THẾ THÂN O LÀ VẠN NHÂN MÊ


Chu Hạc thật không thích Phó Đoạn đụng chạm vào cậu, Chu Hạc liều mình muốn thoát, nói: "Tiên sinh, mau buông...!A!"
Phó Đoạn không thích nghe hai chữ "tiên sinh" từ miệng cậu, cánh tay ôm cậu càng thêm dùng lực khiến Chu Hạc hô lên đau.
Mềm mại, ấm áp, thật gầy; eo của Chu Hạc nhỏ như vậy sao? Cách một lớp quần áo ôm lấy cậu, Phó Đoạn nghĩ.
Hứa Kỷ Trạch mỉa mai nói: "Phó tổng, ngài không thấy cậu ấy đang khó chịu sao?"
"Đây là việc tư của tôi, không liên quan đến Hứa viện trưởng.".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Ngôn Ngữ Hoa Hồng
2.

Tả Thật Thế Giới Phái Mary Sue
3.

Phản Hồi Sai Lầm

4.

Bản Năng Yêu Em (Bản Năng Yêu Thích)
=====================================
"Nhưng cậu ấy là cấp dưới của tôi." Hứa Kỷ Trạch đạm nhiên nói, vươn tay muốn kéo lấy Chu Hạc.
Chu Hạc thực sự bực bội, nói: "Tiên sinh, thỉnh anh buông tay."
"Tôi cũng biết hai người đã ly hôn nên anh không có tư cách can thiệp chuyện của cậu ấy." Hứa Kỷ Trạch ung dung nói.
Chuyện xấu không tuyên dương nên Phó Đoạn chưa từng nói chuyện hai người ly hôn cho bất kỳ ai, khi nãy Sở Tinh Châu biết, hiện tại Hứa Kỷ Trạch cũng biết.
Chỉ có thể nói một trong hai người đã giúp Chu Hạc ly hôn, Chu Hạc sau khi ly hôn thì lả lơi ong bướm nói chuyện này cho người theo đuổi cậu.
Vì thế Sở Tinh Châu và Hứa Kỷ Trạch đều biết cậu đã độc thân.

Nói không chừng Chu Hạc còn nói chuyện này cho tất cả Alpha muốn theo đuổi cậu!
Phó Đoạn nghĩ đến đây thì đôi mắt âm u, hỏi: "Là ngươi giúp cậu ấy, bản lĩnh không nhỏ."
"Cảm ơn đã khen."
"Ngươi biết hậu quả của việc chống lại Phó gia là gì không? Hứa Kỷ Trạch, ngươi nên nhớ ngươi chỉ là con riêng mà thôi, Lý gia sẽ không trợ giúp một đứa con riêng đối đầu với tôi." Phó Đoạn cảnh cáo nói.
"Phó Đoạn! Thỉnh anh lịch sử với bạn của tôi!" Chu Hạc nghiến răng nói.
"Bạn gì? Bạn giường sao?"
Phó Đoạn thấy một người hai người đều muốn đoạt Chu Hạc, anh mạnh bạo nâng cằm cậu lên nói: "Cậu cũng thật biết cách câu dẫn người khác."
"Anh cũng thật biết cách ép buộc người khác!"
Chu Hạc tức giận cả khuôn mặt đều đỏ, đôi mắt hung hăng trừng hắn, lệ chí đỏ tươi dưới khóe mắt khiến khuôn mặt hoàn toàn không có lực uy hiếp.

Phó Đoạn quá mạnh tay, cằm của Chu Hạc bị anh làm cho hồng lên, nhìn càng thêm giống con thú nhỏ đáng thương bất lực lại quật cường không chịu trói buộc.
Hai người ánh mắt nhất thời đều nhìn mặt cậu.
Thấy anh buông lỏng tay, Chu Hạc nhân cơ hội thoát ra, Hứa Kỷ Trạch thấy thế thì kéo cậu về phía anh, làm ra tư thế bảo vệ.
Phó Đoạn nhìn tư thế của hai người liền nhớ lại hình ảnh hắn vừa thấy.

Hai người tay trong tay, Hứa Kỷ Trạch còn muốn hôn lên tay Chu Hạc mà cậu chỉ mỉm cười đưa tay cho anh.
Phó Đoạn châm chọc nhìn hai người: "Xem ra là tôi đã coi thường cậu, bản lĩnh bắt cá hai tay cũng không nhỏ."

"Sở Tinh Châu có biết được mối quan hệ mờ ám của hai người không." Phó Đoạn nói.

"Biết cái gì?" Âm thanh của Sở Tinh Châu từ cuối hành lang truyền đến, gia nhập cuộc giằng co giữa ba người.
Anh đi đến trước mặt Hứa Kỷ Trạch, nói: "Tôi đến dẫn bạn trai của tôi về phòng."
Chu Hạc tròn mắt, cậu khi nào thành bạn trai của anh?
Khi nãy cậu ngầm đồng ý cách nói mờ ám đó chỉ vì cậu nghĩ Sở Tinh Châu chỉ nói thế để giúp cậu thôi.
Hiện tại, có vẻ...!hơi thái quá rồi! Nếu sau này Sở Tinh Châu vì thế không tìm được Alpha ưng ý thì cậu chẳng phải là tội nhân sao?!
Tư duy của Chu Hạc thành công chạy lạc đề, không khí quái quái giữa ba tên Alpha cậu nhất thời hoàn toàn quên mất.
Cậu dùng ánh mắt cảm kích nhìn Sở Tinh Châu: "Chỉ vì giúp tôi mà anh hy sinh quá nhiều, không hổ là anh em tốt!"
Nhìn hai người mắt đưa mày lại với nhau, Phó Đoạn trong lòng như bị nghẹn một cổ khí, khó chịu vô cùng.
Hắn châm chọc nói: "Chu Hạc, cậu thật giỏi, vừa ly hôn liền có bạn trai, có bạn trai rồi thế mà còn dây dưa với Alpha khác.

Tôi thật nghi ngờ trong khi kết hôn cùng tôi thì cậu đã ngoại tình rồi."
Hứa Kỷ Trạch nhíu mày nhìn Phó Đoạn, một Alpha lại nói thế với Omega, thật là thô lỗ.
Chu Hạc chưa từng chịu ấm ức như vậy, dù trước kia nghèo khó bị khi dễ, hay bị tình nhân của Phó Đoạn khinh thường cậu cũng chưa tức giận như lúc này.
Phó Đoạn có thể coi thường cậu, có thể xem cậu như thế thân cậu cũng không trách, nhưng hắn lại nghi ngờ sự trả giá trong 5 năm của cậu! Hắn có quyền gì mà nghi ngờ cậu, nhục nhã cậu!!
Chu Hạc tức giận đến mức hai vai cũng run lên, Sở Tinh Châu nghĩ cậu khóc chuẩn bị an ủi thì Chu Hạc bùng nổ chỉ vào mặt Phó Đoạn mắng.
"Mẹ nó, tôi nhịn anh lâu lắm rồi đấy!! Xuất quỷ cái con khỉ, anh không xem ai mới là người ngoại tình trong hôn nhân!"
"Tôi đẹp như vậy còn thiếu người theo đuổi sao?! Chúng ta ly hôn rồi anh lấy cái quyền gì mà quản tôi! Chỉ cần tôi muốn thì có hai bạn trai đã làm sao? Anh không nhìn xem Sở Tinh Châu nơi nào thua kém anh, đẹp trai nhiều tiền biết săn sóc.


Hứa Kỷ Trạch nơi nào kém anh, ôn nhã dịu dàng biết chữa bệnh."
"Tôi lẳng lơ cũng chẳng liên quan tới anh!" Chu Hạc mắng đỏ cả mặt, hốc mắt cũng ửng hồng càng nhìn càng giống chịu ấm ức rất lớn.

Nếu không có Hứa Kỷ Trạch kéo lại chắc cậu đã xông lên cắn Phó Đoạn rồi.
Phó Đoạn lần đầu thấy Chu Hạc như vậy, lại hùng hổ hung dữ lại đáng thương như chú mèo nhỏ bị ức hiếp quá mức nhe răng cắn lại người uy hiếp nó.
Không để Phó Đoạn nhìn lâu, Hứa Kỷ Trạch nhanh tay bế Chu Hạc lên để cậu ngồi trên cánh tay của anh.

Tuy Chu Hạc cao 1 mét 8 nhưng với Alpha lại chẳng là gì, Alpha không ai thấp hơn 1m85 cả, Chu Hạc dáng người tinh tế rất dễ dàng bị cao lớn Hứa Kỷ Trạch ôm vào lòng.
Hứa Kỷ Trạch cứ thế bế Chu Hạc đi ra khỏi hành lang.

Sở Tinh Châu chỉ liếc nhìn hắn một cái cũng quay lưng đi mất, nhất thời trên hành lang chỉ còn một mình Phó Đoạn.
Chu Hạc đầu óc như có núi lửa phun trào đang hăng máu muốn vén tay áo đánh người, bỗng cả người bị ôm lên, cậu chỉ thấy nhoáng một cái, đã ngồi trên cánh tay của Hứa Kỷ Trạch.

Chu Hạc hai chân không chạm đất, đôi tay luống cuống ôm chặt lấy anh, cũng quên mất cậu đang định nói cái gì.
Chờ Chu Hạc phục hồi tinh thần lại thì cậu đã trở lại bàn ăn rồi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi