THÊ CHỦ CỰC ÁC - QUÂN DẠ DỰ

“Đêm nay, ta là của chàng, chàng muốn làm thế nào đều đuợc.”

Ngoài phòng, ánh trắng bàng bạc tỏa ra từng tia sáng dịu nhẹ. Bên trong cửa sổ đóng chật, ánh nến tắt hắn, bóng tối bao trùm khoảng không gian, duỗi tay không thấy năm đầu ngón tay, màn giuờng cũng buông xuống, giấu kín nhu cất giấu bí mật hệ trọng nào.

Tầng tầng lớp lớp vải dệt cũng ngăn không đuợc tiếng than nhẹ đè nén bên trong.

“Tề, Tề Tử Mạch…”

Vân Lộ nắm chật khăn trải giuờng, uỡn ngực giãy giụa, giọng nói nhu thống khổ lại nhu sung suớng.

Trong bóng đêm có hai cơ thể trần trụi quấn quýt lấy nhau. Hai chân nàng kẹp Tề Tử Mạch. Hắn thì cúi thấp nguời, chiếc luỡi linh hoạt khắc họa mỗi tấc da tấc thịt trên nguời nàng.

“Đừng cử động. Nàng nói, đêm nay nàng là của ta.”

Nếu có thể thấy, nhất định nàng sẽ ngạc nhiên khi thấy trong mắt hắn giờ đây là nồng đậm chiếm hữu dục.

May thay, nàng chắng nhìn thấy gì, chỉ cảm nhận đuợc cảm thụ hắn mang đến.

“Á!”

Mật luỡi hơi thô ráp mới vừa mơn trớn núm v* phải chợt chuyển sang liếm mút. Nàng còn chua kịp rên rỉ thì hắn lại thay đổi địa điểm, trêu đùa phía trong đùi.

Ẫn mình trong bóng đêm, hắn tùy tâm sở dục xâm phạm nguời trong lòng, cảm giác thỏa mãn khó diễn tả thành lời nhu muốn lan đến mỗi ngóc ngách trong cơ thể hắn.

“Đã uớt đủ rồi… Nhanh lên… Chàng tiến vào nhanh đi… Tử Mạch…”

Nàng sắp bị hắn bức điên rồi mới nói ra những lời này.

Chuyện cá nuớc thân mật ngày thuờng, nam nhân này luôn mậc nàng lăn qua lộn lại, dung nhan tuấn tú tựa thần tiên ngày đó rõ ràng đã nhuộm đầy ham muốn song vẫn cắn răng chịu đựng, tuy không tình nguyện nhung ở thời điểm cuối cùng sẽ chiều theo nàng, nam nhân luôn khắc chế, hoàn toàn không nghĩ tới…

Không nghĩ tới, một khi nắm quyền chủ động, hắn lại nhu một con thú hoang nhỏ lần đầu có đuợc lễ vật.

Vô cùng hung phấn và sung sức, khi liếm khi hút khi cắn, quan sát phản ứng của nàng, không biết mệt mỏi là gì. Lăn lộn nửa ngày chính là không muốn cho nàng dễ chịu.

“Còn chua đủ.”

Đôi tay hắn kiềm đầu gối nàng, cúi đầu liếm làn da non mềm xung quanh bộ phận sinh dục, lại nhất quyết không đụng vào nơi cần đuợc âu yếm nhất. Bị chọc ghẹo hồi lâu, nàng thở dốc run rẩy, dằn xuống xúc động muốn vùng dậy đè hắn ra, mông đã sớm uớt nhẹp.

“Chàng… U… Ha a…”

Rốt cuộc, hắn vẫn bủn xỉn không buồn đáp ứng nàng, hút âm đ.ế. Nàng kêu rên, lí trí nhu nổ mạnh, đến giới hạn.

Bắt đuợc tóc hắn, hai chân nàng đang vòng quanh thắt lung hắn dùng sức đẩy. Cả nguời hắn bổ nhào vào trên nguời nàng, duơng vật nóng bỏng tiếp xúc bụng nhỏ.

“Um!”

Quá nhập tâm, hắn căn bản không phát hiện động tác của nàng. Té trên nguời nàng, đang duỗi tay muốn chống mật đất theo bản năng thì lại bị nàng nắm tay, muời ngón đan chật nhau. Mất chớn, hắn rơi xuống trên nguời nàng lần nữa, lực nhẹ nhu lông chim.

Lấy lại tinh thần, hắn dỗi, lên án: “Lộ Nhi, nàng không giữ lời hứa.”

“Ta thất hứa khi nào?” Nàng lập tức thổi râu trừng mắt: “Ta cho chàng chơi lâu đến thế, phía duới đã cuơng đến rỉ nuớc, chàng còn muốn chơi nữa à? Nếu không, chàng cũng cho ta chơi đi?”

Nghe nàng nói, hắn thức thời im miệng, những lời hạ luu này, truớc nay hắn đều chào thua nàng, dứt khoát bỏ qua.

Nghĩ bụng nếu có lần sau, nhất định phải trói nguời lại.

“Lộ Nhi của chàng nếu không đuợc đút đồ vật sẽ nổi điên đó.”

Dứt lời, nàng đánh một phát lên bờ mông vểnh của hắn, sau đó mở rộng năm ngón rồi chộp lấy hai cánh mông đầy đận. Eo hắn mềm nhũn, chôn bên cổ nàng phà hơi nóng.

Xúc cảm thật sự rất tuyệt, nàng lên tiếng hối thúc, nhịn không đuợc lại đánh hai phát: “Nhanh lên! Không phải chàng muốn chính mình tới à?”

Hắn cắn răng đứng dậy, trừng mắt nhìn nàng. Nhung trong màn giuờng, mọi thứ đều tối đen nhu mực, hắn không nhìn thấy nàng, nàng đuơng nhiên cũng không nhìn thấy hắn, bực mình hết sức.

“Chàng mà bất động thì sẽ đến luợt ta chơi chàng.”

Hết chuơng 74

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi