THẦY TRÒ OR ANH EM

CV + Edit: Ý Ỳ

” Haagen-Dazs*, quả nhiên là danh bất hư truyền.” Được ăn thật là một hạnh phúc.

( *: Tên một loại kem)

” Trong kem chứa rất nhiều dầu, cậu cẩn thận sẽ bị phát phì đó!” Thật là… chưa thấy ai giữa trưa không chịu ăn cơm mà lại đi ăn kem thế này. Ngô Nguyệt Hồng lắc đầu.

Thật nhanh đã đến kì nghỉ hè, vừa mới kết thúc cuộc thi giữa kì, Ngô Nguyệt Hồng đã bị Lý Xa Xa kéo tới đây, nói là có người mời ăn trưa. Đến nơi, Ngô Nguyệt Hồng vừa thấy thì thiếu chút nữa là bất tỉnh tại chỗ…. Là Trịnh Diệp, thủ lĩnh lưu manh nha –  Phù, may mắn còn có cả Tống vũ Phạm ở đó nữa, hắn sẽ không làm cho người ta có bất kỳ áp lực nào giống như Trịnh Diệp. Thật thoải mái ==!

” Ha ha, không sao đâu, ngại gì chứ, khó có dịp bọn họ mời khách như vậy. Hơn nữa, hôm nay thật nóng nha.” Mặt trời thật lớn, thật may là vừa nãy trước khi ra ngoài tên anh trai thối kia đã bắt cô xoa kem chống nắng, nếu không hiện tại làn da mỏng manh này đã biến thành đen sì mất rồi.

” Lý Xa Xa, không tốt lắm đâu.” Ngô Nguyệt Hồng lúng túng. Người khác vừa nói mời ăn trưa, Lý Xa Xa liền lập tức bày ra công phu sư tử ngoạm, cũng thật là lòng tham không đáy.

” Không sao thật mà, dù sao thì người mời đi ăn trưa cũng không thấy đau lòng đâu ha ha.”

Ngô Nguyệt Hồng quay đầu lại nhìn hai cái mặt chỉ biết cười cười và cười. Má ơi… một cái mặt cười lạnh lẽo đáng sợ trông như quỷ địa ngục, còn cái mặt cười kia thì lại ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân  = 口 =

Kỳ quái nhất chính là khi hai người đi cùng một chỗ. Hai thân hình ước chừng phải kém nhau ba bốn mươi cen-ti-mét, nhìn người đầu tiên thì cảm thấy cao ngất, nhìn người thứ hai thì lại thấy thật đáng yêu, bởi vì hai người trông đều rất dễ nhìn. Nếu họ là GAY giống như mọi người vẫn đồn đại thì thật hoàn mỹ a ~~~

Đáng tiếc…… Môn không đăng, hộ không đối ….

” Mình cảm thấy Trịnh Diệp kia rất giống cậu, có tiền hơn nữa lại thanh danh bất hảo, còn có….” Ngô Nguyệt Hồng không nói tiếp. Bất quá không nói thì ai cũng biết, chính là giống nhau ở chỗ kết quả học tập kém như nhau.

Giống nhau sao? Dường như không cùng một dạng đi.

Lý Xa Xa nghĩ nghĩ. Cảm giác Trịnh Diệp là lạ, một tên con trai hay cười cười âm hiểm như vậy, đầu óc hẳn là cũng không tệ lắm phải không. Vậy có thể hắn kiếp trước nhất định là heo tinh đầu thai, lười đọc sách, còn lười phải chết luôn ấy chứ.

” Anh cùng tên đầu óc đơn giản kia không có điểm nào giống nhau hết.” Hai người đi đằng sau đuổi kịp, Trịnh Diệp loáng thoáng không nghe rõ hai cô gái đang nói chuyện, thấy có tên mình liền thản nhiên kháng nghị.

” Thanh danh bất hảo cũng chỉ là bề ngoài mà thôi.” Tống Vũ Phạm đi theo nói.

Hứ, suy nghĩ đơn giản chẳng lẽ không phải là điểm giống nhau sao? Thanh danh cũng không phải chỉ là vẻ ngoài gì đó sao? Bên trong chắc giống nhau ha.

Lý Xa Xa cười trộm, thật sự là giấu đầu lòi đuôi. Hai người này… chắc chắn là có điều mờ ám!.

Theo như bọn hắn nói, Lý Xa Xa là lớp trưởng lớp mới mà bọn hắn sẽ đến học cho nên phải hòa thuận một chút. Nhưng mà nguyên nhân chân chính thật ra lại rất rõ ràng!

Lý Xa Xa nhớ lại vừa nãy cùng nhau ăn kem, hai người đó ăn ý mười phần, một người hát, một người đáp. Hừ hừ!!!

” Lý Xa Xa, thi cuối kì lần này có vẻ như em lại qua hết rồi nhỉ?” Trịnh Diệp giống như lơ đãng thuận miệng hỏi một chút.

” Như thế nào? Hôm qua em mới thi xong, điểm còn chưa công bố, làm sao anh biết được?” Tên này đoán được sao.

” Anh có việc phải xuống văn phòng tổ bộ môn toán, vô tình nhìn thấy bài thi của em ở trên cùng, điểm không thấp.” Tống Vũ Phạm thừa nhận. Hắn là hòn ngọc quý của lão giáo sư tổ bộ môn toán dạy năm hai, tự nhiên là khách quen của tổ bộ môn toán, muốn xem kết quả thi cũng không khó.

” Nghe nói văn phòng lớp mười cùng lớp mười một cách nhau một bức tường, anh thật đúng là thuận tiện a.” Lý Xa Xa mỉa mai, tên này rõ ràng là cố ý nhìn.

” Ai kêu bọn anh phải đúp xuống học với bọn lớp mười các em, nổi tiếng khắp toàn trường luôn rồi, cũng phải nắm rõ tình hình một chút chứ.” Trịnh Diệp cười cười.

Lý Xa Xa nhìn thế nào cũng cảm thấy được Trịnh Diệp cười vô cùng …

” Tốt vậy sao.” Ngoài miệng nói như vậy nhưng thật ra trong đầu Lý Xa Xa đang cố gắng hồi tưởng ngày hôm qua toán học thi những thứ gì, thật ra cô không phải là không đục nước béo cò 1 chút.

Bởi vì cuộc thi cuối kì lần này là do Tiêu Văn Nhưng chủ động tham gia vào đội ngũ ra đề, hắn lại còn phụ trách chấm thi nữa, cho nên hắn không lo lắng chút nào, trước đó đã nhìn qua toàn bộ đề thi, lại đã biết nguyên bộ đáp án.

Đến hôm thi toán, Lý Xa Xa chỉ cần chép đáp án mỏi tay, nếu chép mà còn không chép nổi nữa thì coi như xong. Cô quyết không miễn cưỡng chính mình, không cần phải cố gắng quá mức lao lực, không cần phải học hành gì hết, chỉ việc chép mà thôi. (mồ hôi!).

” Thật là kỳ quái, đề thi lần này ra hơi khó, chỉ cần đạt đủ điểm tiêu chuẩn đã là không tệ rồi, không ngờ em còn đạt được tám mươi bảy điểm, hẳn là nên chúc mừng em.”

Cô chỉ được ít điểm như vậy sao?

Lý Xa Xa nhớ rõ cô chép chinh xác hết đáp án rồi cơ mà, sao điểm lại lẻ như vậy? Vẫn là chép sai ở đâu đó rồi ư? Cô thật sự một chút ấn tượng cũng không có, thi xong liền đã quăng ngay đáp án ra khỏi đầu.

” Anh cảm giác dường như có người cố ý thả nước……” Trịnh Diệp đang muốn nói tiếp, lại bị người khác cắt đứt.

” Không cần nói nữa!!!!!”.

Một tiếng hét này khiến cả bốn người đều bất ngờ….

Mà Lý Xa Xa, thiếu chút nữa té xuống ghế.

Này… câu nói này, đáng ra phải là cô nên xuất đầu lộ diện mới phải chứ!

Đúng vậy, câu nói này là do Ngô Nguyệt Hồng thốt ra. Người luôn luôn nhát gan sợ phiền phức như Ngô Nguyệt Hồng cũng dám ngang nhiên cắt đứt lời nói của thủ lĩnh lưu manh, quá dũng cảm a~

” Thầy giáo Tiêu luôn luôn vô tư trợ giúp Lý Xa Xa, nhất định có nguyên nhân của thầy ấy. Đó chắc chắn là một nguyên nhân vĩ đại, vô cùngcao thượng. Anh đã không biết thì cũng đừng đưa ra nghi ngờ vô căn cứ!”

Tuy rằng rất sợ ánh mắt sắc bén của Trịnh Diệp nhưng Ngô Nguyệt Hồng vẫn cố gắng nói hết suy nghĩ của mình ra.

Má ơi… Cái gì mà nguyên nhân vĩ đại, cao thượng cơ?  = 口 =

Lý Xa Xa nhìn Ngô Nguyệt Hồng với ánh mắt kinh dị không thể tin được, giống y như lần đầu tiên cô biết được nhận thức của Ngô Nguyệt Hồng về mình vậy.

Ba người ngồi xung quanh chỉ biết trợn tròn mắt…

Đây là lần đầu tiên Lý Xa Xa nghe được có người cảm nhận như vậy về Tiêu Văn Nhưng, so với cô  – Người vẫn tự nhận là người tin tưởng vào anh trai nhất trên đời này còn thâm sâu hơn. Ngô Nguyệt Hồng lại còn có cả bộ dạng phong anh trai mình thành một vị thần thánh…

Cho dù biết Ngô Nguyệt Hồng đối với anh trai mình luôn luôn có sùng bái mù quáng, nhưng là Lý Xa Xa không nghĩ tới cô bạn lại “hiểu lầm” sâu như vậy ~~~

” Cái kia, Lý Xa Xa, thật sự là em có nguyên nhân gì đó khó nói sao? ”  Tống Vũ Phạm ôn nhu hỏi, nhưng vẻ mặt lại hoàn toàn không tin tưởng.

Lý Xa Xa là ai nào, toàn bộ thế giới biết… mặc dù cô có đứng lẫn trong đám người đông đúc nhưng chỉ cần liếc qua là cũng có thể nhận ra, khiến người khác phải khóc thét!.

Lý Xa Xa liền phối hợp, lập tức thu hồi ánh mắt, làm ra bộ dạng vô cùng ai oán, đáng thương,hơi hơi cúi cúi đầu.

” Đương nhiên không phải chỉ có mỗi thầy giáo Tiêu.” Ý thức được vừa rồi cảm xúc của mình quá kích động, liếc mắt một cái liền có thể khiến người ta nhìn ra tâm tư thầm mến của mình, Ngô Nguyệt Hồng vội che dấu một chút.” Giáo viên hóa, giáo viên lý, cũng đều chiếu cố Lý Xa Xa nữa.”

Có sao? Lý Xa Xa nghĩ nghĩ.

Phỏng chừng là sau khi Tiêu Văn Nhưng và cô diễn trò giáo viên chủ nhiệm phê bình học sinh kịch liệt thì hai lão già đó mới chịu chiếu cố mình một chút.

Bất quá, nhờ hồng phúc của Ngô Nguyệt Hồng, khiến đối tượng chú ý trong mắt hai tên cáo già này được thay đổi. Phù, nguy hiểm thật!!!

Tên anh trai chết tiệt, lần sau còn dám đem bài thi của cô ném loạn, hắn thử xem xem!!.

” Tới cổng trường rồi.”.

Vốn là hai người thân đàn ông con trai muốn đưa hai cô nữ sinh về nhà nhưng Lý Xa Xa lại kiên quyết phản đối, kiên trì chỉ cần đưa đến cửa trường học, sau đó cô có thể tự đi về được.

Đùa chứ, như thế nào có thể cho bọn hắn biết cô đang ở chỗ nào, vạn nhất lại gặp Tiêu Văn Nhưng ở đó thì bọn họ sẽ chết vì buồn bực mất.

“A, rốt cục được nghỉ hè rồi.” Sau khi tách ra, Ngô Nguyệt Hồng và Lý Xa Xa chào nhau, hẹn gặp lại, ” Hẹn khai giảng gặp lại, nghỉ hè không nên rủ mình ra ngoài, bởi vì mình sẽ không đi đâu đâu.”

” Không phải là còn xem điểm, còn lễ bế giảng, chẳng lẽ bọn em không còn cơ hội gặp mặt sao?” Tống Vũ Phạm hỏi.

Ha, tên nhóc này hỏi thật đáng yêu, Lý Xa Xa cẩn thận che dấu cảm xúc này, ” Em thi xong sẽ chỉ ở nhà thôi, đừng tới.”

Nghỉ hè, chính là khoảng thời gian cô cùng anh trai mình thi nhau ở lì trong nhà, thật vui vẻ.

Mà anh trai cô còn phải làm việc, nhất định sẽ có lúc phải ra ngoài vài lần. Cô sẽ có không gian riêng tha hồ tự tung tự tác.

Không có chuyện gì so với chuyện này làm Lý Xa Xa cảm thấy thoải mái hơn nữa.

Làm học sinh thật tốt nha!!!!!

__________________________________

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi