THẬP NIÊN 80 MẸ KẾ NUÔI CON HẰNG NGÀY


“Đồng ý” ba bạn còn lại trong đó có hai nam và một nữ cũng không có ý kiến đối với cách phân chia này.

Tiểu Nam không nói gì, trong đám bé là nhỏ tuổi nhất, nhìn Thạch Đầu phân chia còn dư lại một miếng điểm tâm, khi Thạch Đầu đưa tay bắt lấy miếng còn lại thì bé cầm chén né tránh: “Của Tiểu Nam!”“…….

” Tay của Thạch Đầu ngừng ở không trung không dám tin nhìn Tiểu Nam: “Em trai, nhà em còn điểm tâm mà, khối này nhường cho anh trai đi, điểm tâm này rất thơm nha” Hương vị điểm tâm làm Thạch Đầu gấp đến độ không chờ nổi, một khối điểm tâm hơn phân nữa đã bị nó nuốt vào bụng.

“Không được, mẹ nói mỗi người một khối” Tiểu Nam kiên quyết lắc đầu, một tay cầm chén, tay khác lấy khối điểm tâm tự mình ăn.


Thạch Đầu thấy Tiểu Nam không đưa cho nó cũng không bá đạo, chỉ là có chút đáng tiếc, cái miệng vẫn thèm nhỏ dải nhìn khối điểm tâm.

“Anh Thạch Đầu, thơm quá a!” bé gái trát hai bím tóc sừng trâu, cái miệng nhỏ ăn đến sung sướng.

“Uhm! thật thơm” Thạch Đầu cũng đồng tình, ăn xong phần của mình nó yên lặng nhìn Tiểu Nam, hận không thể lấy khối điểm tâm trong tay Tiểu Nam, nhưng nó không có thật sự đoạt, ăn xong điểm tâm chuẩn bị tiếp tục chơi đùa: “Em lấy điểm tâm cho bọn anh ăn thì sau này chúng ta là bằng hữu, bọn anh dẫn em đi chơi thẩy đá.

”“Được” Tiểu Nam mang chén trở lại nhà đưa cho Hứa Đào, sau đó tung tăng chạy ra cửa cùng tiểu đồng bọn trong hẻm tập tụ chơi với nhau.

Lúc Tiểu Đào cầm điểm tâm ra cửa chuẩn bị đưa cho hàng xóm nhìn thấy Tiểu Nam cùng tiểu đồng bọn chơi với nhau rất hòa đồng, Hứa Đào cũng không kêu bé mà đi thẳng đến từng nhà đưa điểm tâm.

Phụ cận nhà thuê của Hứa Đào khá nhiều hàng xóm, cô đi đến một căn nhà bên trái gõ cửa.

“Chị dâu, xin chào! Em là Hứa Đào hàng xóm cách vách mới chuyển đến đến, chồng em là Triệu Vệ Quốc, hôm nay có làm ít điểm tâm đưa qua mọi người nếm thử” Hứa Đào nhìn chị hàng xóm vừa mở cửa giới thiệu sơ qua tình huống của mình và đưa điểm tâm.


“Ai da! Em dâu thật khách sáo, mau tiến vào trong ngồi một chút” nhà hàng xóm nằm bên trái là một hộ gia đình, chồng tên là Tôn Đồng Hải, người phụ nữ kêu Phạm Thu Mai, Thạch Đầu đang chơi đá ngoài hẻm chính là con trai nhà bọn họ năm nay vừa tròn bảy tuổi.

“Em còn phải đi đưa điểm tâm cho những người khác trong xóm nên không có thời gian vào ngồi được rồi” Hứa Đào nhìn người phụ nữ đang mang thai bụng to, cô cũng không có ý định quấy rầy, đưa điểm tâm xong cô quay lại nhà lấy điểm tâm đưa cho hộ tiếp theo.

Nhà họ Tôn ở bên trái nhà Hứa Đào, còn bên phải là nhà họ Lâm với tám khẩu người, chủ hộ là một người trạc tuổi ba của Triệu Vệ Quốc cùng vợ là bà Lâm sinh ba đứa con, hai trai một gái.

Hai người con trai đều đã có gia đình nhưng không phân gia, một nhà đều cùng nhau sinh hoạt, đứa con gái nhỏ nhất năm nay hơn hai mươi chưa có chồng, nghe nói đang là nhân viên ở bưu điện gần đây, coi như có công việc ổn định cho nên kén cá chọn canh trong hôn sự.

“Thím, ngài khỏe, con là hàng xóm cách vách, có làm chút điểm tâm khoai lang đỏ đưa ngài nếm thử” Hứa Đào đem khoai lang đưa cho bà Lâm.


“Cô gái này, thật khách sáo quá!” bà Lâm cũng khách khí nói lại vài câu, sau đó cười cười nhìn năm khối điểm tâm trong chén, nhìn mặt điểm tâm được chiên vàng ươm, nhìn là biết chiên ngập dầu rồi, thấy vậy nụ gương mặt bà cười càng thêm xán lạn.

Nhà bà nằm bên phải nhà Hứa Đào, hôm qua lúc Hứa Đào làm điểm tâm mù hương lan đi từng ngóc ngách trong hẻm, không ít người còn nghi hoặc thứ gì mà thơm như vậy, hôm nay ăn cơm trưa xong mới xuống bụng một chút liền nghe mùi thơm đó nữa, trong lòng bà không ngừng chửi thầm đôi vợ chồng cách vách không biết làm gì mà hào phóng bỏ tiền ăn uống xa xỉ.

Bà sống nhiều năm như vậy, chỉ cần nghe mùi vị là biết được thứ tốt rồi, thời buổi này muốn ăn ngon thì phải thật nhiều dầu với đường.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi