THẾ THÂN KHÔNG ĐẠT TIÊU CHUẨN

Kim Tại Tuấn, có đúng là chỉ có khi gặp rắc rối thì em mới có thể nhớ rằng chúng ta là anh em song sinh không? Cái chức danh em trai sinh đôi này em mang trên người không cảm thấy có chút vô sỉ sao?” Kim Tại Trung đi vào cửa xoay, mái tóc ngắn màu đen, gương mặt giận dữ lại nhuốm vài phần tà mị mà đàn ông không thể có, đôi mắt cực mê người kia lúc này lại tràn ngập sự thiếu kiên nhẫn.

Trong điện thoại liên tục kêu oan:

“Trong mắt anh tại sao em lại là loại người như vậy cơ chứ!? Làm sao có thể chỉ có khi gặp rắc rối mới lại nghĩ đến anh hai yêu dấu của em được?! Em không có nha, huống hồ lần này thực sự không phải gặp rắc rối… Anh giúp em đi!”

Kim Tại Trung có một người em trai xinh đẹp giống như mình, Kim Tại Tuấn. Sau khi hai anh em sống nương tựa lẫn nhau ở phố Wall, đến lúc hiểu chuyện, Kim Tại Trung vào một công ty lớn làm việc rồi liên tục thăng chức, Kim Tại Tuấn vào một công ty nhỏ ngồi chơi xơi nước. Kim Tại Trung thường lập công, Kim Tại Tuấn thường gặp rắc rối, vốn tưởng rằng lần này Kim Tại Tuấn lại gặp rắc rối ở công ty rồi đi tìm mình dọn dẹp, không nghĩ rằng tiểu tử thối này còn muốn bảo Kim Tại Trung cùng người yêu đồng tính của mình nói chuyện yêu đương!

“Ý của em là bảo anh mỗi ngày giả thành kẻ thiểu năng rồi cùng với thằng bạn đồng tính luyến ái của em chơi đùa mọi nhà sao?”

“Anh hai của em không phải kẻ thiểu năng… Duẫn Hạo anh ấy không đơn giản là bạn của em, mà cũng chính là ’em dâu’ sau này của anh, là một nửa của em!”

Nâng cổ tay nhìn đồng hồ, ngữ khí một tầng băng sương:

“Kim Tại Tuấn, anh rất nghiêm túc nói cho em biết rằng —— anh Kim Tại Trung không phải gay, chẳng những không phải mà còn rất mâu thuẫn! Anh không thể nào suốt ngày trước mặt ’em dâu’ giống đực mà loạn xạ được.”

Ánh mắt của Kim Tại Trung tùy ý đảo qua một một cô gái đi ngược vào cửa xoay, chỉ thấy người sau vẻ mặt si mê đi theo bóng dáng của cậu, xoay 360° trong cửa rồi bước vào tòa nhà.

“Anh hai, anh hãy nghe em nói! Em thực sự thực sự rất quan tâm đến anh ấy! Nếu không phải cái tên giám đốc chết tiệt kia bắt em đi châu Phi bàn bạc cái vụ làm ăn khỉ khô nào đó, em có chết cũng không rời khỏi anh ấy khi vừa mới quen nhau! Anh không giúp em, bọn em chẳng khác nào đã chấm hết…” Thanh âm trong điện thoại mang theo nghẹn ngào.

Kim Tại Trung cho rằng đứa em sinh đôi của mình lại khoe khoang diễn xuất đầy xuất sắc của nó, phản ứng một cách hời hợt:

“Người tài giỏi nào lại bảo em nói ra những lời đậm chất playboy này vậy? Anh phải họp rồi, chút nữa gặp nhau tại sân bay, tạm biệt.”

Một người đàn ông tác phong nhanh nhẹn bước tới, anh tuấn sáng sủa, tiêu sái tự nhiên, thân cao 1m85, toàn thân một bộ âu phục đắt tiền phơi bày vóc dáng của người mẫu chuẩn mực, Kim Tại Trung bị khí tràng1 của người này hấp dẫn, ánh mắt cố định trên người hắn.

“Tại Trung, cậu có thể đã gặp phải đối thủ mạnh rồi, một người đẹp trai, khí tràng mười phần như vậy mà lại tới công ty của chúng ta sao!? Hơn nữa nhìn trông có vẻ không phải là nhân vật nhỏ bé nga~” Mỹ nữ Selena thuộc bộ phận nhân sự hất mái tóc vàng óng, đối Tại Trung nhướn mày nói.

“Selena, tôi thấy cô thực sự đã out rồi!” Giọng nói nghe có chút giống người mẹ này phát ra từ Khải Kỳ bên phòng kế hoạch, anh chen vào giữa Tại Trung và Selena rồi rầm rì nói, “Giám đốc Trịnh người ta là người nối nghiệp tập đoàn này, là một người đàn ông vàng đó có biết không? Con cưng của Trịnh Thiệu Thu, Trịnh Duẫn Hạo đó! Tiền đồ vô cùng rộng lớn, ok? Tại Trung à, tôi nói với cậu, cái case nghiệp vụ nhỏ này của cậu nếu như ——”

Tại trung cắt ngang lời nói của Khải Kỳ:

“Cậu vừa nói anh ta tên là gì?”

“Ai? Trịnh Thiệu Thu hay Trịnh Duẫn Hạo??”

“Trịnh Duẫn Hạo? … Anh ta cũng tên là Duẫn Hạo…” Đi tới một bên lấy điện thoại di động ra. Đối phương rõ ràng là tưởng mình đã thay đổi chủ ý, hưng phấn mà hú hét không ngừng ——

Kim Tại Trung đại nhân muôn năm! ~ Em biết anh hai yêu dấu cuối cùng chắc chắn sẽ đồng ý giúp em mà!”

“Vị kia của em tên là gì?”

“Anh nói Tiểu Duẫn Nhi nhà em sao? Tên của Tiểu Duẫn Nhi có rất nhiều nha, em bình thường toàn gọi là A Duẫn Duẫn, Duẫn Tử, anh Duẫn Hạo ~~ còn có ——”

“Kim Tại Tuấn!”

“Anh ấy tên là Trịnh Duẫn Hạo…”

“…” Trong lòng Kim Tại Trung đột nhiên cảm thấy phức tạp, em trai của mình cũng biết một nhân vật lớn như vậy sao?

Trịnh Duẫn Hạo đang bị mấy người cấp trên của hắn vây quanh mà nói chuyện trên trời dưới đất, cặp mắt đen như diều hâu kia giống như vô ý hướng về phía cậu, Kim Tại Trung chấn động, vừa nhìn vừa tắt điện thoại kết thúc cuộc trò chuyện, Trịnh Duẫn Hạo đã chậm rãi bước tới —— trên khuôn mặt anh tuấn lại có vài phần tức giận.

“Anh nhớ em nói em làm việc ở một công ty nhỏ.”

Đúng vậy, đó là Kim Tại Tuấn. Tại Trung không dứt khoát mà đáp lại:

“Ở công ty nhỏ làm lớn cùng ở công ty lớn làm nhỏ cũng không quá khác biệt.”

Trịnh Duẫn Hạo có chút bất ngờ mà nhìn cậu, cặp mắt sâu hút dường như có thể xem thấu mọi thứ quét một vòng trên người cậu, giọng nói lộ ra sự quan tâm đầy ấm áp:

“Tiểu Tại, em ở công ty cùng với thường ngày không giống nhau cho lắm, hay là đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Kim Tại Trung đối với ấn tượng của hắn không tệ, đang định đem tình cảnh Kim Tại Tuấn không tự chủ được thân thể mà sai mình đi nói cho đối phương biết thì một thanh âm làm cậu chán ghét từ từ tới gần, tóc ngắn cao gầy, mắt kính viền đen, chủ quản bộ phận nghiệp vụ thứ hai của công ty  —— Lý Hạ.

“Giám đốc Trịnh, thì ra ngài ở chỗ này, nga… Kim chủ quản, ngài đang cùng Giám đốc Trịnh nói chuyện phiếm sao?”

Kim Tại Trung mỉm cười, dùng giọng điệu giễu cợt mà mỉa mai:

“Không, chỉ là vừa muốn bắt đầu trò chuyện, Lý chủ quản ngài đã cắt ngang mất rồi.”

“À thì ra là như vậy! Ha ha ha~ Kim chủ quản thực hài hước đó, ha ha… Giám đốc Trịnh, ngài nói có đúng không?”

Trịnh Duẫn Hạo là người thế nào? Vừa nhìn liền biết Kim Tại Trung và Lý Hạ bất hòa, thân thể hắn càng kề sát vào Tại Trung thêm một chút, xoay người hướng Lý Hạ nói:

“Lý chủ quản, ngài cứ làm việc trước đi, có gì chúng ta nói chuyện sau.”

“A, được.” Lý Hạ lại nhìn mắt Kim Tại Trung, đối Trịnh Duẫn Hạo cười cười rồi bỏ đi.

“Hắn xấu xa hơn em rất nhiều, ứng phó được không?” Giọng nói của Trịnh Duẫn Hạo ngập tràn sự ôn nhu, thanh âm trầm thấp rất có lực xuyên thấu, giống như có thể an ủi sự buồn bực của con người.

Kim Tại Trung lại mỉm cười:

“Hắn chưa từng vượt qua tôi.”

“Thật sao?” Trịnh Duẫn Hạo có chút buồn cười mà nhìn cậu, lại nói. “Vậy lần này có thể không chắc chắn rồi, anh đồng ý giao cho hắn một dự án lớn.”

“Lớn cỡ nào?” Cậu vẫn duy trì nụ cười mê người, bởi vì cậu thật sự là một con sói không sợ thách thức.

“Hai trăm vạn.” Trịnh Duẫn Hạo giống như đang nói về giá của một lọ nước khoáng.

Tại Trung lại không thể không thừa nhận chuông báo động của mình trong nháy mắt đã bị Trịnh Duẫn Hạo đập vang, hiện tại điều cần phải làm là sáng tỏ thân phận của bản thân, sau đó quang minh chính đại đem việc buôn bán trên tay Trịnh Duẫn Hạo từ chỗ Lý Hạ đoạt trở về! Tại Trung làm một quyết định tốt, bỗng dưng kéo Trịnh Duẫn Hạo còn đang quan sát mình:

“Theo tôi đi một chuyến đến sân bay.”

Trịnh Duẫn Hạo bị đôi mắt sáng ngời kia mê hoặc trong phút chốc, dưới ánh mắt của gần như toàn bộ viên chức ở công ty Kim Tại Trung, đối cậu cười nói:

“Được.”

_________________

(1) Khí tràng: Nguyên khí toàn thân.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi