THẦY GIÁO LẠI LÀ BẠN TRAI CỦA TÔI


Về đến nhà lại phải nhờ Tưởng Lập tắm rửa và thay đồ cho Tang Truân rồi mới đặt cô ngủ yên trên giường
" Khi em ấy thức giấc vào sáng mai, cậu lại phải tự tìm cách giải thích "
" Được rồi, cảm ơn cậu.

Tưởng Lập "
Đóng cửa lại, Bách Hứa Phong mới đi tắm rồi xong mới nằm bên cạnh Tang Truân trên giường.

Nhẹ nhàng ôm cô chìm vào giấc ngủ
Sáng hôm sau Tang Truân thức giấc với cái đầu nhứt nhối không chịu nổi, cô chỉ nhớ bản thân cùng bạn bè vào quán bar
Uống một chai
Uống hai chai
Uống ba chai
Rồi uống bốn chai, đoạn kí ức kết thúc ở đây khi cô đã bắt đầu say khướt.


Cũng chẳng nhớ mọi chuyện đằng sau như thế nào, ra làm sao và cô về đây bằng cách nào?
Trong phòng không có ai, Tang Truân đi đến ngăn chứa đồ tùy tiện lấy một bộ để sẵn rồi vào phòng tắm bắt đầu vệ sinh cá nhân, tắm rửa
Đi ra bên ngoài thấy mọi người đang ngồi ở bàn ăn, lúc này Lục Nhuệ cũng vừa thức đang ngáp dài ngồi bên cạnh Trương Túc.

Bách Hứa Phong mỉm cười khi thấy cô đi xuống
" Đến đây "
Tang Truân không trả lời, không đến phía anh mà bước thẳng đến tủ lạnh lấy một chai nước uống một ngụm rồi đi.

Không thèm nhìn Bách Hứa Phong lấy một cái, anh ngầm hiểu ra cô đang không muốn nói chuyện với anh nên cũng không ép buộc chỉ ngồi xem cô muốn làm gì
Tưởng Lập đang nấu mì cũng vui vẻ gọi cô tới cùng ăn với mọi người
" Tang Tang thức giấc rồi, đến ăn cùng mọi người nhé "
Tang Truân thờ ơ nhìn một loạt các người đang ngồi trong bàn ăn, mọi người đều ngồi ngây hàng vào chỗ chỉ còn mỗi một chỗ bên cạnh Bách Hứa Phong là đang để trống
Cô không ngồi ở đó mà đi tới chỗ của Trương Túc lay ghế tỏ ý muốn ngồi cùng Lục Nhuệ
Trương Túc hiểu ý liền nhường lại chỗ mà sang bên Bách Hứa Phong ngồi xuống, Diệp Tố Kỳ nhìn mà bật cười
Lục Nhuệ khoác vai Tang Truân, vẫn chưa tỉnh ngủ
" Kỉ lục à nha, 18 chai ruợu.

Cậu là sâu rượu à?"
Mọi người trong bàn ăn sau khi nghe một mình Tang Truân uống 18 chai rượu thì giật mình, không ai nghĩ một người nhỏ nhắn hiền lành như cô lại có thể uống nhiều như vậy
" Tang Truân, em uống nhiều như vậy không tốt "
Tang Truân không trả lời chỉ ngồi húp cháo, cô hiện tại không hề muốn nói chuyện với Bách Hứa Phong.

Cứ nhìn đến anh thì những câu nói và hình ảnh ở quán cafe cứ hiện lên khiến cô không thể chịu được
Ăn xong mọi người không lên công ty mà ở nhà, Tang Truân chưa từng thấy mọi người ở nhà đông đủ như thế này nhưng nếu có thì cũng sẽ ở trong phòng làm việc
Tang Truân phụ giúp dọn dẹp rồi chuẩn bị đi về thì bị mọi người kéo đến sofa ngồi xem tivi cùng, dường như hôm nay bọn họ vô cùng rảnh rỗi

Lần này không thể ngồi cạnh Lục Nhuệ nên Tang Truân bắt buộc phải ngồi kế Bách Hứa Phong, nhưng cô ngồi vẫn cách xa anh một khoảng chứ không gần như bình thường
Trong lòng Tang Truân thật sự rất giận, cô ít khi giận dỗi ai quá lâu nhưng lần này thì khác.

Đang ngồi xem tivi thì ngoài cửa bỗng nhiên có tiếng gõ cửa
Tang Truân không ngần ngại ra mở cửa, đứng trước nhà là vẻ mặt vui vẻ của Lâm Thư, cô ta hôm bay mặc một chiếc váy ngắn trên đầu gối và mặc một chiếc áo hai dây màu trắng
Lâm Thư mặc kệ Tang Truân đứng ở đó mà cầm túi đồ đi vào trong đặt lên bàn, vui vẻ chào hỏi rồi ngồi vào chỗ Tang Truân vừa ngồi nhưng sát Bách Hứa Phong hơn
" Chào mọi người, lâu rồi mới tụ họp đông như thế này "
Tất cả mọi người đều tỏ ý khó chịu, Bách Hứa Phong sẵn tay kéo Lâm Thư ra khỏi chỗ vừa rồi
" Tránh ra, bẩn hết rồi "
Bách Hứa Phong lấy tay lau lau rồi ngồi luôn vào chỗ đó chừa lại chỗ anh vừa ngồi cho Tang Truân
" Cậu làm gì thế, dù gì tớ và cậu cũng sắp...!"
Chưa nói xong câu Diệp Tố Kỳ định lên tiếng phản bát thì Tang Truân vừa đi vào đã nhanh miệng hơn nói to
" Sắp gì cơ? "
Lâm Thư nhăn mặt nhìn Tang Truân, cô đi tới ngồi xuống chỗ mà anh chừa cho mình nhìn Lâm Thư.

Bây giờ đã không còn chỗ ngồi, cô ta chỉ có thể đứng đến khi mỏi chân
" Cô làm gì vậy hả!?, chỗ đó của tôi "
" Tôi ngồi vào chỗ bạn trai tôi để "

Bây giờ mọi người mới bắt đầu giãn cơ mặt ra sau lời nói của Tang Truân, Diệp Tố Kỳ bây giờ lại cảm thấy hối hận khi chọn Lâm Thư làm thư ký cho Bách Hứa Phong rồi
" Bách Hứa Phong, cậu nói gì đi chứ!"
Bách Hứa Phong nhếch mép nhìn Lâm Thư đang tức đến đỏ mặt, không trả lời vì sợ sẽ tốn lời với loại người không ra gì.

Lục Nhuệ ở bên cạnh Trương Túc cũng chướng mắt mà lên tiếng
" Anh họ tôi ấy, nhu nhược lắm.

Chỉ biết nghe theo lời bạn gái thôi "
Bách Hứa Phong lúc này mới cười như không cười, tay trái choàng qua vòng eo nhỏ thó của Tang Truân kéo vào trong người mình
" Bách Hứa Phong, nếu cậu không cưới tôi.

Nhà họ Bách sẽ không để yên cho cậu!"
" Tôi sớm đã chẳng còn là người nhà họ Bách nữa rồi "


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi