THẬP NIÊN 90: NỮ PHỤ MUA NHÀ PHẤT NHANH

Hứa Bối Đóa không thèm để ý tới Hứa Quang Diệu, xách hành lý nghênh ngang đi, đến ngồi lên xe với Lục Hoài Ninh.

Khoảng năm 1990 ở Đảo Hải Nam, bắt đầu có quy mô phát triển thành địa điểm du lịch.

Các loại khách sạn, khu nghỉ dưỡng năm sao mọc lên san sát ở đây, thu hút người dân khắp cả nước bay đến đây dịp nghỉ đông.

Khí hậu ấm áp, khiến nơi này trở thành một thiên đường để tránh rét.

Vào đến khách sạn năm sao xa hoa, mỗi người một phòng. Giám đốc Lục quả nhiên rất chịu chi, đi công tác cũng tiêu tiền thoải mái, nhưng cơ bản là vẫn hợp lý.

Để hành lý xuống, Hứa Bối Đóa hào hứng kéo Lục Hoài Ninh ra ngoài ngắm nghía.

Ở các khu du lịch, phòng có thể nhìn trực tiếp ra biển nghe có vẻ hấp dẫn, nhưng cũng vì vậy mà sinh ra mấy sự việc mà trước khi xuyên sách, lúc Hứa Bối Đóa mua nhà, đã nghe rất nhiều lời đồn đại rợn cả người.

Có rất nhiều đoàn du lịch giá rẻ, giới thiệu một cách mĩ miêu về nhà có phòng view biển, đưa rất nhiều người già về hưu đi xem nhà view biển trông như thế nào.

Giá của những căn hộ view biển của loại dịch vụ này thường được quảng cáo vô cùng thấp, thấp hơn giá thị trường rất nhiều, nhiều người già bị động tâm, ôi, đây là phòng view biển, không chỉ có thể cho thuê, còn có thể làm nhà ở, sau về già còn có thể dưỡng lão ở bên bờ biển, thật tốt biết bao.

Đương nhiên, trên thực tế nhà có view biển là loại có giá cao nhất trên thị trường, thường thì ở cạnh bờ biển nổi tiếng nhất của một số thành phố du lịch hạng A, giá cả của những ngôi nhà này đương nhiên cao không thể với tới.

Vậy loại phòng view biển giá rẻ này ở đâu ra? Hứa Bối Đóa đã cẩn thận nghiên cứu tờ quảng cáo này, mấy phòng view biển giá thấp thường được mấy đoàn du lịch lấy ảnh đẹp để gán ghép vào đấy.

Ngôi nhà mà mọi người nhìn thấy trên tờ quảng cáo, vị trí địa lý khá tốt, thậm chí có thể so sánh với thành phố du lịch hạng A.

Khi mọi người nộp tiền đặt cọc, những đoàn du lịch này sẽ cho mọi người đi du lịch miễn phí, rồi sau đó sẽ phát hiện ra một thực tế, đoàn du lịch kéo mọi người đến những thành phố tương đối nhỏ bên bờ biển, chúng không phải là thành phố du lịch, thậm chí chỉ có thể là một thị trấn hoặc vùng nông thôn, chỉ là nó ở bên bờ biển còn chưa được khai thác.

Lúc này, người bán nhà sẽ nói ngọn ngành vị trí của nơi này thuận tiện cỡ nào, cách bờ biển thành phố du lịch tuyến 1 gân như nào, về sau nó sẽ phát triển giống như những thành phố du lịch tuyến | kia.

Rất nhiều người đã nghĩ, cách đoạn bờ biển du lịch mấy trăm cây số, sau này chắc chắn sẽ phát triển ngang hàng, chỉ là bây giờ thì chưa...

Mỗi người đều cho rằng mình chỉ phải sửa lại nhà một chút, mua được cái nhà với giá thấp ở chỗ này, chờ vài năm nữa phát triển, nơi này biết đâu sẽ trở nên đắt đỏ giống như những tuyến du lịch ven biển kia, mọi người liên chạy theo như vịt bị lùa, tin rằng đầu tư mua nhà này chắc chắn không bị thiệt.

Thật không ngờ khi mua một căn nhà như vậy, tám năm, mười năm trôi qua đều rất khó để sang tay, không có quy hoạch làm thành khu vực Huyện của Thành phố, thì có thể cả đời cũng chẳng thể phát triển, những căn nhà sát bờ biển này thường vừa ẩm thấp vừa xập xệ, gió biển thổi quanh năm nên mau xuống cấp, lại còn xa khu dân cư, xung quanh không có phương tiện sinh hoạt nào tiện nghi, nhưng người bị lừa mua hầu như đều là người nơi khác nên cũng không ở chỗ này lâu dài. Quanh năm không có người ở, không có người thuê, cũng không có người xử lý, dân dân bị bỏ hoang...

Kiếp trước Hứa Bối Đóa đã gặp qua rất nhiều người nắm trong tay bất động sản ven biển giá rẻ.

Chẳng qua nơi cô đang đứng này không giống, đây là Thành Phố Tam Á, Đảo Hải Nam, đệ nhất thắng cảnh du lịch biển của cả nước, qua mấy chục năm nữa, muốn đi đến đây mà trong túi không có tiền thì... quả thực nửa bước cũng khó đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi