THẬP NIÊN 90: NỮ PHỤ MUA NHÀ PHẤT NHANH

Nghe Hứa Bối Đóa giới thiệu xong, trong lòng Lục Hoài Ninh quả thật hơi lo lắng.

Giai đoạn hiện nay, cho dù ở Tỉnh thành, cũng không có bao nhiêu nhà ở thương mại, cho nên những khái niệm này đối với cư dân bình thường mà nói đều hầu như chưa nghĩ đến.

Tất cả mọi người đều trông chờ nhà được đơn vị cấp, những khu nhà này thường chiếm một diện tích lớn thuộc đơn vị đó sở hữu, căn bản không có khái niệm tiểu khu hay khu chung cư... Nên họ càng không có khả năng hiểu được những khái niệm khác nhau giữa các loại nhà ở thương mại, tỷ lệ diện tích mặt sàn, tỷ lệ xanh hóa, v... v..., dường như đều là chuyện xa vời...

Nói chung, nhiều người chỉ đơn giản là chưa thể tiếp cận loại hình mới mẻ này để phân biệt rõ ràng rằng trong cùng một khu chung cư, tại sao nhà A lại được định giá cao hơn nhà B và ngược lại. Đối với nhiều người, chỉ cần diện tích giống nhau, chính là ngang bằng.

Trên thực tế, có nhiều khía cạnh để quyết định giá trị của một ngôi nhà dựa trên cảm xúc và sự may mắn...

Hứa Bối Đóa đưa ra hai điểm mấu chốt:

"Thứ nhất, chúng ta cần phân biệt rạch ròi giá trị của từng căn nhà. Như vậy, người dân mới có thể nhận ra rằng có sự khác biệt giữa một ngôi nhà tốt và một ngôi nhà chưa tốt bằng. Điều này có thể được phản ánh trong hệ thống giá cả."

"Chỉ có nhận thức được lý do mà có sự cách biệt giá cả giữa hai ngôi nhà, khách hàng mới có thể nhận thức được giá trị giữa nhà ở thương mại so với nhà ở do đơn vị cấp là như thế nào."

"Theo đó, ngay cả khi hiện tại người dân chưa có nhu cầu nhưng biết đâu trong tương lai không xa, họ sẽ có cái nhìn khác về loại hình nhà ở này. Vì thế, những ngôi nhà có giá trị có thể được xem như là một khoản đầu tư."

"Bằng cách này, chúng ta dần sẽ thêm một lượng lớn khách hàng tiềm năng."

Lục Hoài Ninh gật đầu: "Đó là một ý tưởng rất tốt. Nhà ở ai cũng phải có, có thể không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng nếu người kinh doanh nhận thức được nhà là một loại bất động sản giá trị có thể đầu tư, tiềm năng sức mua sẽ có." Trên thực tế, sau mấy chục năm trôi qua, tất cả giá cả đều tăng vọt, lạm phát leo thang, hiện tại với một hộ gia đình có mức chi tiêu là mười nghìn đồng thì về sau số tiền này cũng trở nên nhỏ bé, chẳng đáng là bao...

Chuyện này ngẫm lại thì ai cũng sẽ hiểu, ngày xưa trả một đồng có thể ăn một bát mì no nê, thế mà chục năm sau, những mười đồng mới ăn được một bát mì y như xưa, thậm chí có phân ít hơn,...

Thế chẳng phải là quá hời khi ở năm 1990. bạn tích góp dành dụm mua được 1 chỉ vàng, thời gian thấm thoát thôi đưa, 30 năm sau giá trị của 1 chỉ vàng lúc đó biết đâu bằng hoặc nhiều hơn hẳn 1 cây vàng năm xưa...

Cho nên, theo tính toán, thứ gì giá cả leo thang theo năm tháng mà vẫn bền vững theo thời gian, chắc hẳn là bê tông cốt thép cũng có chu kỳ rất dài...

Thứ tốt nhất mà người bình thường có thể chạm đến, tài sản có thể chống lạm phát lâu dài chính là bất động sản, nhà được xây bằng xi măng cốt thép, chỉ cần không có thiên tai quá nặng nề, nhà sẽ vẫn sừng sững ở đó, nó sẽ không tan chảy, không biến mất, không thối rữa, sẽ không biến chất...

Cho nên với đặc tính như vậy, nhà ở, phòng ốc đối với người bình thường mà nói cũng mang tính tài chính cực lớn.

Chỉ có điêu vào năm 1990. đại đa số mọi người đều có nhà ở từ đơn vị, trong mắt mọi người nhà vẫn chỉ đơn giản là nơi để ở, nơi trú thân...

Hơn nữa thời đấy nhà do đơn vị cấp không lưu thông trong thị trường, dễ hiểu là gân như không có người đi mua nhà của đơn vị khác.

Bởi vậy đại đa số mọi người trước mắt vẫn còn chưa nhận thức rõ vấn đề này, hơn nữa với thu nhập trung bình của người trẻ tuổi hiện nay trên cơ bản đều là chi tiêu nhiều hơn số tiền kiếm được, đôi khi là thiếu nợ, cho nên làm gì có dư dả tài chính mà đi cân nhắc mua hay đầu tư nhà cửa...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi