THẮT NÚT NGOÀI Ý MUỐN - DỤC HIỂU

Trong phòng.

Sau khi mùi rượu rum không thuộc về hai người dần tan đi, chỉ còn lại hương bách xù và hoa thanh xà quyện vào nhau chứ không có pheromone của alpha khác, Hứa Lan Ý nhanh chóng chìm vào mùi hương của Giang Thác, kỳ quái là rõ ràng trên người Du Trì tỏa ra mùi rượu nhưng anh không hề say, còn mùi gỗ trên người Giang Thác lại khiến đầu óc anh quay cuồng như sắp chết trong cơn say.

"Nhanh quá, Giang Thác, chậm một chút a a!" Hứa Lan Ý vô thức ôm bụng, những cú thúc làm bụng dưới phồng lên, mỗi khi Giang Thác đâm vào miệng khoang sinh sản thì anh lại run rẩy phun nước ồ ạt.

"Anh từng làm với Du Trì chưa?" Giang Thác giảm tốc độ rồi lượn vòng nghiền ép miệng nhỏ trong chỗ sâu, dù đã làm người ta tức giận bỏ đi nhưng cơn ghen trong lòng vẫn chưa dịu xuống, "Trước kia anh nói tôi là người đầu tiên cắm sâu như vậy, sao, anh ta ngắn lắm hả?"

Nghe thiếu niên hỏi, Hứa Lan Ý suýt ngất vì xấu hổ.

"Em đừng...... mắng người khác bừa bãi......" Hơn nữa hắn có dài hay không làm sao mình biết được chứ!

"Anh còn bênh anh ta nữa à." Giang Thác bất mãn thúc mạnh mấy lần, chịch Hứa Lan Ý hai mắt trắng dã, nước bọt không ngừng trào ra khóe môi, đột nhiên động tác của hắn chậm lại.

"Anh ta đã bao giờ thấy vẻ mặt dâm đãng này của anh chưa? Có biết lần nào anh cũng bị tôi chịch bài tiết mất kiểm soát không?"

"Giang Thác! Đừng nói nữa...... Ư....." Cổ Hứa Lan Ý đỏ bừng, thút thít khe khẽ.

"Tôi cứ nói đấy." Giang Thác phát hiện mỗi lần mình cố ý "sỉ nhục" Hứa Lan Ý như vậy, đối phương sẽ nhạy cảm và dễ lên đỉnh hơn bình thường, "Anh ta có biết anh từng gọi tôi là "ông xã" không? Có biết anh thường xuyên bị tôi bắn phình bụng không?"

Giang Thác vừa nói vừa xoa bụng dưới phồng lên của Hứa Lan Ý.

"Hôm qua tôi còn tiểu trong người anh nữa cơ."

"Im đi a a a!" Hứa Lan Ý bị trêu chọc làm lỗ nhỏ co thắt dồn dập như sắp phun nước.

May mà Du Trì đi sớm, nếu không những chuyện nên biết và không nên biết đều sẽ biết hết.

"Anh ta đi rồi, anh sẽ ở lại đây đúng không?"

Dường như Giang Thác chưa chịu bỏ qua chuyện này, dù đã giam cầm đối phương dưới thân mình nhưng vẫn nhịn không được truy hỏi.

"Ư..... Anh......" Hứa Lan Ý biết rõ nếu mình không trấn an Giang Thác thì chắc chắn hũ giấm này sẽ bốc mùi chua cả đêm, nói ra những lời khó nghe hơn, "Anh sẽ không đi theo cậu ấy đâu."

Đúng lả anh sẽ không đi theo hắn, bởi vì ngay từ đầu Hứa Lan Ý đã định đi một mình.

"Thật không?"

Nghe anh nói, rốt cuộc thiếu niên cũng vui vẻ lại, hung hăng thúc mạnh mấy lần làm Hứa Lan Ý khóc nghẹn.

Sau đó Giang Thác không nói nhảm nữa mà ra sức yêu thương người dưới thân.

Kỹ thuật ngày càng cao siêu của thiếu niên khiến Hứa Lan Ý dần quên mất mình đang ở đâu, mọi cảm giác toàn thân đều tập trung vào chỗ bị chịch, trước kia bị chơi quá mức chỗ đó dễ dàng tê liệt nhưng hôm nay lại nhạy cảm lạ thường, mỗi lần rút ra đút vào mang đến cảm giác cực kỳ mãnh liệt, chỗ sâu chảy nước không ngừng, còn run rẩy liên hồi, thậm chí không biết mình đã lên đỉnh hay sắp lên đỉnh.

Rõ ràng hôm kia và hôm qua họ cũng làm tình nhưng cảm giác lần này hoàn toàn khác biệt, có lẽ vì đã hiểu rõ cơ thể mình, biết chỗ Giang Thác đang đâm vào chính là khoang sinh sản, bên trong còn có em bé của họ......

Em bé! Nghĩ tới đây, Hứa Lan Ý đột nhiên khôi phục lại chút lý trí.

"Nhẹ thôi, a ưm! Em đừng...... kề sát anh...... Ưm..... mùi nồng quá."

"Anh không thích à?" Giang Thác càng muốn tới gần hơn, chỉ cách môi anh chưa đầy ba centimet, "Thật ra anh thích lắm chứ gì, tôi ở càng gần thì lỗ dâm của anh càng chảy nhiều nước."

Hứa Lan Ý bỗng nhiên rùng mình, hai mắt lập tức đỏ lên, quả nhiên omega không khống chế được bản năng của mình, mặc dù lúc đầu ra sức kháng cự nhưng bị chịch mấy lần sẽ trở nên mê đắm, bị alpha mạnh hơn mình áp đảo, xưa nay anh luôn tỉnh táo mà vẫn chịu không nổi......

"Ư....."

Nước mắt Hứa Lan Ý đột nhiên rơi xuống làm Giang Thác trở tay không kịp, vì nãy giờ hắn đã làm chậm lại nên hiển nhiên đây không phải nước mắt sinh lý ứa ra vì bị chơi sướng.

"Sao lại khóc? Bị tôi làm đau thật à?" Giang Thác luống cuống lau nước mắt trên mặt anh, nhưng đối phương có vẻ cực kỳ tủi thân nên nước mắt càng lau càng nhiều.

"Không phải chứ, mùi của tôi thật sự khó ngửi vậy sao?" Giang Thác vội vàng đứng lên, cố gắng tiết chế mùi của mình, tiếc là bị Hứa Lan Ý quyến rũ nên hắn hoàn toàn không thu lại được.

"Đừng khóc nữa."

"Lan Ý."

Hứa Lan Ý sững sờ, đây là lần đầu tiên Giang Thác gọi tên anh mà không kèm họ, chẳng hiểu sao bị một người nhỏ tuổi hơn mình gọi như vậy khiến anh hơi xấu hổ, ngay cả lỗ nhỏ cũng thẹn thùng co lại.

"Đừng gọi anh....... như vậy."

"Nhưng bọn họ đều gọi vậy mà." Giang Nghiệp Thành, Du Trì, còn có người hôm đó gọi điện thoại, chỉ có mình đến giờ vẫn không biết gọi anh thế nào mới phù hợp, gọi "mẹ kế" thì chẳng khác nào đang tán tỉnh, hầu hết thời điểm hắn chỉ có thể gọi Hứa Lan Ý, nghe không biết lớn nhỏ, đây là Giang Thác cố ý gọi, bởi vì hắn không muốn Hứa Lan Ý xem mình là con nít.

"Em không được gọi!" Hứa Lan Ý đỏ bừng mặt, khi Giang Thác gọi anh bằng thanh âm trầm thấp kia, anh cảm thấy như hắn đột nhiên trưởng thành, làm cho tim anh đập loạn xạ.

"Du Trì thì được chứ gì?" Hũ giấm thiếu niên vừa cất đi lại bị đạp bể, nắm eo Hứa Lan Ý ấn anh vào dương vật mình, quy đầu hơi vểnh lên đâm thọc miệng tử cung tới tấp, nước mắt Hứa Lan Ý vừa ngừng rơi lại tuôn ra ào ào, hai chân quẫy đạp lung tung nhưng không cách nào làm dịu khoái cảm sắp bị chơi chết.

"A a a không được, đừng đâm quy đầu vào đó! Ư a ư ư!"

"Không cho tôi gọi Lan Ý cũng được, vậy tôi sẽ gọi anh trai."

Động tác của Giang Thác chậm dần, cố ý trêu chọc, quả nhiên gò má Hứa Lan Ý lập tức đỏ bừng.

"Không được!"

"Vậy sao, nhưng lỗ dâm của anh kẹp chặt lắm mà, sắp bẻ gãy chim em rồi, anh trai à ~"

"A ư..... Em đừng gọi như vậy! Anh đâu phải anh trai em......" Hứa Lan Ý biết chắc Giang Thác vẫn chưa rõ chuyện giữa nhà họ Giang và nhà mình, hắn gọi anh trai chỉ đơn thuần là muốn ức hiếp mình, nhưng lọt vào tai Hứa Lan Ý biết chuyện lại hoàn toàn không giống, cảm giác vai vế cấm kỵ lại trỗi dậy.

"Cũng không được à, xem ra anh vẫn thích tôi gọi mẹ kế hơn nhỉ."

"!" Con ngươi Hứa Lan Ý co lại, bị câu này của thiếu niên làm bắn tinh.

Giang Thác bất thình lình cảm nhận được một tia chất lỏng nóng hổi bắn lên mặt mình.

Anh thế mà bắn lên mặt đối phương! Nhìn khuôn mặt tuấn tú góc cạnh của thiếu niên dính đầy tinh dịch mình, Hứa Lan Ý chỉ hận không thể chui tọt xuống gầm giường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi