THIÊN ĐẠO ĐỒ THƯ QUÁN

Mộc đan sư không quá tin tưởng.

Thân phận của vị Liễu lão sư này như vậy, làm sao có thể giúp nữ nhi mình giải quyết đan độc miễn phí?

- Bởi vì...

Nghe được phụ thân nghi ngờ hỏi, gương mặt Mộc Tuyết Tình khẽ nâng lên, một sự tự hào từ trong mắt lộ ra.

- Hắn... là sư phụ của ta!

- Sư phụ của con?

Mộc đan sư sững sờ đứng ở tại chỗ, toàn thân đều bối rối.

Cảnh tượng tương tự phát sinh ở trước mặt đám người Mạnh Đào. Tất cả học sinh của Liễu lão sư, trong một đêm đều xôn xao.

...

Tỉnh dậy, Trương Huyền cảm thấy tinh thần thông suốt.

Tối hôm qua luyện xong kiếm pháp thiên đạo, đao pháp, lại suốt đêm sửa đổi một chút.

Võ kỹ do Đồ Thư Quán thu thập sửa sang lại, tuy rằng cường đại, nhưng không có chân khí thiên đạo duy trì, không những khó có thể phát huy uy lực mạnh nhất, làm không tốt còn có thể tạo thành tổn thương đối với thân thể.

Lại giống như đứa trẻ sơ sinh ép buộc dùng búa lớn, lực lượng không đủ, ngược lại uy lực giảm bớt.

Có chút sửa chữa, thích hợp với đối phương, có khả năng càng sắc bén.

Đi ra khỏi phòng nhỏ của phòng học, đi tới lớp học, hắn lập tức nhìn thấy được Lộ Trùng ngày hôm qua tu luyện độc thể cuối cùng chống đỡ nổi đợt hành hạ thứ nhất, mở miệng lớn thở hổn hển ngồi ở trên ghế.

- Lão sư!

Thấy Trương Huyền đi ra, hắn vội vàng ôm quyền.

- Ừ!

Hắn có thể chống đỡ được, hoàn toàn nằm trong dự liệu. Vẫn không cảm thấy quá mức bất ngờ, Trương Huyền gật đầu, cười nhìn qua:

- Cảm giác như thế nào?

- Ta...

Lộ Trùng có chút do dự:

- Cảm giác vẫn là Ích Huyệt cảnh sơ kỳ, tu vi không mấy tăng lên...

Độc tính tiêu giảm, hắn lại quan sát. Giống như tối hôm qua, vẫn là Ích Huyệt cảnh sơ kỳ. Thực lực hoàn toàn không có chút tăng trưởng. Nếu không phải xuất phát từ sự tín nhiệm đối với vị lão sư trước mắt này, hắn cũng hoài nghi thống khổ chịu đựng tối hôm qua, đã nhận một cách vô nghĩa.

Nhớ tới loại đau đớn này, trong lòng hắn liền không nhịn được run lên.

Giống như xuống địa ngục, nhiều lần đều cảm thấy có thể không kiên trì nổi. Nếu không phần thù hận trong lòng này chống đỡ, hắn khẳng định không chịu đựng được.

- Bên kia có một cột đá đo lực, có thể thử một chút!

Trương Huyền cười khẽ.

- Vâng!

Lộ Trùng gật đầu, đi vài bước tới phía trước cột đá, xiết chặt nắm đấm, đập mạnh tới.

Oong!

Cột đá run rẩy, một nhóm chữ chậm rãi hiện lên.

- Bốn mươi bốn đỉnh? Ích Huyệt cảnh đỉnh phong... Điều này, sao có thể như vậy được?

Nhìn thấy rõ ràng chữ ở phía trên, thân thể Lộ Trùng thoáng lảo đảo một cái, con mắt trợn tròn.

Hắn không cảm thấy lực lượng tăng, thế nào thoáng một chút lại đạt được hơn bốn mươi đỉnh?

Cái này cũng quá kinh khủng!

Cường giả Ích Huyệt cảnh bình thường, mở một chỗ huyệt đạo tăng một đỉnh lực. Bốn mươi bốn đỉnh tương đương với mở ra bốn mươi chỗ huyệt đạo (Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong có bốn đỉnh lực). Nhưng... hắn cũng chỉ mở ra một chỗ, còn là đêm qua đột phá, làm sao có thể có lực lượng cường đại như vậy?

- Ngươi gia tăng là lực lượng của thân thể!

Trương Huyền thoả mãn gật đầu.

Lộ Trùng tu luyện chính là độc thể, gia tăng chỉ là lực lượng thân thể, mà không phải là tu vi.

Lực lượng thân thể đạt được cảnh giới nhất định, cũng có thể so sánh cùng chân khí của cường giả. Một ít độc sư lợi hại, cho dù không cần chân khí, cũng có thể xé nát Tông Sư.

Ngày hôm qua lợi dụng phương pháp tu luyện độc thể, sử dụng kịch độc giúp rèn luyện thân thể của hắn, thời gian một đêm ngắn ngủi, khiến cho lực lượng từ năm đỉnh, cứng rắn tăng lên tới bốn mươi bốn đỉnh!

- Ta...

Nhìn thấy được con số ở trên tấm bia đá, cảm nhận được lực lượng trong cơ bắp phát ra, viền mắt Lộ Trùng đỏ lên.

Trước đó Liễu lão sư nói, khiến cho hắn trong vòng mười ngày báo thù, trong lòng hắn vẫn còn có chút nghi ngờ. Bây giờ hắn mới biết, là sự thật!

Thời gian nửa ngày một đêm, khiến hắn từ Đỉnh Lực cảnh sơ kỳ, tăng lên tới bốn mươi bốn đỉnh, có thể so với Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Phần năng lực này, quả thực hắn mới nghe lần đầu. Cho dù tự mình trải qua, hắn cũng cảm thấy có phải mình đang nằm mơ hay không.

- Đa tạ lão sư!

Lúc này, hắn mới tính là vui lòng phục tùng đối với Liễu lão sư trẻ tuổi trước mắt này, lại không có nửa điểm nghi ngờ nữa.

- Hiện tại có thể nói một chút về chuyện của ngươi!

Trương Huyền nói.

- Ta...

Nắm đấm của Lộ Trùng căng thẳng.

- Nhớ kỹ, ngươi là học sinh của Liễu Trình ta. Cho dù kẻ thù của ngươi là quốc vương bệ hạ của Thiên Vũ vương quốc, chỉ cần hắn làm sai...

Chắp hai tay ở sau lưng, trên người Trương Huyền tản ra sự tự tin không cho phép người khác nghi ngờ:

- Vi sư đều sẽ giúp ngươi đâm hắn thủng lỗ!

- Lão sư...

Nắm đấm căng thẳng, nước mắt Lộ Trùng cũng không dừng được nữa, từ viền mắt chen chúc ra.

Nếu như người khác nói vậy, hắn sẽ cảm giác rất buồn cười, cảm thấy nhất định là đang nói mạnh miệng.

Nhưng chẳng biết tại sao, vị Liễu lão sư trước mắt này nói như vậy, lại làm cho hắn không dám có chút nghi ngờ.

Từ khi phụ mẫu, người thân bị giết chết, loại cảm giác có chỗ cho người ta dựa vào này, sớm đã không còn. Không nghĩ tới, từ trên người vị Liễu lão sư này hắn lại cảm nhận được.

Lão sư trước mắt, tuổi tác thoạt nhìn không lớn, lại giống như một ngọn núi cao, khiến cho trái tim đang trôi nổi của hắn, trầm tĩnh lại, không cô độc nữa.

- Nói đi!

Trương Huyền nhìn qua.

- Vâng...

Lộ Trùng cũng không giấu diếm nữa, mở miệng nói ra chuyện mình gặp phải,.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi