THẾ THÂN O LÀ VẠN NHÂN MÊ


Qua ngày chủ nhật kỳ quái đó, Chu Hạc cũng không trốn tránh hai người kia.

Mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường.
Bùi Lương cầm báo cáo sức khỏe của cậu, nói: "Sức khỏe của cậu rất tốt."
Sau đó hắn lại nói: "Bệnh của Sở Tinh Châu đang dần tốt lên nhưng hình như giao lưu cũng không giúp bệnh tình của cậu tốt hơn."
"Không sao." Chu Hạc không để ý nhún vai, cậu cũng không chấp nhất với việc có thể ngửi được tin tức tố của nhiều Alpha.
"Bệnh tình của Sở Tinh Châu khi nào sẽ khôi phục hoàn toàn?" Chu Hạc trầm tư hỏi.
Bùi Lương nhìn vào báo cao, nói: "Nếu không ngắt quãng giao lưu thì vào ba tháng sau sẽ khỏi."
Chu Hạc như nghĩ tới cái gì đó rồi gật đầu.
Đừng hỏi Chu Hạc vì sao không để Hứa Kỷ Trạch khám cho cậu, chỉ đơn giản là Sở Tinh Châu không muốn người khác biết bệnh tình của anh nên Chu Hạc chỉ để Bùi Lương khám.

Lỡ Hứa Kỷ Trạch mà từ tình trạng sức khỏe của cậu đoán được bệnh của Sở Tinh Châu thì chẳng phải cậu thành "tội nhân" sao? Chu Hạc thầm nghĩ.
Ngày hôm sau là ngày hôn lễ thế kỷ diễn ra.


Truyền thông khắp nơi đều ồ ạt đưa tin về buổi tiệc có một không hai này.
[Quá xa hoa, quá lộng lẫy, đúng là ngày kết hôn trong mơ của thiếu nữ mà.]
[Aaaaa...!Chỉ biết thét chói tai, quá đẹp, không biết có viên kim cương to như trứng bồ câu trong truyền thuyết không?]
[Lầu trên bớt đọc truyện não tàn đi.]
[Não tàn thì sao? Tôi thích, ai chẳng có mơ ước gả vào hào môn.]
[Lầu trên nói như Dự Lam là lọ lem không bằng, tuy Dự gia thua xa Phó gia nhưng cũng đủ đè trên đầu đám người làm công như chúng ta rồi.

Cái này gọi là xứng đôi vừa lứa!]
[Mối tình đầu, thanh xuân tươi đẹp, còn có, nghe nói độ phù hợp của họ rất cao! Tuy không công khai nhưng nghe đồn là độ phù hợp của hai người là 100%!]
[Lầu trên nói điêu đi, làm gì có người đạt được như thế.]
Bình luận vừa ra thì trên trang cá nhân của Dự Lam đã chụp ảnh báo cáo độ phù hợp của họ và đăng lên.

Quả thật là 100% trong truyền thuyết!
[Hâm mộ hâm mộ, ta không xứng để hâm mộ.

Huhuhu...]
Mọi người hi hi ha ha bàn luận về tin tức chấn động này, có thể thấy ai cũng có hứng thú muốn xem phát sóng trực tiếp của buổi tiệc.
Chu Hạc nhìn thiệp cưới đặt ở trên bàn cậu thì mờ mịt chớp mắt.

Phó Đoạn gửi thứ này cho cậu làm gì?
Dù sao Chu Hạc cũng không đến, Sở Tinh Châu có hỏi cậu muốn đi không, anh có thể làm bạn nhảy của cậu.

Nhưng Chu Hạc từ chối, cậu đi làm gì?
Bùi Lương cũng nhìn thấy tin tức trên tivi, hắn lau kính, ánh mắt đăm đăm không biết nghĩ đến cái gì.
Sở Tinh Châu cố ý giấu Chu Hạc nên cậu không biết, Phó Đoạn trong một tháng qua dùng vô số thủ đoạn công kích Tinh Quang - công ty của Sở Tinh Châu.

Người ngoài cũng không hiểu tại sao Phó Đoạn lại đi đối Phó Đoạn Sở gia và Lý gia, bộ dáng không chết không thôi như muốn gồm thâu nó.

Bùi Lương tắt tivi dựa lưng vào ghế, bão tố sắp đến rồi.
Lý gia.
Thanh Trà không vui trốn sau lưng mẹ nói: "Con không đi, con không đi! Hôn lễ của Phó Đoạn con đi làm gì.

Hắn chèn ép nhà chúng ta, chúng ta lại phải khiêm nhường hắn?!"
Lý Quý - ba của Thanh Trà tức giận nói: "Con không đi cũng phải đi, chúng ta sao có thể trở mặt với Phó Đoạn, mặt ngoài hữu nghị vẫn phải biểu hiện."
"Tại sao ba không để anh trai đi." Thanh Trà bĩu môi nói.
Lý Quý yên lặng lau mồ hôi, tức giận nói: "Anh con mà chịu đi thì ba cũng đâu cần kêu con, bệnh viện dạo này vô cùng bận, con không biết sao?"
Hứa Kỷ Trạch tuy nói là con riêng nhưng không hề có máu mủ với Lý Quý, là con của Mẫn Ly và chồng trước.

Lý Quý chẳng những không ngại còn đối xử rất tốt với hai mẹ con.
Nhưng hắn cũng không thể vì một người không mang họ Lý mà đối đầu với Phó Đoạn được.
"Thôi được rồi, hai ba con đừng cãi nhau." Mẫn Ly - mẹ của Thanh Trà lên tiếng ngăn cản.
Dù mọi người có cảm xúc thế nào thì buổi tiệc vẫn đúng hạn diễn ra.
Hôm nay là tiệc cưới của Phó Đoạn và Dự Lam, đúng là tiệc cưới hào môn, xa hoa ngoài sức tưởng tượng.
Siêu xe, kim cương, hoa tươi, đến cả thảm trải cũng đủ mua cả một tòa nhà.


So với trước kia gấp gáp tổ chức cùng Chu Hạc thì không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần.

Dự Lam trong bộ lễ phục màu trắng, khí chất nho nhã bước được ba dẫn đến lễ đường.

Phó Đoạn đã chờ sẵn ở đấy, hai người nhịn không được cùng nở một nụ cười hạnh phúc.
Lúc này đây, hắn là tiêu điểm của bữa tiệc.

Dự Lam nắm lấy tay Phó Đoạn cùng nhau tuyên thệ.
Suốt một tuần liền đám cưới này là chủ đề được nhiều người săn đón nhất.

Trái lại với tin tức hạnh phúc của họ, Chu Hạc lại bị lôi vào một lời đồn đãi khác, lần này còn tệ hơn lần trước rất nhiều.
Tệ ở đây không phải là tin tức của lời đồn mà là thủy quân càng nhiều hơn trước, khí thế như không ép chết Chu Hạc thì không thôi..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi