hàng hóa, chỉ có bọn họ, nói; “Anh Tĩnh, anh bế ba đứa bé Minh lên xe, anh lại lái máy kéo chở hai đứa Thu Cúc đến, em đi gọi đồ ăn trước.”
Ba người lớn mỗi người ôm một đứa nhỏ, chờ bọn họ ngồi vững rồi, Cung Linh Lung lập tức đạp chân ga xuất phát.