THÊ CHỦ CỰC ÁC - CON ĐƯỜNG CHUỘC ÁI NĂM PHU

Buông xuống một chậu nước sạch và vải bông, Thanh Mai lui xuống, đóng cửa lại. Điều kiện nơi này khác xa với Vân phủ xa hoa luôn có nước ấm để tắm gội, có thể lau mình đã là không tệ.

Vân Lộ nhúng ướt miếng vải bông, xoay người đưa cho Hoắc Cần: “Ngươi dùng trước đi.”

Hoắc Cần không từ chối, nhận lấy lau mặt rồi đưa cho nàng. Vân Lộ bất động, nhíu mày nhìn chằm chằm hắn.

Hắn khó hiểu.

“Phía dưới thì sao? Không lau à?” Chiến trường trong xe khi đó dính nhớp, mới chỉ lau qua loa.

“…”

Dưới, phía dưới?! Hắn đờ người, cầm vải ướt trong tay mà cứ như đang cầm một củ khoai lang nóng.

“Yên tâm đi, ta sẽ xoay người, không nhìn ngươi đâu. Ngươi cứ cởi y phục, lau sạch sẽ một phen mới ngủ ngon được.” Nàng không ý thức được lời mình nói có bao nhiêu kì quái, lưng đưa về phía hắn trông hết sức chính nhân quân tử.

Hắn không ngờ nàng sẽ trực tiếp như thế.

Khi xuất binh, một tháng không tắm rửa là chuyện bình thường. Có một số nữ nhân còn cởi sạch trước mắt mọi người rồi nhảy tủm xuống giữa sông, vả lại hắn đã nhiều lần lõa thể cá nước thân mật với nàng…

Không biết vì duyên cớ gì, suy nghĩ trong đầu bỗng trở nên phức tạp.

“… Sẽ làm dơ nước.”

Hơn nửa ngày mới nghe được hắn ấp a ấp úng nói, nàng cười: “Ngươi yên tâm, bồn nước này là cho ngươi dùng, ta sẽ đi lấy một chậu mới.”

Nếu nàng đã nói thế, hắn đành thuận theo vậy, cởi áo ngoài và áo trong, lau xong thân trên lại cởi đến quần, cẩn thận lau sạch sẽ hạ thân.



Nàng xin thề ý tưởng lúc đầu của mình rất thuần khiết.

Nhưng vấn đề ở chỗ, nghe được tiếng cọ xát vải dệt và cả tiếng nước không ngừng dội vào lỗ tai, nàng dần ý thức được nam nhân bị nàng hung hăng đè dưới người ban sáng giờ phút này đang cách rất gần, cơ thể trần trụi rắn chắc dẻo dai không mảnh vải che thân…

Các giác quan càng ngày càng phóng đại, hình ảnh cũng càng ngày càng trở nên chân thật.

Khuôn mặt ra vẻ đứng đắn ban nãy giờ đã đỏ ửng.

“Xong rồi.”

Khi chắc mình đã bình tĩnh trở lại, nàng xoay người. Thấy thân hình cao lớn đứng kế bên chậu nước, giữa mày khó nén khỏi co quắp; bởi khung cảnh trước mắt khác xa với tưởng tượng, hắn đang mặc áo trong và quần lót nhạt màu hơi ẩm ướt.

Mặt nàng đỏ lựng.

“Ta, ta đi thay nước, ngươi, ngươi, ngươi ngủ trước đi!” . Truyện Full

Nàng ôm một tâm trạng rối bời bưng chậu rửa mặt ra cửa, dọc đường phỉ nhổ chính mình vô sỉ dâm loạn.

Giếng nước không khó tìm, lúc Thanh Mai dẫn đường chỉ cần liếc mắt là thấy. Nàng lượn mấy vòng đã đến bên cạnh giếng, múc trước một xô nước để rửa mặt hạ nhiệt.

“Vân Lộ, trấn định chút đi!” Nàng vỗ mặt.

Đợi khi dục niệm dần lui xuống, nàng đổ đầy một chậu nước mới rồi bước chậm về phòng theo đường cũ.

Tuy mỗi khi nàng và Hoắc Cần gặp nhau chỉ luôn làm chuyện kia. Nhưng mâu thuẫn thay, ngay cả khi như thế, nàng cũng không muốn hắn hiểu lầm, hiểu lầm nàng muốn cùng hắn ở chung một gian phòng.

Cứ như thiếu nữ hoài xuân thích làm chuyện quanh co lòng vòng này đó.



Nàng thở dài, nếu hắn thích nàng thì tốt rồi…

Nếu so sánh một cách khách quan với nữ đế, nàng lớn lên cũng được coi là xinh đẹp, tuy hơi lùn chút nhưng cơ thể lại cường tráng, tinh lực cũng có, những lúc thân mật không phải nàng đã làm hắn thoải mái sung sướng đến phát điên đó sao?

Càng nghĩ lòng nàng càng chua lòm.

Lấy lại tinh thần mới phát hiện quanh mình đã là cảnh vật xa lạ, hình như nàng đã rẽ sai hướng thì phải.

Không xong!

Đang định quay đầu thì bỗng nghe thấy tiếng nước văng vẳng ở phía trước, nhìn kĩ sẽ thấy có ánh nến lờ mờ hiện ra sau phiến cửa sổ giấy. Nàng như bị thôi miên, đi từng bước một đến trước cửa sổ.

Trong phòng sương khói lượn lờ, có người đang tắm rửa.

Dừng lại, phải trở về phòng ngay!

Nàng ra lệnh cho bản thân nhưng cơ thể lại không nghe lời, đứng chôn chân ở cửa sổ.

Trong màn khói trắng mờ ảo hiện ra bóng dáng một nam tử tái nhợt ốm yếu, là Lý Thâm.

Ngồi trong thùng gỗ đầy nước ấm, làn da vốn trắng bệch vì bị khí nóng hun mà phiếm hồng, cơ thể gầy đến mức chỉ còn thấy khung xương được ngón tay mơn trớn bằng nước ấm, trong khoảnh khắc trông vô cùng quyến rũ.

Đến cả khuôn mặt phổ thông ban đầu cũng bùng phát mị lực.

Trái tim đập liên hoàn đến đinh tai nhức óc. Không đúng, nàng bị sao thế này?!

Hết chương 54

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi