THEO ĐUỔI EM THÊM MỘT LẦN NỮA


Trình Giai Giai đã ba ngày sau hôm sinh nhật cô Chu Trạch Dương không hề nhắn tin hay gọi cho cô, cô gọi thì anh đều nói gia đình có việc bận, bận đến mức không có chút thời gian dành cho cô sao?
Tiêu Mỹ Trinh nhìn Giai Giai thần sắc không tốt liền cảm thấy lo lắng, mấy hôm nay cũng may cái tên Từ Minh Viễn đó không hề đếm xỉa gì tới cô nếu không thì mệt rồi.

“ Nè Giai Giai! Chị gái hôm trước tìm cậu bảo muốn cậu về cùng chị ấy cậu định thế nào? ” Tiêu Mỹ Trinh lên tiếng hỏi, mấy hôm trước người quen của Giai Giai nghe nói là con gái của bạn thân mẹ Giai Giai.

Chị ấy đến tìm muốn Giai Giai đi theo chị ấy, chị ấy sẽ sắp xếp đưa Giai Giai đi du học, vì chị ấy cũng học ngành y, nhìn chị ấy cũng không phải người xấu.

Trình Giai Giai mơ hồ quay sang trả lời “ Tớ đi rồi Chu Trạch Dương biết làm sao? ”.

“ Không cần đi xa, ở đây cũng tốt mà ” Trình Giai Giai cảm thấy có Chu Trạch Dương là cô đã cảm thấy tốt rồi.

Tiêu Mỹ Trinh ngồi bật dậy nghiêm túc “ Cậu quyết định nhanh vậy sao? Không cần suy nghĩ à? Chị ấy đâu có ép cậu quyết định liền đâu, cứ từ từ suy nghĩ kỹ càng đã tương lai của cậu không thể phụ thuộc vào người khác ”.

Trình Giai Giai nhìn Tiêu Mỹ Trinh có chút bất ngờ, sắc mặt của Tiêu Mỹ Trinh cũng không hề tốt chút nào “ Được rồi! Có gì mà cậu cuốn lên như thế ”.


Bây giờ là giờ ra chơi, mà Tiêu Mỹ Trinh lại chẳng dám đi ra ngoài sợ lại gặp phải Từ Minh Viễn chết tiệt đó.

Trình Giai Giai cô cứ cầm khư khư điện thoại, cho đến khi tiếng những bạn sinh viên bên ngoài vang lên.

Chủ đề mà họ bàn tán còn khiến cô bất ngờ đến mức không thể tin được mà tự trấn an bản thân mình, sắc mặt cũng tái mét.

“ Này nghe nói khoá của Chu Trạch Dương có người chuyển đến đó, rất xinh gái luôn ” nữ sinh vừa đi vừa bàn tán.

Một nữ sinh khác cũng bài tỏ lòng ngưỡng mộ lên tiếng “ Tôi nghe nói rồi, tôi còn nghe nói chị ấy là thanh mai trúc mã của anh Chu, còn có người nói bọn họ chuẩn bị đính hôn rồi đó ”.

“ Vậy sao? Bởi sao mấy nay không thấy anh Chu đi đến trường ” Một nữ sinh khác lại thở dài một tiếng.

Có một số người nghe xong lại liếc mắt nhìn Trình Giai Giai, ánh mắt đó là sự thương hại, ánh mắt của sự xem thường, cũng có ánh mắt vui vẻ khi cô bị như vậy.

Trình Giai Giai đứng bật dậy chạy nhanh ra ngoài, khiến mọi người trong phòng học giật mình nhìn cô.

Vừa chạy đi vừa cầm điện thoại không ngừng gọi điện cho Chu Trạch Dương.

Cô chạy ngang qua Hứa Chí Quân đang mỉm cười vẫy tay với cô, nhưng hình như Trình Giai Giai lại không hề nhìn thấy Hứa Chí Quân nha, cô lướt ngang anh như vô hình.

Hứa Chí Quân cảm thấy không đúng, Giai Giai có chuyện gì sao? Sao lại gấp gáp như vậy, anh xoay người đuổi theo cô, cô chạy nhanh thật mới đây đã không thấy đâu.

Anh vội vã bỏ cả tiết học chạy đi tìm Trình Giai Giai, cô bé này rốt cuộc là bị cái gì vậy? Không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ.

Đúng rồi lúc sáng sắc mặt của Giai Giai rất kém, thật sự rất kém.


Trình Giai Giai nấp ở một góc liên tục gọi cho Chu Trạch Dương nhưng anh không nhấc máy, cô muốn hỏi anh, thất sự rất muốn hỏi anh về chuyện này.

Tiếng nấc của cô vang lên, Hứa Chí Quân lần theo tiếng nấc mà tìm ra cô.

Nhìn xem? Tiểu Quỷ Nhỏ luôn mắng anh bây giờ lại khóc đến mức này, xem ra cô và Chu Trạch Dương có chuyện rồi.

“ Em không định về lớp sao? ” Hứa Chí Quân lên tiếng.

Trình Giai Giai ngẩn đầu, đôi mắt đây nước mắt nhìn anh lắc đầu.

Hứa Chí Quân ngồi khụy gối một chân xuống, dùng tay lau đi nước mắt trên gương mặt của cô, động tác dịu dàng đến mức khiến Trình Giai Giai đứng hình mất mấy giây.

“ Đi nghe những lời đồn bậy bạ rồi lại chạy ra đây khóc, Tiểu Quỷ em ngốc đấy vậy sao? ” Hứa Chí Quân nhìn cô lên tiếng.

Trình Giai Giai nhìn anh với ánh mắt khó chịu, ai là Tiểu Quỷ chứ, anh ta mới là Quỷ “ Tôi không phải Tiểu Quỷ ”.

“ Được! Được! Không phải Tiểu Quỷ vậy Tiểu Quỷ Nhỏ có muốn anh dẫn em đi ăn vặt không? Đừng khóc nữa đợi cậu ấy về rồi sẽ rõ thôi ” Hứa Chí Quân nắm lấy tay Trình Giai Giai kéo cô đứng dậy.


Trình Giai Giai đứng dậy gật đầu với Hứa Chí Quân, dù sao cô cũng chưa ăn gì, bây giờ cũng không thể quay lại phòng học nữa rồi.

Hứa Chí Quân mỉm cười cùng cô trốn cả tiết học để đến khu phố ăn vặt, anh rất ít khi đến đây nhưng tìm hiểu thì biết Trình Giai Giai lại rất thích ăn vặt đó nha.

Anh ta mua cho cô rất nhiều xiên que.

“ Lớp anh sắp có người chuyển đến phải không? ” Trình Giai Giai tâm trạng cũng dần bình tĩnh, trên tau cầm xiên que, mắt mũi đỏ hết cả lên hỏi Hứa Chí Quân.

Hứa Chí Quân liền thẳng thừng trả lời “ Anh không quan tâm đến mấy vấn đề đó, nên anh không biết ”
Trình Giai Giai liếc Hứa Chí Quân bằng nữa con mắt, gì mà không biết chứ cái tên chết tiệt này không muốn nói thì có.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi