THẾ GIỚI TIÊN HIỆP

Dịch giả: aluco

Những băng phong sáng lấp lánh này lập tức bao phủ phạm vi tầm hơn mười trượng, một số Yêu tú có thực lực hơi thấp lập tức bị băng phong.

Diệp Vân xuất ra một chiêu đã đắc thủ, trong mắt nổi lên sát ý, trong một trăm ba mươi mốt con Yêu thú đó có chừng bảy tám chục con trực tiếp bị băng phong, hơn mười con hành động trở nên cực kỳ chậm chạp, số còn lại cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, chỉ có ba con Yêu thú mạnh nhất tựa hồ hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, bay thẳng về phía hắn.

Bất quá khi Diệp Vân thi triển Băng Phong Thiên Lý đã sớm đoán trước được cục diện này, thậm chí có thể nói sự việc diễn ra vượt ngoài dự đoán của hắn.

Thân hình vừa chuyển hắn đã phóng thẳng lên không trung, bên trên Tử Ảnh Kiếm đang cầm trong tay xuất hiện biến ảo, chỉ trong nháy mắt hầu như tất cả chiêu pháp đều dung nhập vào trong một kiếm này.

Thiên Sinh Nhất Kiếm!

Diệp Vân cũng không thi triển Lôi Vân Điện Quang Kiếm, mà thi triển bí pháp thần thông của một chiêu do Thất trưởng lão truyền thụ, có thể đem tất cả công kích dung nhập vào một chiêu duy nhất, Thiên Sinh Nhất Kiếm.

Kiếm quang tử sắc lập tức bắn ra mãnh liệt, vô số kiếm quang lập lòe tạo thành một cầu vồng bắn thẳng về phía những con Yêu thú kia.

Răng rắc!

Chỉ nghe được hơn mười thanh âm vỡ vụn truyền đến, một số Yêu thú có thực lực thấp bị băng phong lập tức vỡ ra, biến thành vô số băng tinh rơi đầy trên đất.

Mà hai đạo kiếm quang tử sắc cường đại nhất bắn thẳng về phía hai con Yêu thú đi đầu, kiếm quang tựa như tấm lụa, xoắn giết hết thảy.

Tử sắc kiếm quang từ trên không trung bắn thẳng đi, giống như hai con Giao Long từ trong hàn băng vạn năm thoát ra, gào thét phóng thẳng tới hai con Yêu thú.

Hai con Yêu thú này thực lực có thể so với Trúc Cơ Cảnh thất trọng, bởi vì thân thể Yêu thú vốn cường đại, Trúc Cơ Cảnh thất trọng bình thường gặp gỡ chúng, có khả năng không phải là đối thủ.

Nhưng mà, giờ phút này Diệp Vân đối mặt một trăm ba mươi mốt con Yêu thú trùng kích, bình tĩnh thi triển Băng Phong Thiên Lý cản trở chúng, lại thi triển ra Thiên Sinh Nhất Kiếm với mục đích muốn đánh chết ba con Yêu thú có thực lực mạnh nhất.

Sự thay đổi cùng biểu hiện ra bên ngoài của thực lực bản thân làm cho Diệp Vân cũng cảm thấy có chút vượt ngoài ý định. Hắn thật sự không nghĩ tới sau khi tu vi đột phá đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, tu luyện thành Đại Ma Chi Thể lại có thể có thực lực như vậy.

Kiếm quang như tấm lụa, bắn thẳng đến trên người hai con Yêu thú, trực tiếp xuyên thẳng qua thân hình to lớn của chúng mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Kiếm quang xuyên qua Yêu thú, thân hình Diệp Vân trên không trung cũng không đình trệ, hắn khẽ chuyển một cái, hào quang từ bên trên Tử Ảnh Kiếm phóng ra như một tấm màn trời rũ xuống, bao lấy con Yêu thú có thực lực mạnh nhất còn lại.

Chẳng qua chỉ trong nháy mắt, ước chừng năm mươi bốn con Yêu thú đã chết ở dưới kiếm của hắn, còn lại đại bộ phận Yêu thú vẫn còn bị băng phong như trước.

Rống!

Con Yêu thú bị màn sáng bao lại đột nhiên gầm lên giận dữ và xông lên, thân hình nó lúc đầu chỉ cao chừng mười trượng bây giờ bắt đầu bành trướng, lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt đã phá tan màn sáng, một con Yêu thú khắp người đỏ bừng, hỏa diễm đầy người lập tức xuất hiện trước mắt Diệp Vân.

Là một con Yêu thú có thần thông hệ hỏa.

Yêu thú này trên người được lửa đỏ bao trùm lấy, toàn thân được bao trùm bởi những cái vảy óng ánh, bốn chân tráng kiện như bốn cây cột, cái đuôi ngắn gần như dính sát vào thân thể, quan trọng nhất là đầu của nó, có hình tam giác bẹp, phảng phất giống như đầu rắn độc.

"Đây là Viêm Thú, một khi trưởng thành lập tức có được lực lượng của Kim Đan Cảnh, vừa rồi nó toát ra khí thế của Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, không nên khinh thường." Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên, hắn liếc mắt đã nhận ra Yêu thú trước mắt.

Viêm Thú?

Trong đầu Diệp Vân lập tức xuất hiện hình ảnh của một con thú, so với Yêu thú trước mắt thì hoàn toàn giống nhau.

Tương truyền Viêm Thú này chính là ra đời từ trong nham thạch sâu trong lòng đất, từ lúc thai nghén đến khi sinh ra cần ba trăm năm, sau đó hấp thu hỏa diễm trong nham thạch, một trăm năm sau mới có thể ly khai nham thạch nóng chảy, lại hơn một trăm năm sau mới trưởng thành. Có thể nói Viêm Thú là tồn tại cực hạn trong Yêu thú, nghe nói nếu Viêm Thú sống ngoài ngàn năm thì mỗi một con đều có lực lượng có thể so với Nguyên Anh Cảnh.

Con Viêm Thú trước mắt này toàn thân bốc lên hỏa diễm đỏ bừng, hào quang lóe lên từ những cái vảy trên thân khiến cho người nhìn thấy phải kinh hãi. Quan trọng là khí thế của nó giờ đây đã khác xa lúc trước, khí thế lúc này như muốn hủy thiên diệt địa bao trùm cả Đấu Thú Tràng, những con Yêu thú không bị băng phong thì nằm rạp xuống đất run rẩy. Nhưng con Yêu thú bị băng phong thì băng tinh nhanh chóng bị tan chảy, đã sống lại từ trong băng tinh.

Diệp Vân chỉ cảm thấy nhiệt độ bốn phía đột nhiên nóng rực, nếu không phải tu vi hắn đã tăng lên, Đại Ma Chi Thể đã có được thành công bước đầu, nếu như tu sĩ Trúc Cơ Cảnh sơ kỳ bình thường ở chỗ này chỉ sợ nếu muốn ngăn cản nhiệt độ cao thế này cũng phải hao tốn đại lượng chân khí.

"Viêm Thú, quả nhiên danh bất hư truyền. Không thể tưởng được Thần Tú Cung lại có thể sở hữu được Yêu thú cấp bậc này." Trong mắt Diệp Vân không có chút nào kinh sợ, ngoại trừ con Viêm Thú này thì tất cả những yêu thú khác đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu dưới uy áp của Viêm Thú, chỉ có thể nằm rạp trên mặt đất mà run rẩy.

Diệp Vân bây giờ chỉ phải đối mặt với một con Viêm Thú, một con Viêm Thú có thực lực có thể so với Kim Đan Cảnh.

Từ khi tu vi của Diệp Vân có thể cùng tu sĩ Kim Đan Cảnh sơ kỳ đánh một trận, hắn cũng chưa có dịp đối mặt chính thức với cường giả Kim Đan Cảnh, con Viêm Thú trước mắt chính là khảo nghiệm chân chính đối với tu vi thực sự của hắn.

Ô...ô...n...g!

Tử Ảnh Kiếm trong lòng bàn tay của hắn run lên nhè nhẹ, chỉ trong nháy mắt đã chấn động đến một nghìn lẻ hai mươi tư lần. Thần thông Băng hệ hắn cũng không có tu luyện được công kích tuyệt cường gì, một chiêu Băng Phong Thiên Lý kia chính là chiêu pháp dùng để quần công, đối với con Viêm Thú trước mắt hiển nhiên sẽ không có bất kỳ tác dụng gì.

Lôi Vân Điện Quang Kiếm, đây mới là chiêu pháp công kích mạnh nhất của Diệp Vân ngày hôm nay, đặc biệt là sau khi tìm hiểu nửa thức Lôi Thần Chi Kiếm trong tàn phổ, uy lực của Lôi Vân Điện Quang Kiếm đã hoàn toàn phát sinh biến hóa, uy lực mạnh mẽ rất nhiều, hơn nữa tu vi của bản thân hắn lại trùng kích đến Trúc Cơ Cảnh tam trọng, lôi linh khí cũng đã được rèn luyện tăng thêm một bước, uy lực phát ra càng lớn.

Không đợi Diệp Vân thi triển Diệt Thế Thần Lôi, Viêm Thú đã nổi giận nhảy lên thật cao, cái đuôi dài nhỏ mang lên hỏa diễm gào thét mà đến, quất về phía Diệp Vân.

Diệp Vân đã sớm đề phòng, dưới chân hơi hơi xê dịch, bình tĩnh tránh được công kích của Viêm Thú. Tử Ảnh Kiếm trong tay hắn tiếp tục chấn động, quang ảnh lập lòe giống như nước chảy mây trôi, phảng phất giống như sóng vi-ba nhộn nhạo.

"Diệt Thế Thần Lôi!"

Diệp Vân khẽ quát một tiếng, trên đỉnh đầu bỗng nhiên xuất hiện kiếp vân, Lôi Đình từ trên trời giáng xuống, rót vào Tử Ảnh Kiếm, sau đó đột nhiên bắn ra, uy lực gia tăng mãnh liệt.

Điện mang tử sắc phát ra tiếng ù ù đầy trời, lôi đình phía dưới phun ra nuốt vào, vạch phá bầu trời, xé rách thiên khung, đánh thẳng về phía Viêm Thú.

Cái đầu bẹp hình tam giác của Viêm Thú hơi hơi co rụt lại, tựa hồ có chút sợ hãi đối với thần lôi này. Bất quá nó dù sao cũng là dị chủng sinh ra từ trong nham thạch, lực phòng ngự kinh người.

Lân phiến màu lửa đỏ trên toàn thân lập tức chuyển động, nhanh chóng hội tụ cùng một chỗ, hình thành một cái thuẫn hình tròn có đường kính hai thước ngăn cản đạo công kích của Diệp Vân.

Oanh!

Thần lôi rơi xuống, hung hăng đánh trúng Viêm Thú, đánh trúng vào phía trên cái khiên hình tròn được tạo thành từ lân phiến màu lửa đỏ.

Chỉ nghe được một tiếng vang thật lớn, Viêm Thú bị đánh văng ra ngoài, hỏa diễm bao phủ toàn thân cũng ảm đạm không ít, chỗ bị Lôi Đình đánh trúng đã cháy đen thành một mảnh.

Sắc mặt Diệp Vân trở nên ngưng trọng, một kích vừa rồi đã dung hợp Lôi Thần Chi Kiếm mà hắn đã lĩnh ngộ được, uy lực cường đại thế nào hắn tự nhiên rõ ràng. Nhưng mà công kích cường đại như thế cũng không làm cho Viêm Thú bị thương, lực phòng ngự của con quái này quả nhiên thật mạnh mẽ.

Viêm Thú thu mình lại, đôi mắt màu đỏ như máu trên cái đầu bẹp hình tam giác nhìn chằm chằm Diệp Vân, nó có chút không tin tên nhân loại trước mắt thoạt nhìn không có khí thế cường đại gì lại có thể đánh ra một công kích như thế.

Một người một thú nhìn đối phương, giằng co lẫn nhau.

Sau nửa ngày, Diệp Vân thở sâu, Tử Ảnh Kiếm trong tay chấn động lần nữa, hắn khép hờ hai mắt.

Trong khoảnh khắc, lôi hệ pháp tắc trong lòng lưu chuyển, lôi linh khí bay nhanh rót vào bên trong Tử Ảnh Kiếm. Nếu mà Viêm Thú có thể thấy được, sẽ thấy bên trong cơ thể Diệp Vân có một đạo pháp tắc cực kỳ sắc bén, sát ý ngút trời.

Đó chính là Kiếm Ý, kiếm đạo áo nghĩa.

Diệp Vân lúc đầu vốn không muốn thể hiện ra Kiếm Ý, dù sao nơi đây chính là chỗ của Thần Tú Cung, đã bộc lộ ra băng linh khí cùng lôi linh khí, nếu bị Thần Tú Cung trông thấy đã là chuyện bất đắc dĩ, nếu như lại biểu hiện xuất ra kiếm ý mà nói, chỉ sợ sẽ đưa tới phiền toái khó có thể tưởng tượng.

Nhưng mà, nếu như không thi triển Kiếm Ý, thì căn bản không cách nào đem Viêm Thú chém giết, thoát khỏi Đấu Thú Tràng tràn ngập Yêu thú này.

Nếu đã như vậy, vậy thì trước tiên giết chết Viêm Thú rồi tính sau.

Sát ý trong mắt Diệp Vân ngưng tụ gần như thành thực chất.

Ngay thời điểm hắn sắp xuất thủ bỗng nhiên một bóng người từ trên trời giáng xuống, phóng thẳng đến chỗ hắn!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi