THẬP NIÊN QUÂN HÔN: CÔ VỢ NHỎ CỦA THỦ TRƯỞNG TRỌNG SINH RỒI

"Đúng vậy. Thực ra, thím đã gặp cô gái đó rồi. Con bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện, mà nhà thím cũng không phải kiểu người hay bắt nạt người khác. Làm người ta có thai, tất nhiên phải chịu trách nhiệm. Nhưng mà, Thu Minh không chịu. Nó nói cô gái kia cố ý gài bẫy, nó hoàn toàn không biết gì cả."

Bà thở dài, lắc đầu:

"Thím cũng đã tìm hiểu rồi. Cô gái này đúng là rất hiếu thảo, nhưng nhà cô ấy còn có anh trai, em trai. Thím chỉ lo sau khi nó gả đến đây, sẽ mang cả gia đình tới mà bòn rút Thu Minh."

Khương Ngư mím môi. Điều này không phải không có khả năng. Thời buổi này, chuyện chị gái gánh vác trách nhiệm chăm sóc gia đình không hề hiếm gặp.

Nhưng dù sao, đây cũng là chuyện nhà người ta, cô không tiện nói quá nhiều.

"Vậy cô gái ấy nói sao? Cô ấy muốn kết hôn à?"

"Không kết hôn thì phải đưa một ngàn đồng." Chu Hồng cười khổ, giọng đầy uất ức. "Cháu nói xem, thời buổi này nhà ai có sẵn một ngàn đồng chứ? Thế mà cũng mở miệng đòi được."

Bà thở dài một hơi, chậm rãi nói tiếp:

"Nhưng cũng hết cách rồi. Thu Minh làm sai thì phải tự chịu trách nhiệm thôi."

Nói ra được những uất ức trong lòng, tâm trạng Chu Hồng cũng thoải mái hơn đôi chút.

Thực ra, nếu muốn, Khương Ngư hoàn toàn có thể lấy ra số tiền này. Nhưng cô không muốn can dự, càng không muốn dọn dẹp hậu quả cho sai lầm của Lý Thu Minh.

Cô chỉ có thể an ủi Chu Hồng vài câu. Khi bà ra về, tâm trạng có vẻ nhẹ nhõm hơn nhiều, còn trêu chọc A Ly một chút.

Nhưng A Ly lại không hề nể tình, vùi đầu vào lòng Khương Ngư không chịu ra.

Chờ bà đi khuất, Khương Ngư mới vỗ nhẹ lên lưng thằng bé, cười nói:

"Thằng nhóc này!"

Điều Khương Ngư không ngờ tới là, chẳng bao lâu sau, Lý Thu Minh cũng tìm đến cô.

Nhưng khác hẳn với hình ảnh trước đây – khi anh ta luôn ăn mặc chỉnh tề, tóc tai gọn gàng, thần thái rạng rỡ – thì bây giờ, trông anh ta có vẻ chật vật hơn nhiều. Rõ ràng, khoảng thời gian này không hề dễ dàng gì với anh ta.

Tuy nhiên, Khương Ngư cũng không phải kiểu người nhẫn tâm. Dù gì, Lý Thu Minh cũng chưa từng làm gì quá đáng với cô. Huống hồ, trước đây, anh ta còn giúp đỡ cô không ít.

Cô giao A Ly cho Tân Dã, nhưng cậu vẫn không rời đi, ôm thằng bé đứng cạnh cô.

Lý Thu Minh nhìn Khương Ngư.

Đã lâu không gặp, dường như cô lại càng đẹp hơn. Cả người cô như toát ra một thứ ánh sáng dịu nhẹ, như một nữ thần mà anh chỉ có thể nhìn từ xa, chứ không bao giờ chạm tới được.

Anh ta khẽ cất giọng, có phần khó khăn:

"Khương Ngư..."

"Anh Lý."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi