THIỆN CƠ - MINH DÃ

Kể từ lúc A Chấp tới phủ nha vẫn luôn quấn quýt Tô Hoàn Thanh không rời, ngay cả Hoàng đế Triệu Tập muốn tìm cơ hội ở cạnh Tô Hoàn Thanh cũng đều khó. Nhiều lần tái diễn, tính tình tốt như hắn cũng có chút bực bội, còn nghĩ A Chấp thật không biết điều.
Hán Vương Triệu Dịch vốn tưởng rằng A Chấp dùng chiêu lạt mềm buộc chặt nhưng từ khi nàng đến, căn bản là chưa từng rời khỏi Tô Hoàn Thanh, không gần gũi cũng không trêu chọc hắn. Lúc này Triệu Dịch mới hiểu rõ, có lẽ A Chấp thật sự không để ý mình. Hơn nữa nàng còn thật lãnh đạm, tựa hồ một chút cũng không sợ hãi quyền thế của Hán Vương, đối với Hoàng Thượng cũng như vậy. Trước giờ đều không xem sắc mặt Hoàng Thượng, nhất ý cô hành*, chỉ có thời điểm trước mặt Tô Hoàn Thanh, mới có thể biểu lộ nhiệt tình. Nữ nhân này tựa hồ có chút đặc biệt, khiến Triệu Dịch càng thêm ham muốn chiếm hữu. Nữ nhân diễm lệ lại có linh hồn riêng, mới là nữ nhân đặc biệt nhất.
*Ngoan cố theo cách nghĩ chủ quan của mình mà làm, không tiếp thu ý kiến người khác
Hôm nay Triệu Tập tới tìm Tô Hoàn Thanh đánh cờ, muốn A Chấp lui xuống.
"Ta cùng A Hoàn chơi cờ, ngươi lui ra đi." Triệu Tập lấy thân phận Hoàng đế lệnh cho A Chấp. Trước đây coi như nể mặt Tô Hoàn Thanh, hắn mới chịu đựng sự tồn tại của nàng, nhưng A Chấp này thật sự không hiểu sắc mặt Hoàng đế, nhiều lần như vậy, hắn đã không thể nhẫn nhịn được nữa.
"Ta ở đây nhìn các ngươi là được rồi." A Chấp nói, nàng không muốn để Triệu Tập cùng một chỗ với A Thanh.
"Trẫm lệnh cho ngươi lui ra!" Triệu Tập nổi lên tư thái thiên tử, ánh mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm nàng.
A Chấp tựa hồ nghe mà như không nghe, đứng yên không hề nhúc nhích, thái độ như thế có chút chọc giận Triệu Tập.
"A Chấp, ngươi lui xuống trước đi." Tuy Tô Hoàn Thanh không tán đồng chuyện Triệu Tập cậy quyền khinh người, nhưng dù sao hắn cũng là Hoàng đế. A Chấp chính diện mâu thuẫn với hắn thì cuối cùng cũng không tốt cho nàng, vì vậy Tô Hoàn Thanh chỉ có thể khuyên bảo A Chấp lui đi.
A Chấp biết A Thanh sẽ che chở mình, cho dù Triệu Tập chán ghét nàng cũng sẽ không động đến nàng, hơn nữa Triệu Tập cậy quyền thế, sẽ chỉ rước lấy phản cảm từ A Thanh. Nàng có thể làm trái ý Triệu Tập, nhưng sẽ không làm trái A Thanh, nàng sẽ không khiến A Thanh tâm sinh phản cảm với mình, vì vậy A Chấp nhìn thoáng qua Tô Hoàn Thanh một cái, sau đó nghe lời lui ra.
"A Hoàn, ta biết không nên cậy quyền khinh người nhưng nàng độc chiếm ngươi, đến nỗi ta muốn nói chuyện một chút với ngươi, cũng thật khó......" Triệu Tập sợ chọc Tô Hoàn Thanh không vui, ngữ khí lập tức mềm mỏng.
"Ngươi lần sau đừng như vậy." Tô Hoàn Thanh nói vậy là vì bênh vực kẻ yếu, chỉ là thái độ Triệu Tập như thế lại làm nàng không thể nào trách tội.
"Lần sau cho dù nàng cùng ta bất hòa đối nghịch, ta làm sao lại gây khó dễ cho nàng chứ. Nếu không phải nàng là nữ nhân, ta còn tưởng rằng nàng cũng thích ngươi." Ngữ khí của Triệu Tập vẫn lộ ra bất mãn.
Tô Hoàn Thanh nghe hắn nói, trong lòng liền rơi lộp bộp, A Chấp ỷ lại vào mình xác thực đã đạt tới một loại trình độ bệnh trạng, nàng là thích mình sao?
A Chấp bị ép rời khỏi phòng, ánh mắt lộ ra vẻ tối tăm, nàng muốn cho Triệu Tập chết, nàng chưa từng có một khắc nào giống như bây giờ, mãnh liệt muốn một người phải chết. Triệu Tập hôm nay cậy quyền khinh người, làm A Chấp khắc sâu khoảng cách quyền lực giữa bản thân và hắn, nàng cực kỳ không thích cảm giác như vậy.
Lúc này vừa đúng dịp Triệu Dịch đi qua, nhìn vẻ mặt tối tăm của nàng, không khó để đoán được Triệu Tập đã không thể nhịn nổi nữa, mới đuổi A Chấp rời khỏi.
"Ngươi cùng Tô Hoàn Thanh tỷ muội tình thâm, cũng phải hiểu cách nhìn sắc mặt người khác. Chẳng lẽ ngươi không phát hiện Hoàng Thượng yêu thích Tô Hoàn Thanh hay sao, ngươi cản trở chuyện tốt của hắn, hắn nhịn ngươi một hai lần, nhưng không có khả năng nhiều lần đều có thể nhường ngươi như vậy." Triệu Dịch nói.
A Chấp làm như không thấy Triệu Dịch, trực tiếp bước ngang qua.
Triệu Dịch bị coi thường, lập tức duỗi tay ngăn cản A Chấp.
"Ngươi thật lớn gan, không tôn trọng bổn vương như vậy, không sợ bổn vương giết ngươi sao?" Triệu Dịch tức giận.
"Ngươi muốn giết cứ giết, ta cũng không sợ chết!" A Chấp hờ hững trả lời, trên đời này, ngoại trừ A Thanh có thể làm nàng lưu luyến, mọi thứ còn lại, nàng chẳng hề luyến tiếc điều gì.
"Ngươi quả thực không biết điều, lòng nhẫn nại của con người vốn hữu hạn, ngươi đừng khiêu chiến kiên nhẫn của bổn vương!" Triệu Dịch thấy dáng vẻ nàng không hề sợ hãi, hắn chưa bao giờ gặp một nữ nhân có đảm lược như vậy, dám dùng ngữ khí như vậy đối với hắn. Giờ phút này, Triệu Dịch vừa yêu lại vừa hận nàng.
"Hoàng Thượng ta còn không sợ, chẳng lẽ lại sợ ngươi?" A Chấp cười lạnh hỏi lại, nhưng dung nhan nàng trời sinh kỳ dị, cho dù cười lạnh như thế, vẫn tỏa ra một loại yêu dã kiệt ngạo khó thuần.
Triệu Dịch cảm thấy A Chấp đại khái là cật nhuyễn bất cật ngạnh*, tính tình cứng cỏi tựa như cục đá hố phân.
*chịu nghe lời khuyên nhủ nhẹ nhàng chứ không ưa bị ép buộc
"Ngươi cùng bổn vương hồi phủ, bổn vương tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, nửa đời sau hưởng vinh hoa phú quý bất tận." Triệu Dịch không cưỡng ép nữa mà chuyển sang dụ dỗ.
"Làm thiếp của ngươi, là làm đồ chơi để ngươi đùa giỡn hay sao?" A Chấp mỉm cười hỏi lại.
"Chẳng lẽ, ngươi còn muốn làm Vương phi, thì ra đây mới là dã tâm của ngươi." Triệu Dịch nghĩ thầm, nữ nhân này thật sự lòng tham không đáy, cũng không nghĩ đến xuất thân thế nào, còn muốn làm Vương phi.
"Đều là phận thiếp, vì cái gì phải làm thiếp của ngươi, ngươi cũng không phải Hoàng Thượng." A Chấp cười nhạo, nàng chính là muốn châm ngòi ly gián, nếu có thể mượn tay Triệu Dịch diệt trừ Triệu Tập thì thật quá tốt.
"Ngươi muốn làm thiếp của Triệu Tập?" Sắc mặt Triệu Dịch đông lạnh.
"Hoàng Thượng yêu thích A Thanh, nếu A Thanh vào cung, ta với A Thanh cùng tiến cung, cùng thờ một chồng, vậy cũng là chuyện cực kỳ tốt đẹp." A Chấp nói bằng giọng điệu khát cầu.
"Hoàng Thượng chỉ yêu thích Tô Hoàn Thanh, cho dù ngươi tiến cung, cũng chỉ có thể bị hắn thờ ơ lạnh nhạt, còn ta có thể cho ngươi vô hạn sủng ái." Triệu Dịch nói.
"Dung mạo của ta thế nào? Nếu ta hạ công phu trên người Triệu Tập, ngươi cảm thấy có nam nhân nào chống đỡ được sao?" A Chấp mỉm cười yêu dã, còn dùng tay phóng tới trước ngực Triệu Dịch, hỏi bằng ngữ khí nhu mị kề sát bên tai đối phương, dáng vẻ tựa như Đát Kỷ chuyển thế. Kỳ thật đây cũng chính là mưu tính âm hiểm của A Chấp. Nếu Triệu Tập nhất quyết ép A Thanh tiến cung, nàng tuyệt đối sẽ cùng A Thanh vào cung, sau đó câu dẫn Triệu Tập, khiến Triệu Tập yêu mình, như vậy A Thanh vẫn sẽ thuộc về riêng mình.
Thân thể Triệu Dịch tê liệt, dường như hồn phách đều bị A Chấp câu mất.
"Ta chỉ làm nữ nhân của Hoàng đế chí cao vô thượng, ngươi không xứng!" A Chấp thay đổi sắc mặt, trào phúng nói xong liền đẩy Triệu Dịch ra.
Triệu Dịch lúc này mới hồi thần, nghĩ đến ánh mắt kiên quyết của nàng, hắn trăm triệu lần không ngờ được A Chấp lại có dã tâm như vậy, hoàn toàn không giống một nữ nhân nơi hoang sơn hẻo lánh. Lớn mật làm càn, mỹ lệ yêu dã, biến ảo vô thường, nhưng là dã tâm bừng bừng. Bất quá cho dù A Chấp là loại nữ nhân như vậy, Triệu Dịch lại phát hiện bản thân tựa như trúng độc của nàng, muốn ngừng mà không thể.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi