Nhóm dịch: Bánh BaoNgay cả đồ lót của Phùng Minh Tốn cũng là cô giặt, anh ta có thể duy trì hình tượng sạch sẽ lại đàng hoàng như bây giờ, tất cả đều dựa vào cô giống như mẹ đẻ ủng hộ anh.
Có điều hiện tại Tô Tương Ngọc sẽ không làm như vậy nữa, cô chính là tiểu tiên nữ 19 năm của đôi vợ chồng trí thức, cô tuyệt đối sẽ không tự khinh bỉ mình.
“Tôi rất tốt, tôi chỉ là muốn giúp mọi người đưa ra ý kiến mà thôi.
” Tô Tương Ngọc vẻ mặt bình tĩnh nói.
“Vậy cô có thể bí mật nói chuyện với tôi, vì sao phải đưa ra trước mặt mọi người, hơn nữa, ý tưởng của em gái cô rất tốt, có thể làm cho công việc của chúng ta có đột phá, vừa nãy cô đưa ra loại yêu cầu kia, giống như là đang nhắm vào cô ấy.
” Phùng Minh Tốn lại nói.
“Tôi chỉ là đưa ra suy nghĩ chân thật trong lòng tôi mà thôi.
” Tô Tương Ngọc nói.
Trời lạnh như tuyết mà đào rãnh kiềm, công trình chiến tích của Phùng Minh Tốn đã có, nhưng đối với đám thanh niên trí thức nông trường mà nói, lại là việc khổ sai lớn lao.
Thanh niên trí thức nam nữ ai nấy đều tê cóng, đông lạnh không nói, nam nữ không có sự phân biệt giới tính, cả đám vì sinh tồn, hoàn thành nhiệm vụ đều vô cùng ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân, anh báo cáo tôi tôi báo cáo anh, anh nghĩ biện pháp lấy lương thực của tôi, tôi nghĩ biện pháp lấy tư cách về thành của anh, đến cuối cùng, thanh niên trí thức trong nông trường này không có mấy người có kết quả tốt.
Cuối cùng còn phải vô tội hy sinh rất nhiều tính mạng.
Đời này, Tô Tương Ngọc đánh chết cũng sẽ không đi đào rãnh kiềm, giếng Khảm Nhi.
“Được rồi, vậy cô tự mình đi đến xưởng nuôi trồng thủy sản đi, chúng ta không có khả năng bồi thường cho một nông trường năm trăm thanh niên trí thức, để làm chuyện điên rồ cùng cô.
”“Nhưng cô cũng biết trên người cô gánh vác bao nhiêu vinh dự, nếu tỷ lệ sản xuất trứng gà không nâng lên được, tư cách về thành của cô bị cấp trên hủy bỏ, đến lúc đó tôi cũng không có biện pháp giúp cô.
” Thấy Tô Tương Ngọc không nói lời nào, Phùng Minh Tốn lại lạnh lùng nói.
.