THÍCH KHÁCH

Hai ngày sau, TTV cuối cùng nhận được thông báo phòng đặt cách ly trang. Dã Quỷ chỉ là một đấu sĩ trung cấp, không khả năng hưởng thụ dịch vụ giao hàng tận nơi, cho nên chỉ có thể tự mình đi.

Khi TTV vào phòng đặt hàng, hai nhân viên tiếp tân đang châu đầu nhỏ giọng bàn luận tin tức mới nhất.

"Này, ngươi nghe nói gì chưa, đấu sĩ L mất tích thần bí, có lời đồn nói y hai ngày trước ra ngoài ăn cơm bị người ám toán."

"Trời ạ, sao có thể chứ! Ai mà hèn hạ như vậy, thế nhưng hãm hại L?"

"Chuyện này, ta nói với ngươi, ngươi đừng nói với ai nha!" một nhân viên nhỏ giọng thần bí, "Ta nghe bảo vệ cửa lớn đêm hôm đó nói, L đi ra cùng Dã Quỷ, cuối cùng L không quay về, Dã Quỷ về..."

"Cho nên ngươi là nói..."

"Khụ khụ!" nhân viên kia đột nhiên nhìn thấy TTV đứng trước quầy, nhanh chóng ho khan một chút, "Xin chào, Dã Quỷ đại nhân, xin hỏi là tới lấy cách ly trang sao?"

TTV thản nhiên nhìn các nàng một cái, gật đầu.

Làm thủ tục nhận hàng, thanh toán hết nợ, hai nhân viên tiếp tân ngay cả thở mạnh cũng không dám, đến khi vị đấu sĩ kia mặt không đổi sắc mà bước ra, mới dám thở ra một hơi.

"Má ơi, làm ta sợ muốn chết, vừa rồi không phải hắn nghe hết rồi chứ?" Nhân viên tiếp tân tuổi nhỏ vỗ ngực liên tiếp mà nói.

"Nghe thấy thì sao? Loại chuyện này trong đấu trường rất nhiều, chưa nghe nói một câu lét lút lưu hành trong Solomon sao? Chuyện có thể giải quyết dưới đài tuyệt không để tới trên đài, người có thể xử lý hôm nay tuyệt không để đến ngày mai. Aiya aiya, ngươi là người mới có thể còn chưa quen, từ từ sẽ quen." Nhân viên cũ bày ra một bộ dáng lão tiền bối, phổ cập khoa học cho người mới đến.

Kỳ thật đúng như nhân viên tiếp tân nói, hai ngày nay ánh mắt mọi người ở khu trung cấp nhìn TTV có chút là lạ, tuy nói loại sự tình như âm thầm ra ám chiêu cũng không tính là hiếm thấy, nhưng cũng không hẳn là rõ ràng. Dù sao ai cũng không thể cam đoan kế tiếp có phải tới lượt mình hay không, cho nên đối với loại người như thế, mọi người vừa khinh bỉ lại vừa sợ hãi. Nhưng cho dù khinh bỉ thì sao? Không có chứng cứ, đấu trường sẽ mắt nhắm mắt mở, sẽ không nhúng tay.

TTV một đường từ phòng đặt cách ly trang trở về, đều có thể cảm nhận được vô số ánh mắt thăm dò, bất quá chuyện này hắn cũng đã quen. Nhưng khi hắn đến đại sảnh hình tròn nằm ở tầng trệt đấu trường, bỗng nhiên phát hiện một đạo ánh nhìn khác biệt, mãnh liệt ngẩng đầu, nhìn thấy Phạm Tư Đức đứng dựa lan can lầu 2.

Phạm Tư Đức mặc một thân y phục màu trắng mô phỏng quân trang, mái tóc nhạt màu gần như trắng xóa phản chiếu ánh đèn vàng từ chùm đèn thủy tinh trang trí đại sảnh, bắt được tia nhìn của TTV, hắn tràn ngập phong độ mà gật đầu, mỉm cười.

TTV yên lặng thu hồi ánh mắt, vừa vặn nhìn thấy cửa thang máy mở ra, theo đám người đi vào, cửa thang máy khép lại, một khắc kia, đôi mắt như không có đồng tử bỗng nhiên khiến hắn cảm thấy bất an mãnh liệt.

Trực giác của thích khách đều sắc bén, không ai có thể cảm nhận nguy hiểm nhạy như bọn họ.

Rốt cuộc có thể tiếp tục ở lại đấu trường Solomon nữa hay không?

Ngoại trừ nơi này, còn có chỗ tốt hơn sao?

Thang máy ngừng lúc TTV còn mãi suy tư, vừa vặn đúng vào tầng sảnh dùng để đăng tin tức về các trận đấu trong đấu trường, giữa sảnh có rất nhiều bảng điện tử ghi thông báo, đối diện thang máy là màn hình đếm ngược các trận quan trọng.

Hiện nay trận quan trọng nhất là trận thăng cấp của khu trung cấp thăng lên khu cao cấp, đại khái khoảng hơn 4 ngày nữa. Một khắc đóng mở thang máy, con số màu đỏ trên bảng đếm ngược từ 100 giảm xuống 99. Vài người mới vào không chú ý tới TTV trong thang máy, nhìn đến con số đếm ngược từ 3 số giảm còn 2 số, không khỏi cảm thán.

"Chậc chậc, cái kẻ L này thật đúng là xui xẻo, đấu trường cũng rất nhiều năm không có xuất hiện người nào dựa vào thực lực của mình đánh từ tầng chót đánh lên như vậy, sao lại vào trong tay Dã Quỷ rồi."

"Ai mà nghĩ ra, Dã Quỷ kia bình thường nhìn cũng rất thành thực a, thật không nhìn ra..."

"Phi, thành thật cái rắm! Đó là ngươi chưa giao thủ cùng hắn!"

"Ngươi nói xong, không phải ở trên đài bị đánh như chó, không chỗ trút cho nên mới thấy bất công thay L sao? Đấu sĩ bị âm thầm hãm hại trước kia cũng có rất nhiều, sao không thấy ngươi chính nghĩa như hôm nay?"

"Ngươi thúi lắm!"

Hai người tuy rằng nói chuyện nhỏ tiếng, nhưng trong thang máy an tĩnh nhỏ hẹp vẫn làm cho mỗi người đều nghe được rõ ràng, những người biết TTV mà còn nhìn thấy hắn vào thang máy, lúc này cũng nhịn không được liếc nhìn đánh giá hắn.

Cửa thang máy lại mở ra, tầng này ra ít vào nhiều, người đứng trước vì nhường chỗ cho người vô sau, lui một bước, không cẩn thận dẫm phải chân người phía sau.

"Xin lỗi bạn hữu." Nam nhân cao to vừa mắng TTV nham hiểu tiểu nhân quay đầu lại, thuận miệng nói, biểu tình liền đông cứng, chậm rãi xoay đầu lên.

TTV nhìn hắn.

Nam nhân: "..."

Nhóm người biết được chân tướng đều dùng ánh mắt nhìn người chết nhìn hắn.

Cửa thang máy mở, hai người nghị luận về Dã Quỷ vội vã đi ra.

"Ngươi xong rồi, đắc tội Dã Quỷ, cũng không biêt sẽ chết thế nào."

Nam nhân cãi cứng: "Hừ, dù sao hắn cũng sẽ vào khu cấp cao, cùng lắm thì ta vĩnh viễn ở lại trung cấp."

Vị bẳng hữu khinh miệt: "Làm như ngươi có thể thăng cấp lên khu cao cấp không bằng."

Nam nhân vừa rồi còng khí thế, giây tiếp theo đã ủ rũ, một bộ dáng thỏ con sợ hãi đặt trên một cơ thể rắn chắc to lớn thật có thể làm người đau mắt.

"Nói, vừa rồi ta...không nói gì quá phận chứ....có thể làm vị Dã Quỷ đại nhân kia không vui không a..?"

99 tiếng đếm ngược từng giây từng phút chậm rãi trôi qua, đại đa số mọi người trong khu trung cấp đều chắc chắn rằng Dã Quỷ đã trộm xử lý đối thủ cạnh tranh L, trận này không cần đấu cũng có thể thăng cấp.

Lại nói tiếp, loại đếm ngược trước khi trận đấu bắt đầu tại đấu trường đã có quy tắc, cho dù trước trận đấu có người chết hoặc không tham gia được, cũng sẽ không để người có tích phân kế tiếp đến thay thế, nếu không chẳng khác nào dung túng việc ám sát dưới đài sao?

Tại đấu trường Solomon tôn sùng vũ lực, chỉ có cường giả mới có quyền sinh tồn, mặc kệ là quang minh hay là ám toán sau lưng, những kẻ bị đánh bại, cuối cùng vẫn bị người quên lãng. Bởi vậy, mặc dù hàng năm đều có rất nhiều đấu sĩ chết không minh bạch bên ngoài đấu trường, nhưng cũng không ai nghi ngờ.

Dù sao, có thể tiến vào Solomon, ít nhiều cũng không phải là người tốt gì, trong thân thể bọn họ đều mơ hồ tiềm tàng một loại ưa thích bạo lực, đổi thành một câu chính là: thắng làm vua, thua làm giặc. Ngươi bị người giết chết? Ok, vậy chỉ có thể trách ngươi không có bản lĩnh giữ mạng.

Kỳ thực hoàn cảnh như vậy lại thích hợp với TTV.

Thân là thích khách, nếu ngay cả khu đẳng cao của Solomon cũng không vào được, còn dám nhận mình có thể ăn được chén cơm này hay sao? Muốn đi vào khu cao cấp, vào phòng huấn luyện súng ống và cơ giáp, đây là mục đích để TTV tiếp tục ở lại đấu trường Solomon này, bởi vậy TTV suy nghĩ mãi, cảm thấy nếu đã đi tới vị trí hiện tại, đơn giản chờ thêm 2 ngày, lấy tĩnh chế động, yên lặng theo dõi biến cố.

Hơn chin mươi giờ chớp mắt đi qua, rốt cuộc đến trận đấu hôm nay.

Mặc dù L vẫn luôn không có tin tức, nhưng dựa theo quy tắc của đấu trường, chưa đến một giây cuối cùng trước trận đấu, trận đấu sẽ không bị hủy bỏ, cho nên TTV mặc áo cách ly, đợi ở đấu trường, lẳng lặng đứng một bên lôi đài.

Người xem trong thính phòng không ít, tuy rằng mọi người đều nghĩ trận này 99% sẽ ngâm nước nóng, nhưng đấu trường bán ra vé của trận này là vé gập, cho nên vẫn nhiều người nguyện ý đến, nhất là một bộ phận người nghèo tại tinh cầu Solomon, ôm tâm tư "có thể đi vào đấu trường liếc mắt một cái cũng tốt", mua vé vào cửa trận này, trong đó có Kiệt Sa, muội muội của Kiệt Duy.

Đấu sĩ L thần bí lại suất khí, học sinh trung học đại bộ phận đều là fan của L, nghe nói L bởi vì cùng người tên Dã Quỷ này ra ngoài ăn bữa ăn liền mất tích, mọi người đều đã không có ấn tượng tốt với Dã Quỷ, lúc này thấy chỉ có mình hắn dưới lôi đài, không khỏi la hét.

Mà TTV giống như không nghe thấy những âm thanh đó, cặp mắt đen trước sau như một lạnh nhạt, nhìn chăm chú vào con số đếm ngược.

Còn ba phút cuối.

Chỉ cần qua hết ba phút đồng hồ này, L còn không xuất hiện, sẽ tự động bị phán bỏ quyền đấu, TTV thuận lý thành chương trở thành đấu sĩ cấp cao.

Hai phút.

Thời gian càng gần hết, tiếng la hét trong thính phòng cũng càng lúc càng lớn, nếu không phải đấu trường và lôi đài đều có lưới phòng hộ, không chừng những người trẻ tuổi kích động này đều sẽ chọi đồ lên TTV.

Một phút.

TTV nhíu mày, tay nắm chặt chuôi kiếm.

Ba mươi giây

Mười giây

Năm giây

Khi con số đếm ngược quay về 0, giữa tiếng thất vọng thở dài và gào thét phẫn uất của khán giả, cửa Địa Môn đối diện lôi đài đột nhiên mở ra, cùng lúc đó trên không đấu trường vang lên một tiếng đinh, truyền ra âm thanh điện tử: "Đấu sĩ L tiến vào đấu trường."

Thính phòng ồn ào dần dần yên tĩnh, rất nhiều người vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cũng không nghe rõ âm thanh điện tử, bọn họ chỉ biến thời gian đếm ngược kết thúc, nhưng mà lưới phòng hộ đấu trường và lôi đài cũng không được gỡ bỏ, cho đến khi có người nhìn thấy cửa Địa Môn bên kia mở ra, đấu sĩ mang mặt nạ bạc quen thuộc từng bước từng bước đi lên bậc thang, hưng phấn mà thét chói tai: "Nhìn kìa, là L! Là L!"

Tiếng thét như virus lây lan, lấy tốc độ không thể tin lan tràn khắp thính phòng, đám người nhanh chóng sôi trào, tất cả đều đứng lên nhìn về phía L xuât hiện, liên tục, giống như biển người mãnh liệt.

Đúng lúc này, trong đấu trường lại vang lên một tiếng "đinh", âm thanh điện tử lại vang lên:

"Đấu sĩ L thỉnh cầu thay tên."

Đinh.

"Đấu sĩ L đã thay tên, tên mới: Cô Hồn."

Đinh.

"Đấu sĩ Cô Hồn, chuẩn bị."

Đinh

"Đấu sĩ Dã Quỷ, chuẩn bị."

Đinh

"Trận đấu bắt đầu."

Mọi người trong đấu trường lấy lại tinh thần giữa một tràng âm thanh "đinh đinh", hai đấu sĩ đã nhảy lên lôi đài, mỗi người đứng ở một bên, nhìn đối phương, an tĩnh đối diện.

Quy tắc trận đấu tại đấu trường Solomon, có ba loại phương pháp để thắng trận:

1, đá đối thủ xuống lôi đài.

2, đáng đối thủ không đứng dậy nổi

3, ba mươi liên kích

Nếu đấu sĩ tử vong trong trận đấu, không ai phải chịu trách nhiệm, vì mọi đấu sĩ tại đấu trường Solomon đều đã ký tên vào hợp đồng tử vong, sinh tử có mệnh, nguyện đánh cuộc nhận thua.

"Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?" TTV nhìn người đối diện hỏi.

"Ngươi muốn làm gì, ta làm vậy." Thất hoàng tử vẫn mang mặt nạ bạc, mặc quần cách ly màu đen, chân mang giày da, trên thân chỉ mặc một áo trắng rộng, cùng với TTV áo đen quần trắng đứng đối diện thực rất xứng đôi.

"Muốn bắt ta?"

"Nếu muốn bắt ngươi, cần gì chờ tới hôm nay?" đôi môi mỏng dưới mặt nạ bạc nhẹ nhàng cong lên: "yên tâm, ngươi đã cứu ta một mạng, ta sẽ không vạch trần ngươi, ta chỉ muốn thắng trận này thôi, không có ý khác."

"Thắng thì làm sao?"

"không phải đã nói, ngươi muốn làm gì, ta làm như vậy."

TTV đương nhiên là muốn thắng trận để tiến vào khu đẳng cấp cao, làm cho mình trở nên càng mạnh, nhưng một hoàng tử như y, thăng cấp để làm gì?

"Trên người ngươi có thương, ngươi cảm thấy ngươi sẽ thắng được ta?" TTV đã đem kiếm để ngang trước mặt, ánh sáng phản xạ trên thân kiếm ánh vào mắt, cặp mắt đen càng thêm sáng ngời sâu thẳm.

"Ta muốn thử xem."lezar cũng đem ngân đao nhấc tới, bên miệng vẫn giữ nụ cười thản nhiên, "Thiếu chút nữa liền lỡ mất cơ hội, sao có thể không tranh thủ một chút."

TTV thống hận nhất là người mang theo khinh thị trêu đùa như thế nói chuyện với mình, hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục vô nghĩa, trực tiếp nhảy vọt lên, một kiếm trực tiếp đâm tới người đối diện.

Lúc này đây, hắn tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi