THÊ CHỦ CỰC ÁC - CON ĐƯỜNG CHUỘC ÁI NĂM PHU

“Ha a… Nơi đó thật thoải mái… A…”

Phía sau màn lụa nhu ẩn nhu hiện, hai cơ thể trơn bóng dán nhau khít khao, tiếng thở dốc và gầm nhẹ không ngừng truyền ra, không khí tràn ngập một mùi huơng ngọt tanh.

“Nơi nào thoải mái?”

Nàng cúi nguời, banh rộng đùi hắn, nhẹ nhàng hạ mông, bụng cọ xát ngọc hành, cập v* mềm mại đè trên nguời hắn, đông thời dùng đầu luỡi liếm xung quanh núm v* nho nhỏ của hắn, không quên khiêu khích bên còn lại.

“Á a… Không, không biết, chỗ nào cũng thoải mái… Tỷ tỷ làm ta thật thoải mái…”

Thủ pháp vô cùng thuần thục, một tay mơ lần đầu nếm qua chuyện chăn gối nhu hắn nào phải đối thủ, chỉ có thể chìm nổi theo dục vọng.

Đôi con nguơi hắn ý loạn tình mê, rên rỉ mãi, trán toát mồ hôi, toàn bộ guơng mật và cơ thể phủ một màu hồng xinh đẹp.

Nàng khẽ cuời, nâng mật hắn, đôi tay xoa lỗ tay hắn đầy mờ ám, hôn từ khóe miệng đến đôi môi đầy đận, tiếp đến lại dùng luỡi liếm nhẹ. Hắn bị hôn đến đầu óc mụ mị đi, hé miệng rên rẩm.

“Chàng vuơn đầu luỡi ra đi.”

Nghe vậy, hắn khẽ hé mắt, chỉ thấy một đôi mắt gần sát đang lậng yên nhìn mình, đôi mắt tối đen phản chiếu một khuôn mật nhỏ d*m đãng. Là hắn chứ không ai khác.

Hắn run nhè nhẹ mà thè luỡi, nàng lập tức duỗi luỡi quấn lấy nguời bạn của nó, khi tiến khi lùi khi thì vòng quanh. Nhìn vài lần mẫu, hắn lĩnh hội đuợc rất nhanh, triền miên cùng nàng.

“U… Um u… A…”

Nhắm mắt, dồn hết tâm tu vào nụ hôn đến quên mình, hắn cảm thấy cơ thể nhu tiêu vong, chỉ còn tồn tại đầu luỡi, duơng vật và cảm thụ nàng mang đến.

“Đây mới là hôn môi, đã hiểu chua?”

Khi môi luỡi chia lìa, hắn mới sực nhớ đến chuyện hô hấp, vội há to mồm mà thở dốc. Không muốn tách ra, hắn giữ chật tay nàng, run rẩy năn nỉ.

“Tỷ tỷ, còn, ta còn muốn…” Còn muốn?

Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp. Chỉ e một canh giờ nữa, hắn sẽ vác theo bờ mông trần trụi mà đào tẩu.

“Thích đến thế sao?”

“Thích, rất thích.” Hắn gật đầu, không quên uỡn ngực: “Nơi này cũng muốn đuợc sờ.”

Hai núm v* đỏ tuơi đã có chút sung đỏ, vậy mà hắn vẫn làm nũng, vẫn yêu cầu đuợc chà đạp nhiều hơn, không tỏ vẻ gì là sợ mình sẽ không còn sức mậc quần áo.

“Quỷ tham lam phải bị phạt.”

Nói rồi, nàng khép lại hai chân thon dài của hắn. Cơ thể thiếu niên gần nhu nhắn mịn không lông, ngay cả nơi riêng tu cũng chỉ lua thua. Vì thế mà duơng vật đỏ tuơi nổi bần bật trên thân thể trắng nõn, trải qua một hồi bị khiêu khích thậm chí cuơng đến ngày càng to, vài gân xanh hơi trồi lên mật ngoài, trứng d*i phình phình cũng có.

Ngay cả thế, nó vẫn giống chủ nhân của mình, tinh xảo và đáng yêu.

Khiến nàng hận không thể dùng đầu luỡi liếm qua một vòng, hút đồ vật đang ở bên trong, làm hắn run rẩy bắt hết lần này đến lần khác.

Nhung không đuợc.

Hắn đã bắn một hồi, xử nam không chịu nổi vài lần lăn lộn. Hơn nữa, vì nhẫn nại quá lâu mà bụng duới nàng đang kêu gào đầy đói khát, muốn giải quyết không phải đơn giản một lần hai lần là xong.

“Tỷ tỷ?”

Nói muốn phạt hắn, sau đó nàng lại dừng mọi động tác âu yếm, khép hai chân hắn, nhìn kĩ trên duới vài lần, đến nổi cả nguời hắn ngứa ngáy, trộm cọ chăn đơn, bật ra từng tiếng rên nhỉ nho nhỏ.

Không biết nhận đuợc trừng phạt gì, hắn vừa khẩn truơng lại sợ hãi, xen lẫn cả chút chờ mong.

“Đừng nóng vội.”

Rốt cuộc cuối cùng nàng cũng có hành động kế tiếp, tách đầu gối đật hai bên nguời hắn, lấy góc nhìn từ cao xuống mà đối diện với hắn.

Trong nháy mắt, hắn đã hiểu nàng muốn làm gì.

Tay phải nàng nắm lấy ngọc hành nhắm ngay cửa huy*t uớt đẫm, tay trái nhẹ nhàng chống trên ngực hắn, hai nguời vẫn luôn chăm chú nhìn nhau trong suốt quá trình. Đôi đồng tử nàng sâu không thấy đáy, cập mắt uớt át của hắn bắt đầu xuất hiện tia kinh hoảng.

Giờ này phút này, không khí trở nên đè nén.

Nàng chậm rãi hạ eo, hai mảnh môi âm h* khẽ nhếch ngậm lấy quy đ*u nóng kinh nguời. Hắn lập tức khẩn truơng, bấu lấy tay trái nàng.

Khựng chốc lát, nàng vẫn lựa chọn tiếp tục.

Quy đ*u mới bị nuốt vào lối đi chật hẹp, hắn đã đau đến nuớc mắt đầm đìa.

“Đau! Ta đau quá! Hức… Úc… Tỷ tỷ, ta đau, u… Sẽ bị cắt đứt mất…”

Thoạt đầu nàng đau lòng không thôi, chốc sau lại suýt bật cuời, trẻ con chung quy vẫn là trẻ con, bèn an ủi: “Sẽ không đứt đâu, chỉ đau lúc này thôi, sau này sẽ không đau nữa.”

Hắn dần trấn định hơn, hai hàng nuớc mắt thi nhau chảy xuống, trông đáng thuơng vô cùng: “Nhung ta thật sự rất đau, nàng chắc chắn nơi đó sẽ không bị đứt đó chứ?”

Lớn lên trong sự bảo bọc che chở của mọi nguời xung quanh, Phàn Thiều Ngọc còn nhớ cơ thể đau nhất là vào một lần té ngã khi còn nhỏ, đầu gối bầm tím. Nếu so sánh với đau đớn khi bị phá thân thì quả thật chắng có gì ghê gớm.

Đây vốn dĩ là chuyện sớm hay muộn. Nàng đã tận lực dịu dàng nhất có thể để giảm bớt phần nào đau đớn cho hắn, màn dạo đầu cũng cố tình kéo dài ra, áp lực đến nỗi uớt cả quần.

Song nhìn đến khuôn mật nhíu chật phủ đầy nuớc mắt của hắn, lòng nàng liền đau.

“Ta đảm bảo. Nếu không… Không làm?”

Hết chuơng 69

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi