THE GAMER HỆ THỐNG

Hắn đặt chân lên đất liền và Nami cũng theo ngay phía sau, con thuyền đã được yểm phép nên nó sẽ tự thả neo mà hắn không cần phải quan tâm tới.

- Lần này lên đất liền ngươi phải mua thêm vật tư cho con thuyền, ta cũng cần phải ăn nữa chứ - Nami nói.

- Cô đói sao? Sao không nói sớm - hắn quay qua nhìn Nami rồi búng tay 1 cái 1 hộp đồ ăn nhỏ xuất hiện trước mặt cô.

Nami ngày càng bất ngờ trước khả năng của hắn, sau nguyên 1 ngày thì cô biết hắn thật sự có khả năng điều khiển toàn bộ con thuyền nên mới không dám sơ suất chống lại hắn. Bây giờ biết hắn có thể biến ra cả thức ăn thì sự kính sợ lại càng tăng lên.

- “Mình phải cẩn thận nếu không sẽ bị hắn ta nguyền rủa cho sống cả đời trong nghèo khổ mất” - Nami đưa tay cầm lấy hộp thức ăn nhưng hơi lùi ra phía sau - dù sao thì ngươi vẫn nên mua thêm vật tư chứ, ta đâu thể cứ tới gặp ngươi mỗi khi cần thứ gì đó được.

- Được rồi, chúng ta đi thôi.

Không còn cách nào khác Nami chỉ có thể vừa ăn vừa đi theo phía sau hắn.

Hắn tiến vào gần bên trong làng thì lại phát hiện ra là từ nãy tới giờ hắn không thấy bóng dáng của Usopp đâu hết.

Có khi Usopp đã trốn mất tích từ lâu rồi cũng nên. Trong truyện thì khi thấy thuyền hải tặc của Nami có in hình lá cờ của băng hải tặc Buggy tên này đã ngay lập tức định bỏ trốn, sau đó khi biết chỉ có 3 người thì mới dám ra đối mặt.

Chiếc thuyền Black Pearl của hắn là 1 con thuyền khá lớn có thể chở được tới cả trăm người nên Usopp có sợ quá mà trốn cũng chẳng có gì lạ.

Hắn lắc đầu 1 cái và không để tâm tới nữa, dù sao hắn cũng không có ý định chiêu mộ Usopp, đến ngay cả Zoro hắn còn không quan tâm thì nói gì đến 1 người chỉ có tí tẹo sức chiến đấu như Usopp.

- Ủa, hai cô cậu trông lạ mặt quá, cậu từ nơi khác tới hả - 1 vị dân làng nhìn thấy hắn và Nami thì liền hỏi.

Ngôi làng này rất nhỏ nên dân làng đương nhiên là nhận ra 2 người bọn hắn không phải người ở đây rồi.

- Đúng vậy bác gái, chúng cháu ở mới tới đây để gặp 1 người tên là Kaya, bác có biết cô ấy sống ở đâu không?

- Ồ biết chứ, tiểu thư Kaya sống trong căn biệt thự lớn nhất ở trên sườn ngọn đồi trước mặt kìa - bác gái này nói.

- Cảm ơn.

Hắn nói xong thì liền đi về phía mà bác gái này vừa chỉ.

- Này, ngươi có người quen ở đây thật hả… - Nami đi theo hắn và hỏi.

Hai người bọn hắn vừa mới rời đi không được bao lâu thì 1 lát sau bên ngoài bờ biển phía bắc 1 chiếc tàu lớn đang cập bến, bên trên là 1 lá cờ màu đen chứng tỏ rằng đây là 1 chiếc thuyền hải tặc.

……

- Xin thứ lỗi nhưng tiểu thư của chúng tôi không được khỏe nên sẽ không gặp ai hết - 1 người đàn ông có mái tóc giống như con cừu và 2 chiếc sừng nhỏ ở phía trên trông như là Satyr trong thần thoại Hy Lạp vậy.

Đây là 1 trong 2 vị quản gia của Kaya hiện tại, Merry. Chiếc thuyền đầu tiên của băng hải tặc Mũ Rơm được lấy theo chính tên của ông ấy, Going Merry.

- Tôi biết tiểu thư Kaya không được khỏe nên tôi mới tới đây để tìm cô ấy - hắn đáp - tôi có thể chữa trị cho tiểu thư Kaya và giúp cô ấy khỏe mạnh trở lại.

Nghe hắn nói vậy thì Merry khá là ngạc nhiên, căn bệnh của Kaya là bẩm sinh nên việc chữa khỏi là gần như không thể. Nhưng trong lòng Merry vẫn dấy lên 1 hy vọng rằng Kaya có thể khỏi bệnh.

Là 1 người quản gia đầy trách nhiệm và gắn bó với Kaya từ khi cô còn nhỏ thì Merry rất mong muốn Kaya được khỏe mạnh nên cho dù chỉ là 1 cơ hội mong manh ông cũng muốn bắt lấy.

- Được rồi, xin hãy chờ tôi bàn bạc với tiểu thư đã - Merry lịch sự nói.

Merry dẫn bọn hắn vào bên trong phòng khách và sau đó rời đi, 1 lát sau ông ấy trở lại cùng với 1 người khác nữa.

- Xin giới thiệu với cậu, đây là đồng nghiệp của tôi, cũng là quản gia của nơi này, Klahadore - Merry chỉ vào người bên cạnh mình và nói.

Kuro Lv 53

Tên cựu thuyền trưởng của băng hải tặc Mèo Đen nay đang giả dạng thành quản gia của gia đình Kaya suốt 3 năm.

- Nghe Merry nói là cậu có thể chữa được bệnh cho tiểu thư sao - Kuro dùng cổ tay đẩy kính và nói - tôi không biết cậu là ai nhưng nếu như cậu chỉ là hạng lừa đảo thì đừng hòng bình yên mà rời khỏi đây.

- Klahadore, đừng thô lỗ như vậy - Merry trách móc - cô cậu đừng để ý, cậu ta chỉ là lo lắng cho tiểu thư thôi.

- Không sao đâu, tôi hiểu mà - hắn cũng không vội vạch trần thân phận của Kuro mà chỉ cười cười.

Sau khi trao đổi 1 lát thì Merry liền dẫn đường cho bọn hắn tới gặp Kaya.

- Này… rốt cuộc ngươi có ý đồ gì thế hả… - Nami thì thầm với hắn.

- Cô cứ im lặng quan sát là được - hắn cười cười đáp.

Merry dẫn hắn tới 1 căn phòng ngủ rất rộng, ở bên trong có 1 chiếc giường lớn được đặt ở bên cạnh cửa sổ và có 1 thiếu nữ tóc vàng tuổi khoảng 16-17 tuổi đang nằm trên đó.

Cô thiếu nữ này trông hết sức ốm yếu trong chiếc váy đơn bạc nằm ở trên chiếc giường nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ với 1 vẻ mặt buồn bã.

Cô gái này chính là chủ nhân của ngôi biệt thự này, Kaya.

- Tiểu thư Kaya, tôi đã đưa vị bác sĩ đó tới đây rồi - Merry nói.

- Cảm ơn ông đã lo lắng cho tôi Merry, tôi biết tình trạng của mình ra sao mà - Kaya nói với giọng khá là yếu ớt.

Lúc này hắn mới tiến lại phía trước giường của Kaya, Kuro chỉ đứng đó mà nhìn chằm chằm vào hắn không biết đang suy nghĩ điều gì.

- Tiểu thư Kaya cô cứ yên tâm, căn bệnh của cô chỉ là chuyện nhỏ thôi, tôi có thể chữa khỏi nó chỉ trong nháy mắt - hắn lấy ra 1 viên thuốc nói - chỉ cần cô uống viên thuốc này thì bệnh của cô sẽ khỏi hẳn thôi.

- Tiểu thư khoan hãy uống viên thuốc đó, chúng ta vẫn chưa biết được tên này có thật là bác sĩ hay không - lúc này Kuro mới lên tiếng.

- Tôi cũng không nói bản thân mình là bác sĩ, tôi chỉ nói rằng viên thuốc này có thể chữa khỏi bệnh chi tiểu thư Kaya mà thôi - hắn nói.

- Klahadore, tôi biết anh lo cho tôi, nhưng tôi cũng muốn thử 1 lần xem sao - Kaya nói - tôi không muốn phải nằm mãi trên giường như thế này nữa, tôi muốn được ra khám phá thế giới bên ngoài…

Kaya nói xong thì liền nhét viên thuốc vào trong miệng. Viên thuốc vừa tiến vào trong miệng Kaya thì liền tan ra, ngay lập tức cô cảm thấy toàn thân mình nóng lên.

Chỉ trong nháy mắt mà Kaya cảm thấy toàn thân mình tràn đầy sức lực, cô chưa bao giờ cảm giác được mình khỏe mạnh giống như bây giờ.

Ở bên ngoài thì Merry và Kuro thấy khuôn mặt Kaya trở nên hồng hào và tươi tắn hơn hẳn chứ không hề nhợt nhạt như trước.

- Có tác dụng thật sao? - Merry mừng rỡ chạy tới - tiểu thư, cô cảm thấy thế nào rồi?

- Tôi… cảm thấy tuyệt vời lắm Merry, tôi chưa bao giờ thấy mình tràn đầy sức sống như bây giờ - giọng nói của Kaya trở nên rõ ràng hơn.

Merry mừng đến rơi nước mắt và đỡ Kaya cũng thử bước xuống giường. Cả 2 cùng đứng trước mặt hắn.

- Thật sự cảm ơn anh đã giúp tôi khỏi bệnh, thật sự tôi không biết nói gì hơn ngoài cảm ơn cả - Kaya nở nụ cười rạng rỡ và nói - nếu như có việc gì cần giúp đỡ xin anh hãy cứ nói với tôi.

Trong bầu không khí hân hoan khi mà Kaya đã được khỏi bệnh này thì bỗng có 1 giọng nói không được hài hòa cho lắm vang lên.

- Ha ha… chúc mừng cô đã được khỏi bệnh nhé tiểu thư - Kuro vỗ tay.

- Klahadore-san... - Kaya nghĩ rằng Kuro thật sự đang chúc mừng mình nên định nói gì đó nhưng lại bị Kuro ngắt lời.

- Nhưng thật đáng tiếc là cô sẽ không được hưởng thụ niềm hạnh phúc này lâu đâu - Kuro đẩy mắt kính của mình và nói.

- Klahadore, cậu đang nói gì vậy? - Merry hỏi.

Không trả lời Merry, bỗng nhiên Kuro đưa tay ra phía sau lưng rồi thân hình hắn ta liền biến mất.

- Keng!!!

Trước mặt Merry bỗng xuất hiện 1 lưỡi kiếm màu trắng cản lại những lưỡi đao dài đang định chém vào ông ta.

!!!

Kuro sau khi tấn công thất bại thì lập tức nhảy lui ra phía sau và nhìn hắn với ánh mắt cảnh giác.

- Mày là ai? - Kuro nói - mặc dù tao chưa dùng hết sức nhưng có thể bắt kịp tao với sự bất ngờ như vậy thì mày không thể nào là kẻ vô danh được.

- Klahadore, anh làm gì vậy!? - Kaya thấy Kuro bỗng tấn công Merry thì hoảng hốt.

- À, tiểu thư Kaya có điều này mà tôi quên không nói cho cô biết - hắn lấy ra 1 tờ giấy và đưa nó ra trước mặt Kaya - tên quản gia trẻ này của cô, là hải tặc đấy…

- Cái gì!?!

Nhìn thấy tờ giấy truy nã của Kuro thì cả Kaya và Merry đều hết sức kinh ngạc.

- Không ngờ rằng mày có thể tìm được lệnh truy nã của tao đấy, đúng ta thì chúng phải được tiêu hủy hết rồi chứ - Kuro đẩy mắt kính và nói.

Ba năm trước Kuro đã giả chết nên theo lý lệnh truy nã của tên này sẽ bị hải quân tiêu hủy chúng, tờ giấy truy nã này là hắn dùng năng lực của mình để tạo ra nhằm tăng tính thuyết phục mà thôi.

- Hải tặc? Vậy ra lũ hải tặc mà ngươi nói đến là tên này sao? - Nami hỏi hắn.

- Không chỉ có tên này đâu, còn có đám hải tặc đang chuẩn bị tấn công ngôi làng nữa, chúng cập bến chỉ sau chúng ta 1 lúc mà thôi - hắn nói.

- Có hải tặc tấn công làng!?! - Kaya và Merry giật mình.

- ------☆☆☆☆-------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi