THE GAMER HỆ THỐNG

- Ha ha, mày mạnh lắm - Himekawa cười lớn và đưa tay phải ra sau lưng - nhưng mà có mạnh tới đâu thì cũng phải chịu thua sức mạnh của đồng tiền, ha ha ha!!!

Himekawa rút từ sau lưng ra một chiếc gậy 3 khúc vụt về phía hắn. Hắn lập tức tóm lấy cây gậy này và chờ đợi động tác tiếp theo của Himekawa.

- Xẹt!! Xẹt!! Xẹt!! - Himekawa bấm một cái nút trên cán cây gậy 3 khúc và nó bắt đầu phát ra những tia điện sáng lòa chạy thẳng vào cơ thể hắn.

- Ha ha ha, đồ ngu, tao bắt được mày rồi - Himekawa cười lớn - đây là hàng đặt riêng đấy, roi điện 12 000 Volt. Mày chết chắc rồi!!!

- Ồ Ồ Ồ... Là cây shock baton của Himekawa-san... tên kia chết chắc rồi - lũ thuộc hạ đứng bên cạnh cổ vũ cho Himekawa.

- Mày đã hết trò rồi à, Nico-chan đang chán lắm đấy - hắn nói với vẻ mặt tỉnh bơ chẳng có vẻ gì là giống như bị tấn công bằng dòng điện 12 000 volt cả.

Không cần bàn đến khả năng phòng ngự cực kỳ kinh khủng của hắn mà chỉ cần nhờ vào set đồ mới đã tăng gấp đôi khả năng kháng nguyên tố Sét của hắn khiến cho dòng điện vừa rồi chẳng khác gì gãi ngứa cho hắn cả.

- Những kẻ như ngươi thì nên yên phận làm thuộc hạ cho ta chứ đừng bao giờ nghĩ đến việc trở thành kẻ đứng đầu - hắn giơ cánh tay phải lên, quỷ vương ấn giờ đã lan ra khắp cẳng tay của hắn.

Hắn cảm nhận được một dòng năng lượng cực lớn đang được Nico truyền tới thông qua ấn Zebul, dòng năng lượng này tràn ngập sự tà ác và chúng đang cuốn lấy nguyên tố Sét trong tự nhiên vào trong cơ thể hắn.

- Zebul Blast!!!

Hắn đánh xuyên qua cơ thể của Himekawa, tấm thép dày 8mm bao quanh bụng cậu ta lập tức vỡ tan ra như một tấm kính, toàn bộ dòng năng lượng hủy diệt mang theo sức mạnh của sấm sét đánh thẳng vào tòa nhà đối diện và thổi bay một góc của tòa nhà này.

Hắn nhìn Himekawa đang nằm dưới đất và cảm thấy khá hài lòng với sức mạnh của quỷ vương ấn, sức mạnh của quỷ vương ấn còn vượt qua cả kỳ vọng của hắn. Chỉ với một chút năng lượng của Nico được giải phóng ra mà hắn đã có thể gây ra sức mạnh tàn phá lớn như vậy thì nếu như giải phóng toàn bộ sức mạnh của Nico hắn dám chắc sẽ không thua gì trạng thái vĩ thú hóa hoàn toàn của Naruto.

Và cũng từ nguồn sức mạnh dường như vô tận này hắn càng thêm chắc chắn rằng cha của Nico, đại ma vương Beelzebub nắm giữ sức mạnh không thua gì Kyuubi, thậm chí còn mạnh hơn thế nữa. Hắn càng ngày càng mong chờ tới ngày mà hắn hoàn toàn kiểm soát được quỷ vương ấn.

- Xong rồi à - Hilda đi tới gần hắn.

Lũ thuộc hạ của Himekawa đã bị cô ấy hạ gục toàn bộ, Hilda nhìn quỷ vương ấn trên cánh tay phải của hắn.

- Ngươi cảm thấy thế nào về sức mạnh của ấn Zebul - Hilda hỏi.

- Rất tuyệt vời - hắn giơ tay lên, những nét hoa văn của quỷ vương ấn đang lan rộng khắp cẳng tay hắn bỗng nhiên co lại và biến mất hoàn toàn hỏi tay của hắn.

- Ngươi học được cách ẩn ấn Zebul đi rồi sao - Hilda bất ngờ.

- Ha ha, đơn giản thôi mà - hắn cười.

Việc ẩn quỷ vương ấn đi khá là đơn giản, hắn chỉ cần khống chế và thu sức mạnh của quỷ vương ấn vào trong cơ thể là xong. Làm như vậy sẽ giúp cho Nico tiết kiệm được năng lượng vì cô bé vẫn còn nhỏ, lượng năng lượng có thể để cho hắn sử dụng còn rất hạn chế.

................

- Hôm nay là một ngày đẹp trời mà sao nhà ngươi lại cứ ru rú ở trong nhà thế hả - Hilda đứng chắn trước màn hình TV nói.

- Tránh ra nào Hilda, tôi sắp giết được trùm rồi - hắn cầm một chiếc tay cầm chơi game và cứ ngó nghiêng hai bên để nhìn vào màn hình - cô mà không tránh ra là tôi sẽ nhìn xuyên qua váy của cô đó.

Làn da giữa trán hắn tách ra để lộ ra con mắt Byakugan màu trắng của hắn, Hilda nhìn thấy con mắt thứ 3 của hắn thì ngạc nhiên, cô đang định mở miệng thì mẹ của Oga nói:

- Đúng rồi đó, sao con suốt ngày chơi game vậy, hôm nay là cuối tuần sao con không đưa Nico-chan ra ngoài chơi.

- Ra ngoài chơi?? - hắn dường như nhớ đến điều gì đó.

- Đúng vậy, gần đây có một cái công viên, nó được gọi là công viên vào đời - mẹ của Oga nói - con hãy đưa Nico-chan tới đó để làm quen với những người bạn cùng lứa tuổi đi.

Công viên vào đời!!!

Hắn nhớ ra rồi, vài ngày trước khi hắn đánh bại Himekawa thì hắn đã nghe tin toàn bộ băng nhóm côn đồ nữ của khu vực bắc Kanto đã bị băng Red Tail thu phục và những bóng hồng của trường Ishiyama sẽ trở về trong tuần sau. Như vậy Kunieda Aoi, thủ lĩnh đời thứ 3 của Red Tail sẽ có mặt trong công viên vào đời mấy ngày cuối tuần này. Hắn lập tức thu dọn đồ đạc và chuẩn bị lên đường.

Địu em bé...đã có, tã lót... đã có, bình sữa... đã có, Nico-chan... đã ở sau lưng. Hành trang chiến đấu đã đầy đủ, đi thôi!!!

Hắn cõng theo Nico đi tới cái công viên vào đời của thành phố. Vừa tới nơi thì hắn đã thấy rất nhiều bà mẹ trẻ đang túm năm tụm ba đứng nói chuyện. Có những bà mẹ khá xinh đẹp và cũng có những bà mẹ không xinh lắm nhưng hắn lại không thấy có người mà hắn muốn tìm.

- Dada... - Nico vỗ vỗ mặt hắn và chỉ về phía một xe bán kem ở đằng trước.

Hắn liền hiểu là Nico muốn ăn kem nên đi tới xe kem kia và mua một cái kem ốc quế. Hắn ôm Nico ngồi ở một chiếc ghế, Nico thì chăm chú ăn kem còn hắn thì đang quan sát xung quanh công viên này. Công viên này không phải quá lớn nên hắn lén mở ra Byakugan để nhìn.

- Thấy rồi!!!

Hắn nhìn xuyên qua ngọn đồi ở trước mặt và nhìn thấy một cô gái trẻ đang địu một đứa bé trai khoảng 2 tuổi ở trên lưng. Cô gái này mặc một chiếc váy màu trắng và khoác một chiếc áo khoác mỏng, mái tóc dài màu đen của cô ấy được buộc hờ thành hai lọn tóc thả sau lưng khá giống kiểu tóc của Tsunade. Cô gái này đội một chiếc mũ rộng và đeo một cặp kính có vẻ như là kính 0 độ nhưng vẫn không thể che dấu được những nét đẹp của một người phụ nữ Nhật Bản truyền thống trên gương mặt cô ấy.

Đó chính là người hắn muốn tìm, Kunieda Aoi, hắn lập tức ôm Nico dậy và lao như bay tới chỗ đó.

Tới nơi thì hắn nhìn thấy Aoi đang đứng gần một đám các bà mẹ trẻ và họ đang bàn tán về cô ấy. Mặc dù đứng từ xa nhưng hắn lại nghe thấy hết những điều mà họ đang nói.

- Con bé còn trẻ quá... ừ, nó mới 17 tuổi thôi... 17 tuổi mà đã có con sao... trời, bọn trẻ ngày nay thật là... đứa trẻ đó được sinh ra với sự thiếu trách nhiệm - mấy bà mẹ nói nhỏ với nhau nhưng một người luyện võ từ nhỏ như Aoi hoàn toàn có thể nghe thấy hết.

- Này, Kouta là... - Aoi đang định nói rằng đứa bé này là em trai cô thì bỗng nhiên bị một người thanh niên ngắt lời.

- Này, mấy cô biết gì mà nói chứ hả - hắn xuất hiện bên cạnh Aoi và quát lên.

Aoi nhìn thấy có một người thanh niên chạc tuổi mình đứng ra bênh vực mình thì cảm thấy dễ chịu hơn hẳn, cô ấy đang định cảm hơn hắn thì những điều hắn nói lại khiến cho cô hóa đá.

- Dù gì thì hai đứa bé này cũng là kết tinh tình yêu giữa tôi và cô ấy - hắn đưa Nico ra và nói - tôi hoàn toàn có đủ khả năng về tài chính để cho ba mẹ con cô ấy một cuộc sống xa hoa và vui vẻ, đây chính là sự lựa chọn của cô ấy các người có quyền gì mà nói chứ...

- Xin... xin lỗi - mấy bà mẹ này liền xấu hổ và bỏ đi, khi bọn họ đi còn bàn tán với nhau vài câu - đó là chồng của Aoi-chan sao, đẹp trai thật đấy... nhìn cậu ta cũng rất giàu có nữa, mặc toàn đồ hàng hiệu kìa... thảo nào có con sớm thế, nếu chồng tôi cũng vừa đẹp trai vừa giàu có như vậy thì tôi đã tình nguyện sinh con cho anh ấy từ khi 16 tuổi rồi ấy chứ...

Mấy bà mẹ kia bỏ đi để lại hai đứa bé, một cậu thanh niên đang cười rất tươi và một cô thiếu nữ mặt đỏ bừng như quả cà chua.

-------☆☆☆☆-------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi