THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Ba thuần thú sư lớn chấn động kinh ngạc không thể tăng thêm được nữa. Chu Tuyên, Chu Cẩm Hoàng đứng ở một bên, trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ đều nhìn ra được sự kinh hoàng từ trong mắt của đối phương.

Vừa rồi Phong đường chủ hỏi ra những vấn đề kia, cho dù là bọn họ, cũng không có ít lần lưỡng lự không rõ, khó có thể trả lời.

Không phải bọn họ nắm giữ tri thức căn bản không chắc, mà là trong không ít đề mục, rất nhiều man thú đặc tính tương tự. Có chút lơ sẽ sai lầm.

Thật giống như Du Giang côn trùng mới vừa nói, tuy rằng nghe giống như là một loại dã thú, trên thực tế lại là một loại man thú cực kỳ cường đại, xương cốt mọc ở bên ngoài, lực lượng mười phần.

Man thú hung mãnh như vậy, hết lần này tới lần khác có thể lơ lửng ở mặt nước không chìm xuống. Nghe được “Du Giang”, không ít người sẽ cho rằng thứ này sinh hoạt ở trong mặt nước, làm cho không người nào biết được chính là, hoàn cảnh thích hợp để nó sinh tồn, lại là những dãy núi cao trùng điệp...

Không thể không nói, Phong đường chủ ra những đề mục này, quả thực không có một đề nào đơn giản. Bọn họ sử dụng bút trả lời, cũng cần cẩn thận suy nghĩ, cân nhắc đi cân nhắc lại mới được. Nhưng người trước mắt này lại thuận miệng trả lời, hình như căn bản không cần suy nghĩ vậy...

Làm sao hắn làm được?

Tốc độ trả lời nhanh như vậy, ngay cả nghĩ cũng không suy nghĩ. Đừng nói bọn họ, cho dù thiên tài siêu cấp đứng một bên, Mạc Vũ tiểu thư khẳng định đều làm không được!

Đây tuyệt đối là biểu hiện ghi nhớ những kiến thức cơ sở này đến trong xương tủy, mới có được!

Chu Cẩm Hoàng, Chu Tuyên không tự chủ được run rẩy.

Bọn họ không ngờ nghi vấn người như thế, cái gì cũng không biết, giả vờ giả vịt?

Vừa so sánh với hắn, cái bọn họ gọi là nắm giữ cơ sở tri thức, thật sự nực cười giống như cái gì cũng đều không hiểu hơn.

Vấn đáp, thoạt nhìn giống như đáp lại bằng văn bản, chỉ cần trả lời chính xác là được, thời gian dài ngắn không đáng để nhắc tới. Nhưng rất nhiều người hiểu rõ về thuần thú, bọn họ biết, căn bản là hai khái niệm.

Thuần thú sư trong quá trình thuần thú, rất dễ dàng xuất hiện chuyện xảy ra. Trong đầu lấy ra tri thức với tốc độ nhanh, là có thể rất nhanh cho ra kết luận, làm ra phán đoán có lợi nhất.

Lúc này, căn bản là tranh thủ thời gian. Một khi bỏ lỡ tiên cơ, rất nhiều chuyện sẽ trở nên vô cùng phức tạp, khó hoàn thành hơn nữa.

Chính vì vậy, cái gọi là trả lời, nghe lên có vẻ là việc làm vô bổ, trên thực tế lại là phương thức bài thi vô số thuần thú sư tha thiết ước mơ.

Mỗi một người có thể hoàn thành thuần thú sư, sau đó nhất định danh chấn rất nhiều vương quốc.

Ban đầu, bọn họ cho rằng vị Trương Huyền này chính là một kẻ mua danh chuộc tiếng, thật ra đối với thuần thú cái gì cũng đều không hiểu. Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới... hắn không chỉ trả lời chính xác, còn không có bất kỳ suy nghĩ tìm hiểu nào, trả lời hoàn chỉnh không chút sai sót...

Quả thực lại không phải là người nữa!

Hai người run rẩy. Trầm Bích Như đứng ở bên cạnh, đôi môi cũng mở ra.

Một canh giờ trước, người này ngay cả rừng thú cũng không biết là gì, hiện tại lại chậm rãi nói, khí thế mười phần. Có ngốc nàng cũng hiểu rõ, khẳng định có vấn đề.

- Chỉ sợ hắn... thật sự có thiên phú của thiên cơ sư!

Nếu trước đó nàng còn có hoài nghi, hiện tại đã không có bất kỳ nghi ngờ nào.

Nếu như không phải sớm biết đề thi, làm sao có thể trả lời nhanh chóng như thế, ngay cả suy nghĩ cũng không cần?

Nàng phát sinh nghi ngờ. Cách đó không xa, đôi mi thanh tú của Mạc Vũ tiểu thư cũng nhíu lại, không biết nghĩ tới điều gì. Trong mắt nàng mang theo sự nghi ngờ.

- ... Lại nhiều như vậy, Phong đường chủ, hai vị thú sư, ta trả lời có thể chính xác hay không?

Không biết qua bao lâu, Trương Huyền trả lời hoàn tất đề cuối cùng. Hắn cười gượng nhìn lại.

- Ngươi... trả lời tất cả đều chính xác, không có một chút sai lầm nào!

Hai vị thú sư khác liếc mắt nhìn nhau. Phong đường chủ gật đầu.

Chưa tới nửa canh giờ, đối phương lại trả lời xong tất cả nội dung cần trả lời trong bài thi của hắn, không những không sai, còn nói ra lai lịch của mỗi một câu trả lời.

Ký ức chính xác kỹ càng tỉ mỉ, ngay cả bọn họ cũng không thể không bội phục.

- Tất cả trả lời chính xác. Cửa sát hạch thứ nhất thông qua!

Không có quá nhiều thời gian dừng lại, Phong đường chủ cho ra kết quả. Ngay sau đó hắn lại nhìn qua:

- Cửa thứ nhất thông qua. Hiện tại tiến hành cửa thứ hai, thuần phục một con man thú. Cửa ải này, có thời gian nửa tháng. Chỉ cần có thể đạt được thuần phục sơ bộ xem như thông qua.

- Nửa tháng? Thời gian quá dài... Các ngươi nơi này có man thú nào không nhận chủ không? Có thể để cho ta thuần phục một chú hay không?

Huyền Lạc sơn mạch lớn như vậy, tuy rằng trong đó có rất nhiều man thú, nhưng muốn tìm một con thích hợp, cũng không dễ dàng như vậy. Thật sự muốn đi ra ngoài tìm kiếm, cũng không biết phải lãng phí bao nhiêu thời gian. Nếu nơi này là Thú Đường, phải có loại man thú này!

Nói xong, Trương Huyền đứng dậy. Trải qua điều chỉnh trong khoảng thời gian trả lời này, thân thể mệt mỏi rã rời cũng dần dần khôi phục lại một ít.

Tuy rằng thoạt nhìn trạng thái vẫn không tốt lắm, nhưng so với vừa rồi lại mạnh hơn rất nhiều.

- Cho ngươi thuần phục một chút?

Nghe hắn nói như thế, mọi người bất đắc dĩ một hồi.

- Đùa gì thế? Man thú mỗi một con đều vô cùng trân quý, làm sao có thể để cho ngươi thuần phục? Lại nói, chỉ có man thú đã thuần phục mới có thể đi vào Thú Đường. Bằng không, khiến cho náo động, ai cũng không gánh nổi!

Thấy hắn lại nói những lời không có chuyên môn như vậy, Mạc Vũ tiểu thư ở một bên hừ lạnh một tiếng, đầy vẻ không vui.

- Là như vậy sao...

Nghe được nàng nói như vậy, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu. Sát hạch một thuần thú sư thật sự phiền phức. Hiện tại bảo hắn đi nơi nào tìm được một man thú không có bị thuần phục đây?

- Ai, đúng rồi, con Thanh Ưng thú này của nàng, có thể cho ta mượn thuần phục một chút không?

Ánh mắt nhất thời sáng lên, Trương Huyền nhớ tới cái gì, không nhịn được nhìn lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi