THẦY PHONG THỦY - VƯƠNG LỖI


Edit: Cô Triệu

“Hừ hừ, cái tên đạo sĩ kiêu căng nhà mày lại dám quấy rầy tao. Giờ mày phải trả giá cho hành vi ngu xuẩn của mày.” Tiểu quỷ hét lên.

“Người quỷ khác lối, ngươi cớ sao lại đi theo thằng cún con, còn vọng tưởng chiếm lấy th@n thể, tiêu diệt hồn phách nó? Lá gan quỷ nhà ngươi thật to ha!” Trương Lâm trừng mắt nhìn tiểu quỷ nói.

“Tao muốn siêu sinh, tao muốn siêu sinh! Hừ hừ, cái loại đạo sĩ như mày thì làm sao thấu hiểu được sự đau khổ của bọn tao. Bây giờ mày đã động đến tao, thế thì phải chuẩn bị tinh thần bị trừng trị đi!” Nói xong tiểu quỷ liền biến mất không thấy đâu nữa.

Trương Lâm thầm nghĩ phiền to rồi, hai tay vội thấm chút thiên thủy, cọ lên mắt, thấy tên tiểu quỷ thoắt bên này, thoắt bên kia, sắp sửa lại gần hắn. Trương Lâm không chớp mắt, giả vờ không nhìn thấy nó, nhưng tay lại rút một lá bùa từ trong túi. Đương lúc tiểu quỷ định tập kích, Trương Lâm nhanh chóng niệm, “Hung thần ác sát đi nhanh. Phụng Thái thượng lão quân, lập tức tuân theo. Sắc!” Sau khi niệm xong thần chú, lá bùa liền bốc cháy, biến thành hai chữ Sắc Lệnh màu vàng kim cực lớn lao về phía tiểu quỷ. Tiểu quỷ trốn không kịp, liền bị chữ Sắc Lệnh đánh trúng. “Á” Tiểu quỷ hét lên một tiếng, trên người bốc ra khói xanh, rõ ràng bị thương không nhẹ. Nhưng đồng thời nó cũng bị k1ch thích càng thêm phẫn nộ, cũng làm phép nện tảng đá bên giếng vào Trương Lâm. Trương Lâm vừa nhìn thấy liền thi triển tuyệt học sư môn, ngũ hành bộ pháp, lập tức né tránh. Tuy cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng tránh được trong gang tấc. Hắn lấy một bình hồ lô màu tím trong túi đồ nghề ra. Nghe kể lại, bình hồ lô này là pháp bảo mà sư tổ Trương Đạo Lăng từng dùng, đối phó với yêu ma quỷ quái cực kỳ lợi hại. Trương Lâm mở hồ lô, hướng về tiểu quỷ niệm, “Thiên địa âm dương, phụng thỉnh tam sơn cửu hầu, trừ tà thực quỷ, chém yêu trị quái. Thiên địa tam hoàng sắc lệnh, thần binh hỏa cấp như pháp lệnh!” Sau khi niệm xong thần chú, miệng hồ lô liền phát ra ánh sáng, chiếu lên tiểu quỷ. Tiểu quỷ bên trong ánh sáng định chạy trốn, nhưng bất kể thế nào cũng không thoát được, chỉ có thể la hét không ngừng.

Trương Lâm thấy tiểu quỷ không trốn được bèn hô lên, “Thu”, tiểu quỷ ngay lập tức bị hút vào trong hồ lô, chỉ vài giây đã không còn thấy đâu nữa.

Thì ra là hôm nay thằng bé cún con nghịch ở gần cái giếng, buồn tiểu liền tè xuống giếng. Vì thằng bé là trẻ con, nên nước tiểu của nó làm tổn hại đến tiểu quỷ. Sau khi tiểu quỷ bị thương liền oán hận trong lòng, thế là đến tối liền đi quấy rầy cún con, muốn từ từ đánh tan linh hồn thằng bé, trút hận trong lòng. Không ngờ, vừa mới quấn lên người thằng nhóc được không lâu thì đụng phải Trương Lâm. Trương Lâm năm 15 tuổi đã khai mở mắt âm dương, cho nên vừa vào đến nhà trưởng thôn đã nhìn thấy tiểu quỷ đang quấn lấy thằng bé. Hắn lẳng lặng rút bùa ra đánh, tiểu quỷ trốn không kịp liền bị ngã lộn nhào, vội chạy té khói. Chẳng ngờ, Trương lâm lại tìm thấy ổ của nó nhanh đến thế, lại còn thu phục nó. Nếu như không có nhiều trùng hợp như vậy, ít nhất cũng có thể đánh với Trương Lâm mấy trăm hiệp. Haiz, chỉ một câu thôi, tiểu quỷ thua thật oan uổng hà!

Sau khi Trương Lâm thu phục được tiểu quỷ, hắn hừ một tiếng rồi quay về. Trương Lâm vừa về nhà đã dội nước lạnh lên người, sau đó ngồi thiền trên giường. Trước đây lúc còn ở trường, vì nhiều người cùng ở chung nên không tiện ngồi thiền, nhưng một khi về đến nhà, hắn nhất định phải ngồi thiền. Đây cũng là yêu cầu của sư phụ hắn.

Trương Lâm vừa ngồi xuống liền vận khởi Long hổ công pháp, hiện nay hắn đã luyện đến tầng thứ sáu. Long hổ công pháp tổng cộng chia làm mười tầng, khoảng cách giữa mỗi tầng là cực kỳ lớn. Nếu như không có cơ duyên, thì công pháp này khả năng chỉ dừng lại ở tầng một cả đời. Hiện tại, Long hổ công pháp của Trương Lâm đã cao hơn sư phụ hắn một tầng. Vì chuyện này mà Trương Quân Tài phấn khởi đến độ phá lệ mà uống nhiều hơn vài ly rượu trắng.

Trương Lâm nghe sư phụ nói, nếu như hắn có thể luyện công pháp này đến cảnh giới cao nhất, tức tầng thứ mười thì có thể phá toái hư không, bạch nhật phi thăng, đạt đến tình trạng đồng thọ với thiên địa. Chỉ có điều hiện nay Linh khí trên trái đất càng này càng ít, nên người đạt cảnh giới cao nhất trong sư môn cũng chỉ luyện đến tầng tám, không thể đột phá nữa.

Năm giờ, bên ngoài trời đã tờ mờ sáng, Trương Lâm thức dậy luyện võ. Sáu giờ, Trương Quân Tài cũng tỉnh dậy, có điều chân tay đều đã già nua, chỉ tản bộ xung quanh, múa Thái cực quyền. Đâu như Trương Lâm, tay năm tay mười, luyện tập hùng hục. Ăn sang xong, Trương Lâm liền ra ngoài, hắn muốn đi giúp người ta xem đất, dù sao thì sư đồ hai người cũng cần kiếm tiền ăn cơm chứ.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi