THẬP NIÊN 80: EM GÁI CỦA NAM CHỦ TRONG NIÊN ĐẠI VĂN ĐÃ TRỞ LẠI

Trước khi cải trắng ra khỏi nồi đã được thêm vào trong đó một ít dấm chua.

Bà Ôn ngửi thấy mùi chua chua, nhất thời thèm ăn.

Buổi sáng bà đã ăn hai bát cháo, ăn một cái bánh bao.

Sau khi ăn uống no đủ, bà cũng cảm thấy bệnh của mình đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Ôn Oanh ăn cơm xong lại đem nồi và bát đũa đi rửa sạch.

Cô bé nhìn bà nội ngồi trên giường nên cũng leo lên giường cùng bà nội.

Hôm qua cô bé mệt mỏi muốn chết, tất cả chỉ dựa vào một chút tinh thần để chống đỡ. Lúc này nhìn thấy bà nội khôi phục khỏe mạnh nên cũng hoàn toàn không nhịn được nữa, nằm ở trên giường chưa được bao lâu thì ngủ thiếp đi.

Bà Ôn lo lắng cô bé đổ bệnh, đưa tay sờ trán Ôn Oanh rồi lại đo nhiệt độ cho cô bé.

Sau khi xác định Ôn Oanh không sốt mới thở phào nhẹ nhõm.

Tố chất thân thể của Ôn Oanh không giống với người khác, nhỡ đâu thật sự bị sốt thì phải lâu lắm mới khỏi.

Bà Ôn chấp nhận bản thân mình cảm lạnh bị sốt cũng không thể để cháu gái nhỏ cảm lạnh bị sốt.

Các cửa hàng xung quanh đều đã khai trương.

Duy chỉ có cửa hàng của bà Ôn là còn chưa mở cửa.

Thấy cũng sắp ra giêng rồi nên bà Ôn đưa cháu gái đến trường học, lúc này mới chuẩn bị mở cửa hàng buôn bán.

Không ít người nghĩ đến bánh bao nhà bà làm, chẳng biết một ngày chạy tới lắc lư bao nhiêu lần.

Chờ sau khi thấy cửa hàng đã hoàn toàn mở cửa, những vị khách quen kia bèn tới cửa oán giận với bà Ôn.

"Bà đúng là không cần tiền chút nào. Đưa tiền tới cửa mà một phần bà cũng không thèm"

"Không thể nói như vậy được, không phải là vừa qua Tết Nguyên Đán sao? Tôi phải đi thăm con trai và con gái. Đi một vòng lớn như vậy trở về mà tôi chỉ nghỉ ngơi thêm hai ngày rồi lại bắt tay vào khai trương như ngựa không ngừng vỏ đó rồi đấy."

Lúc bà Ôn buôn bán sẽ dùng vẻ mặt ôn hòa nói chuyện với khách.

Những vị khách kia cười nói: "Năm nay xem ra rất náo nhiệt nhi

"Cũng tạm được, chỉ là ra ngoài xem một chút thôi."

Bà Ôn rất khiêm tốn, nói không được hai câu đã chuyển đề tài lên trên người khách.

Mấy vị khách kể lại những chuyện đã xảy ra đối với mình, tôi một câu anh một câu vô cùng náo nhiệt.

Buổi trưa tan học.

Ôn Oanh lén lút chạy về nhà, phát hiện bà nội không có ở nhà bèn trực tiếp đến cửa hàng tìm.

Ôn Oanh đến cửa cửa hàng đã thấy trong cửa hàng có rất nhiều khách.

Ôn Oanh bước vào không nói một lời, ra sau bếp cầm lấy một cái bánh bao nhân thịt, sau đó ngồi ở trong góc thở phì phò ăn bánh bao.

Sau khi tiễn hai nhóm khách đi, bà Ôn vừa quay người lại đã trông thấy cháu gái ngồi ở đó ăn bánh bao.

"Con tan học là chạy ngay tới đây ăn cơm à? Ăn một cái bánh bao có no được không?"

Bà Ôn chẳng mảy may chột dạ.

Ôn Oanh với khuôn mặt nhỏ nhắn trắng sữa rất nghiêm túc nói: "Sức khỏe bà vẫn chưa tốt mà sao lại khai trương rồi? Nhỡ đâu bà mệt muốn chết thì phải làm sao đây?"

"Chỉ là một cơn sốt do cảm lạnh gây ra thì có vấn đề gì lớn chứ, con không cần lo lắng. Hơn nữa không phải bà đã ở nhà mấy ngày dưỡng bệnh rồi à?"

Ôn Oanh cũng biết vì sao bà nội liều mạng như vậy.

"Lần sau nếu như bà bị bệnh thì nghỉ ngơi thật tốt. Phì phì phì, làm gì có lần sau."

Ôn Oanh ăn xong bánh bao, trước mặt lại có thêm một ly sữa đậu nành, cô bé bèn ngẩng đầu nhìn bà nội, nhận lấy sữa đậu nành đặt ở trên bàn, sau đó ôm lấy eo bà nội.

"Bà nội, bà nhất định phải khỏe mạnh nha”

Trong giọng của Ôn Oanh mang theo tiếng khóc nức nở.

Cô bé sợ bà nội ngã bệnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi