THIÊN HẬU TOÀN NĂNG

Edit & Beta: Song Ngọc.

Lâm An Ni còn đang kêu gào, "Được, được, cô liền diễn cho tôi xem, để Phàm ca nhìn thử. Đừng tưởng rằng diễn viên dễ dàng, cô cái người ngoài nghề này không biết như thế nào là mất mặt đi".

Kiều Na "Hừ" một tiếng, "Cô nói như vậy nói tôi lại không muốn diễn, cô để tôi diễn tôi liền diễn à? Cô lại không phải đạo diễn".

Lâm An Ni cực kỳ tức giận, từ lúc cô ta xuất đạo tới nay vẫn luôn rất thuận lợi, hơn nữa gia cảnh giàu có, chưa bao giờ chịu người khi dễ, càng không ai dám cùng cô ta cãi nhau như vậy, đối phương vẫn là một cố vấn lịch sử nho nhỏ, cô ta nơi nào chịu phục.

Nha đầu này trong chốc lát nói muốn diễn, trong chốc lát nói không cần diễn, căn bản không để ngôi sao lớn như cô ta vào mắt.

Kiều Na vốn không tính toán diễn, chỉ là muốn chọc tức Lâm An Ni này, ai bảo cô ta vẫn luôn ăn vạ nơi này, mặt dày mày dạn mà phải làm nữ chính, chọc Phàm ca không vui.

Lại nói, nhân vật Đoan Ninh Hoàng Hậu này nếu để cho một cô gái yêu lí yêu khí (thiếu hiểu biết, hành xử lớn lối), như Lâm An Ni diễn, Kiều Na cảm thấy mắt của mình nhất định sẽ mù rớt.

Giang Phàm ở bên cạnh nãy giờ không nói gì, bỗng nhiên mở miệng nói: "Na Na, em diễn thử xem".

Kiều Na sửng sốt một chút, "Em?"

Mới vừa rồi cô chỉ là nói khí, cãi nhau với Lâm An Ni, Phàm ca đây là bị làm sao vậy (chỗ này cv là trừu cái gì phong, ý nói hành vi của Phàm ca bất thường, khó hiểu, kiểu động kinh), chẳng phân biệt địch ta?

"Đúng vậy, em, diễn" Giang Phàm ngắn gọn mà trả lời.

Lâm An Ni cười ha ha, "Xấu mặt đi? Phàm ca chính là đạo diễn, cố vấn như cô cũng phải nghe anh ấy, muốn cô diễn liền diễn đi, để tôi nhìn xem lúc diễn cô diễn tới là cái đức hạnh gì, thật sự là ném mặt về đến nhà".

Kiều Na không phục, trừng mắt liếc nhìn Lâm An Ni một cái, "Tôi diễn cũng tốt hơn cô".

Giang Phàm duỗi tay đưa kịch bản qua, "Muốn xem kịch bản không?"

Kiều Na lắc đầu, "Em đều ghi nhớ".

Lúc cô tiến vào liền thấy được kịch bản, tùy tiện xem xét vài lần liền nhớ kỹ toàn bộ, rốt cuộc khi viết kịch bản, tất cả những cái này đều vượt qua mục đích. Hơn nữa lúc thử vai nghe các diễn viên khác nhau đọc lời kịch một ngày đã sớm quen thuộc vào trong lòng, tiện tay ước lượng.

"Tôi liền diễn đoạn kia của cô" Kiều Na nổi giận nói.

Lâm An Ni cười càng lớn, "Được, chút nữa đem đoạn tôi diễn phát lại, chúng ta so sánh thật kỹ một lần".

Trong đầu Kiều Na niệm qua một lần lời kịch, tưởng tượng một chút ngữ cảnh khi nói chuyện, chậm rãi đem chính mình điều chỉnh đến trạng thái lúc mình là Hoàng hậu.

Ánh mắt cô chậm rãi biến lạnh, khóe miệng mang theo một tia ý cười, chậm rãi chuyển hướng Lâm An Ni, mỉm cười nói: "Ta nói Kỳ phi muội muội, lúc này ta gặp được ngoài ý muốn, không phải là người nào đó trong cung này làm đi?"

Lúc nói những lời này tuy rằng cô đang cười lại hoàn toàn làm cho người ta không thể cảm giác được một tia ấm áp, đối diện ánh mắt của cô bỗng nhiên Lâm An Ni có một loại cảm giác không rét mà run.

Ánh mắt Kiều Na quét một vòng trên mặt Lâm An Ni, khóe môi gợi lên một cái tươi cười mê người rồi lại âm lãnh, nói: "Bổn cung biết, Kỳ phi muội muội là người thiện lương như thế, đương nhiên không có khả năng làm vậy, cũng chỉ trách bên người bổn cung không có nha đầu trung tâm, có thể vì bổn cung bán mạng, thời điểm mấu chốt liền tìm không đến người dùng... Aizzz. Nhưng muội muội thật ra có cách dạy dỗ, không bằng... Đem nha đầu Tiểu Uyển bên người muội muội tặng cho tỷ tỷ đi? Tỷ tỷ thấy nàng ta rất có khả năng, thực sự vô cùng thích".

Bởi vì không có người tiếp lời kịch của Kiều Na, cô dừng một chút tiếp tục nói, "Muội muội là luyến tiếc sao? Không cần nhỏ mọn như vậy... Thật sự là luyến tiếc mà nói, như vậy đi, tỷ tỷ ta mượn dùng hai ngày, qua hai ngày ta lại đem nàng ta trả cho muội muội, như thế nào?"

Lâm An Ni bị cô nhìn có một loại cảm giác như rơi vào động băng, ánh mắt Kiều Na mang theo cảm giác áp bách cường đại, làm cô ta bất cứ lúc nào cũng muốn xoay người chạy trốn.

Kỹ thuật diễn này... Thật sự điên rồ.

Kiều Na nói xong lời kịch, phát hiện Giang Phàm cùng Lâm An Ni đều không nói.

Ngay cả trợ lý đứng ở một bên cũng ngơ ngác mà nhìn Kiều Na, vẫn không nhúc nhích.

"Làm sao vậy?" Kiều Na không thể hiểu được.

Lâm An Ni nửa ngày mới phản ứng lại, hung hăng mà trừng mắt liếc nhìn Kiều Na một cái, "Hừ, rõ ràng là xuất thân chính quy, ở trước mặt tôi giả tiểu bạch cái gì? Có ý nghĩa không? Giang Phàm, vốn dĩ anh tính toán nâng đỡ người mới này đúng hay không? Những cái trên weibo trước đó là cố ý làm trải đường đi? Đem mọi người làm khỉ chơi có ý nghĩa sao?"

Nói, cầm lấy túi xách để bên cạnh, cũng không quay đầu lại mà đi rồi.

Kiều Na khó hiểu, "Cô ta làm gì? Không gây chuyện với em nữa à?"

Giang Phàm ngẩn ra nửa ngày, bỗng nhiên nói: "Em... Chính là Đoan Ninh Hoàng hậu".

Kiều Na hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là: Làm sao Giang Phàm biết?

Tuy nhiên suy nghĩ một chút, cô liền hiểu rõ, đây là Giang Phàm đang nói kỹ thuật diễn của cô tốt sao?

"Quá khen," Kiều Na cười cười, "Em... em cũng chỉ tùy tiện diễn, kỳ thật em cũng không biết diễn kịch".

Ở cổ đại cô gặp dịp thì chơi nhưng thật ra thực sở trường ở sân khấu trình diễn, lấy thân phận của cô tuyệt đối sẽ không làm. Vừa rồi chẳng qua là dùng cảm giác Đoan Ninh Hoàng hậu nguyên bản của cô nói vài câu lời kịch mà thôi, nếu thay đổi thành nhân vật khác, căn bản cô không biết nên nắm chắc như thế nào.

Giang Phàm chỉ là ngơ ngác mà nhìn Kiều Na, nửa ngày không biết nên nói lời gì.

Lúc nghe được truyền thuyết về Đoan Ninh Hoàng Hậu, Giang Phàm chỉ có năm tuổi, khi đó ấn tượng đối với cái truyền thuyết này vô cùng khắc sâu. Sau này lúc anh tính toán tự mình quay phim truyền hình, cái thứ nhất nghĩ đến chính là truyền thuyết lịch sử về Đoan Ninh Hoàng hậu.

Tuy rằng cái đề tài này thiên lạnh, tài liệu cũng không dễ tìm, Giang Phàm vẫn muốn tự tay làm lấy, đem bộ phim truyền hình này quay tốt. Ở trong cảm nhận của anh, vẫn luôn có một cái hình tượng Đoan Ninh Hoàng hậu mông lung, chỉ là chính anh cũng nói không nên lời đó là một loại cảm giác như thế nào.

Nhưng hiện tại, anh rốt cuộc tìm được cảm giác này rồi. Kiều Na cho anh cảm giác chính là Đoan Ninh Hoàng Hậu trong lòng anh suy nghĩ ngàn vạn lần.

Ngay cả lúc anh vừa mới bảo Kiều Na thử vai cũng chỉ là cảm thấy ngoại hình, khí chất của cô cùng Đoan Ninh Hoàng hậu có hơi tương tự, lại không nghĩ đến, thật sự cô có kỹ thuật diễn như vậy.

Không mang theo chút dấu vết biểu diễn nào, lời kịch liền mạch lưu loát, liền phảng phất như bản thân cô chính là Đoan Ninh Hoàng hậu, khi nói chuyện khí tràng cường đại, quả thực làm Giang Phàm đều cảm thấy không thể hô hấp.

Cô là làm sao làm được?

Đương nhiên, anh không biết, vị trước mắt này chính là Đoan Ninh Hoàng Hậu thật sự...

"Kiều tiểu thư" bỗng nhiên Giang Phàm đứng lên, rất nghiêm túc mà nói.

Kiều Na ngẩn ra một chút, từ lúc cô gặp được Giang Phàm tới nay, người này liền vẫn luôn không sao đứng đắn, cô chưa bao giờ gặp qua bộ dạng anh nghiêm túc như vậy. Hơn nữa cái xưng hô "Kiều tiểu thư" này giống như anh chưa kêu lên đi?

"Sao thế?"

"Hiện tại tôi chính thức mời em, biểu diễn nữ số một Đoan Ninh Hoàng hậu trong phim mới."

"Gì?"

Kiều Na hoài nghi chính mình nghe lầm, cô diễn vai nữ số một?

Vui đùa cái gì vậy? Cô lại không phải diễn viên. Nhiều diễn viên chuyên nghiệp như vậy anh không chọn, lại để thường dân như cô này diễn vai nữ số một?

Hơn nữa cô chưa từng nghĩ tới phải làm diễn viên nha.

"Mời em nghiêm túc mà suy xét một chút ý kiến của tôi, tôi vô cùng hy vọng em diễn nhân vật Kiều Ninh này, bởi vì tôi cảm thấy em vô cùng thích hợp" Giang Phàm rất nghiêm túc mà nói.

Trong lúc nhất thời Kiều Na không thể làm ra quyết định, đây cũng không phải một chuyện nhỏ.

"Em không cần phải trả lời ngay bây giờ," Giang Phàm nhìn thấy Kiều Na do dự, biết lựa chọn một cái ngành sản xuất cũng không phải quyết định có thể làm ra trong nháy mắt, "Nhưng tôi muốn xin em ngẫm lại thật kỹ, cảm giác khi biểu diễn vừa rồi... Em thích không?"

Kiều Na nghiêm túc mà nghĩ, cô không thể không thừa nhận, cái loại cảm giác này... Ít nhất cô không chán ghét.

Nhưng cô nhất thời có chút ngốc, giống như khi mới đi vào thời đại này.

Nếu đồng ý, cô biết cuộc sống của mình sẽ có thay đổi rất lớn. Bộ phim Giang Phàm định quay này ở trên mạng đã xào đến ồn ào huyên náo, độ chú ý cực cao, nếu cô diễn vai nữ số một, mặc dù không đại hồng đại tím (bỗng nhiên nổi tiếng), trở thành một ngôi sao mới trong giới giải trí cũng là điều tất nhiên.

Chuyện này có quan hệ đến con đường của cuộc sống về sau cô đi sẽ có hình dạng gì.

Từ Đại Yến Triều không hiểu được mà xuyên qua đến nơi đây, Kiều Na vốn là muốn điều tra rõ lúc cô xuyên qua xảy ra vấn đề gì, có thể nói tận lực xuyên trở về. Lúc ấy nghĩ chính là người trong cả gia đình đều trông cậy bản thân Hoàng Hậu này chống lưng, tuy nhiên lúc sau tra xét tài liệu lịch sử, người nhà của cô sau khi cô xuyên qua hình như sống cũng không tệ lắm.

Đối với Yến Hiếu Công, sau khi cô tới nơi này, vốn tưởng rằng chính mình sẽ rất tưởng niệm hắn, nhưng qua mấy ngày nay, Kiều Na phát hiện chính mình rất ít nhớ tới người này. Sau khi rời khỏi người này, cô cảm thấy chính mình trôi qua vô cùng nhẹ nhàng. Thậm chí nghĩ nếu có thể mà nói, muốn dùng thân phận Kiều Na này sống sót tiếp.

Tự do tự tại mà sống sót.

Ngày tháng Kiều Na ở Đại Yến Triều trôi qua không vui một chút nào. Cô không thể lựa chọn nơi mình sinh ra, không thể lựa chọn vận mệnh của mình. Từ khi năm tuổi, sau khi phụ thân tuyển định cô trở thành người cạnh tranh Hoàng hậu, sinh hoạt của cô liền vượt qua ở trong các loại học tập, mà những nội dung học tập này chỉ để tạo niềm vui cho một người đàn ông cô chưa bao giờ gặp qua.

Sau khi vào cung, một mình cô ở trong cung nơm nớp lo sợ mà tồn tại, trong sinh hoạt nơi chốn cẩn thận, một chút sai lầm cũng không dám, sợ bị người bắt lấy nhược điểm. Rốt cuộc sau lại trở thành Hoàng hậu, một người để trò chuyện tâm sự thật tốt bên người cũng không có, ngay cả cùng Yến Hiếu Công nói chuyện, cô cũng không thể muốn nói cái gì thì nói cái đó, một câu nói phải luôn tự cân nhắc, mãi mới có thể nói ra.

Phi tử của Yến Hiếu Công rất nhiều, mỗi tháng Kiều Na có thể ở cùng Yến Hiếu Công ba, bốn ngày, đã xem như nhiều. Phần lớn thời gian cô đều trôi qua một mình. Cô không thể thương tâm, không thể oán trách, còn phải làm ra bộ dáng hoà hợp, êm ấm với tất cả các tỷ muội.

Sau đó cô dần dần quen thuộc, cũng không cảm thấy có cái gì. Yến Hiếu Công qua đêm ở chỗ phi tử khác, tuy rằng cô không vui, nhưng trong lòng đã không còn cảm thấy ghen ghét, chỉ là có hơi thất vọng.

Hiện tại ngẫm lại, tình cảm của cô đối với ông chồng Hoàng Đế này có lẽ cũng không có sâu đậm như cô tưởng. Yến Hiếu Công đối đãi với cô xác thật không tồi, phong cô làm Hậu, vinh quan lục cung, nhưng cô không cho rằng đó là yêu, chỉ là bởi vì năng lực, gia thế, tâm cơ của cô chiến thắng tất cả phi tử, vị trí này là của cô. Nếu cô thua, Yến Hiếu Công cũng sẽ không chút do dự phong người thắng làm Hậu, cũng không phải không phải cô thì không được.

Tình cảm đối với triều đại Đại Yến này, cũng không có chấp nhất như cô tưởng lúc ban đầu. Cô đã không còn cảm thấy chính mình không thể không trở lại.

So với sinh hoạt tôn quý của Hoàng hậu cô càng cảm thấy sinh hoạt của Kiều Na tốt đẹp hơn nhiều.

Làm một thiếu nữ hiện đại, mặc dù gia cảnh bần hàn, cô vẫn như cũ có thể tự do lựa chọn nhân sinh của.

Cô có thể có được một người chồng chỉ yêu một mình cô, mặc dù người nọ hai bàn tay trắng nhưng lại có thể bên nhau cả đời, hứa hẹn không rời không bỏ.

Chế độ một vợ một chồng gì đó, quả thực là quá nhân tính hoá.

Hiện tại Kiều Na có thể lựa chọn sinh hoạt mình muốn, cô thích làm cái gì liền làm cái đó, chỉ cần cô không đi hại người thì không có người đến can thiệp. Muốn cùng ai làm bạn bè liền cùng người đó làm bạn bè, cô có thể trò chuyện thoải mái với bạn bè, nói hươu nói vượn đều có thể, đây đều là trước kia cô không dám tưởng tượng.

So với thân phận tôn quý, sinh hoạt hoa lệ, cô càng hướng tới phần tự do tự tại này.

Giang Phàm đứng ở bên người Kiều Na, lẳng lặng chờ đợi, anh biết quyết định này đối với Kiều Na mà nói ý nghĩa rằng cả đời này có khả năng sẽ hoàn toàn thay đổi.

Rốt cuộc Kiều Na mở miệng, "Em đồng ý".

Giang Phàm nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy một cục đá lớn trong lòng rốt cuộc hạ xuống.

Anh vươn tay, "Hợp tác vui vẻ".

Kiều Na hơi hơi mỉm cười, vươn tay, cùng bắt tay Giang Phàm.

"Hợp tác vui vẻ".

...............

Buổi tối hôm nay, Kiều Na trở lại ký túc xá, trong lòng cảm thấy thực vui sướng.

Cô làm ra quyết định trở thành diễn viên, đồng thời cũng làm ra quyết định trở thành một thành viên của thời đại này.

Cô là Kiều Na, không còn là Đoan Ninh Hoàng hậu, cô có sinh hoạt của chính mình, cô sắp vì sinh hoạt tốt đẹp của tương lai mà nỗ lực phấn đấu.

Bỗng nhiên cảm thấy rất thích, thời đại có khả năng không giới hạn này.

................

Bên kia, Giang Phàm mở di động ra, tìm ra một cái weibo cũ, nhấn vào chỗ trả lời.

Trả lời "Đó là nữ chính sao? Đẹp".——

"Đúng vậy, bạn rất có ánh mắt."

Chỉ trong nháy mắt, weibo liền bùng nổ.

Nữ chính chậm chạp chưa tuyển ra lại lấy một loại phương thức như vậy tuyên bố.

Ngay sau đó, Giang Phàm đã phát một weibo khác, "Tên của bộ phim mới đã được định, 《Đoan Ninh Hoàng hậu Truyện》, cảm ơn ủng hộ".

Cái tên này vô cùng đơn giản dễ hiểu, nhưng nó lấy cụm Đoan Ninh Hoàng hậu, liền đại biểu cho vai chính thứ nhất trong phim truyền hình là Đoan Ninh Hoàng hậu.

Nói cách khác, nam chính Giang Phàm cũng phải xếp sau cô.

Quả thực là dùng cả bộ phim tới nâng đỡ một người, hơn nữa người này vẫn là một người mới chưa biết tên.

Tất cả mọi người rất hiếu kì, người này có tài đức gì có cơ hội như vậy.

Đến ngay sau đó chính là các loại nghi ngờ.

"Có phải cô ấy tự mang đầu tư để tiến tổ hay không?"

"Quy tắc ngầm?"

"Cầu thịt người."

...............

Fan Club cả nước của Giang Phàm chuyển phát weibo của Giang Phàm không lâu sau đó, cũng bình luận: "Hoàng Hậu nương nương chỉ phục vụ bà chủ(?)".

Tiếp theo, Fan Club cả nước của Giang Phàm lại đăng một cái weibo dài, đem tất cả những việc làm như vậy trên tài khoản weibo của Kiều Na từ lúc bắt đầu đến hiện tại tập hợp lại một chút.

Fan của Giang Phàm hoàn toàn lấy Fan Club cả nước làm trung tâm, sau khi các fan của Giang Phàm nghiêm túc hiểu rõ tình huống, đại bộ phận người đều thực thống nhất mà đứng về phía Kiều Na.

"Muội tử rất đáng yêu, thì ra là học bá của đại học B. Thật lợi hại."

"Ngọt quá, bà chủ yêu Phàm ca như vậy, làm sao Phàm nhân có thể không ủng hộ."

"Người mới thì sao? Ai nói không cho người mới diễn nữ chính? Xxx kia không phải cũng là thân phận người mới diễn vai nữ chính sao?"

"Lúc bà chủ đóng phim nhất định phải chiếu cố tốt Phàm ca nhà chúng ta... Còn có mặt nạ khi nào giao hàng nha? Tôi đặt mười phần đó."

............

Trên weibo, người ủng hộ, người phản đối đều rất nhiều, hai bên tranh luận không ngừng, cả một đêm cũng không ngừng nghỉ.

Mà Giang Phàm bên này, đêm nay cũng không bình tĩnh.

Mấy cái nhà đầu tư lục tục gọi điện thoại tới, chỉ trích anh tự mình để người mới diễn nữ chính. Trong điện thoại Giang Phàm theo chân bọn họ giải thích không rõ ràng lắm, dứt khoát để cho bọn họ cùng nhau đến nhà anh giáp mặt nói chuyện.

Không bao lâu nhóm nhà đầu tư liền tới, sau khi vào cửa thì không chút khách khí mà bắt đầu chỉ trích.

"Cậu cũng quá không xem trọng đầu tư chúng tôi. Dùng một nữ diễn viên mới, có đề tài gì nóng? Có thể mang đến bao nhiêu fan chú ý?"

"Đúng rồi, nếu phim này thất bại, cậu chịu trách nhiệm."

"Chúng tôi đầu tư cho cậu không phải để anh nuôi phụ nữ như vậy."

Không ít nhà đầu tư đề cử cho Giang Phàm những nữ diễn viên có quan hệ tốt với mình đều bị Giang Phàm cự tuyệt. Hiện tại để một người mới diễn làm sao bọn họ không giận?

Giang Phàm tâm bình khí hòa mà nghe bọn họ oán giận xong, sau đó nói: "Các vị, như vậy đi, tôi ở trên mạng khởi xướng một đợt bỏ phiếu, chúng ta cùng nhau chờ, lấy thời hạn là hai tiếng, nếu phiếu ủng hộ thấp hơn 80%, tôi thay đổi người".

Nhóm nhà đầu tư hai mặt nhìn nhau, một người mới, phiếu ủng hộ sao có thể cao hơn 80%?

Giang Phàm mở máy tính ra, tải lên một đoạn video, sau đó khởi xướng bỏ phiếu.

Video chính là Kiều Na biểu diễn lúc thử vai, anh cho người cắt nối biên tập ra, cũng cắt bỏ đoạn của Lâm An Ni, chỉ để lại màn ảnh Kiều Na biểu diễn.

Giang Phàm: Xem xong đoạn video này, hãy bỏ phiếu quyết định diễn viên này có tư cách diễn vai Đoan Ninh Hoàng hậu hay không, nhớ kỹ, nhất định phải xem video trước, nếu bỏ phiếu bừa bãi Phàm ca không khai sâm (开森: kai sen, tiếng Quảng Đông, đọc tựa như 开心: kai xin, nghĩa là hạnh phúc, vui vẻ, một cách nói dễ thương mà giới trẻ thích nói). Thời gian là hai tiếng.

Các cư dân mạng khắp nơi còn chưa ngủ lập tức click mở video, tin video truyền phát đạt tới trên hai vạn trong vòng năm phút đồng hồ.

Giang Phàm biết, mấy cái nhà đầu tư trước mặt anh đều có năng lực để thuỷ quân đem đầu phiếu áp xuống trong thời gian ngắn, cho nên anh không cho vài người này rời đi, để cho bọn họ cùng nhau chứng kiến kết quả bỏ phiếu.

Dưới weibo nháy mắt bắn ra vô số bình luận.

"Nằm sát, kỹ thuật diễn bùng nổ này".

"Diễn thật tốt. Em chọn ủng hộ, Phàm ca, em có ngoan không?"

"Thì ra giá trị nhan sắc của bà chủ cao như vậy. Quá đẹp mắt."

"Hắc chuyển phấn." (Chuyển từ ghét thành fan)

"Đây là người mới? Có kỹ thuật diễn cùng giá trị nhan sắc thế này sớm nên nổi tiếng đi?"

"Ánh mắt này của Phàm ca, bộ phim mới này không nổi không có đạo lý."

.............

Nhìn video, mấy nhà đầu tư không nói.

Ngay cả bọn họ không phải diễn viên chuyên nghiệp, nhưng kỹ thuật diễn tốt xấu vẫn là nhìn ra được.

Khi đối diện với ánh mắt của Kiều Na trong video, bọn họ không hẹn mà đều cùng có một loại cảm giác khiếp hoảng.

Loại khí tràng cường đại này, liền tính là một đường lão diễn viên cũng không thể thuyết minh đến hoàn mỹ như vậy.

Có hai cái nhà đầu tư yên lặng mà đứng lên, xoay người đi rồi.

Dư lại vài người ánh mắt trao đổi nhau một chút cũng lục tục mà đứng dậy rời đi.

Đáp án còn chưa đủ rõ ràng sao?

Hai tiếng sau số người bỏ phiếu đạt tới mười vạn, phiếu ủng hộ Kiều Na hơn 90%.

Giang Phàm kết thúc bỏ phiếu, phát một cái weibo: Thực lực là chứng minh tốt nhất, cảm ơn mọi người! Mong mọi người ủng hộ 《Đoan Ninh Hoàng hậu Truyện》.

..............

Kiều Na nằm ở trên giường, động thái của trên weibo của Giang Phàm cô đều thấy được.

Phía dưới weibo của cô cũng nháo lên.

Fan của cô nháy mắt tăng hơn mười vạn, tốc độ tăng nhanh chóng, mỗi phút lên một trăm thậm chí một ngàn. Phía dưới những weibo có liên quan tới kiến thức lịch sử của cô đạt hơn vạn bình luận, hơn mười vạn lượt thích.

Thời gian mấy tiếng, từ bắt đầu chửi rủa, nghi ngờ, sau đó thành ủng hộ, cô nhìn ra được Giang Phàm đối với chuyện này thật sự rất dụng tâm.

Cô có thể thực yên tâm mà đem sự tình giao cho Giang Phàm, cô tin tưởng anh có thể xử lý tốt.

............

Sáng sớm hôm sau, nhân dân cả nước đều biết, tin tức Kiều Na sắp đóng vai Đoan Ninh Hoàng Hậu này.

Diệp Thanh gọi điện thoại tới, kích động vô cùng, "Na Na. Mình nghe nói cậu phải đóng Đoan Ninh Hoàng hậu. A a a. Cậu quá tuyệt vời! Đêm qua mình đã muốn hỏi cậu, sợ quấy rầy cậu nghỉ ngơi, nhịn suốt một buổi tối, nghẹn chết mình".

"Được rồi, không có khoa trương như cậu nói đâu..."

"Ha ha, Na Na, cậu phải ký tên cho mình. Ký một trăm tờ. Mình muốn nói cho mọi người biết bạn cùng phòng của mình là ngôi sao."

Kiều Na hắc tuyến, "Được được được, ký tên cho cậu..."

"Mình có thể tới phim trường thăm ban không? Thật muốn đi nha!"

"Cái này mình phải hỏi đạo diễn... Chính là Phàm ca, công việc của cậu bận rộn như vậy, xác định có thời gian sao?"

Diệp Thanh nghĩ nghĩ, thở dài một hơi, "Ông chủ của mình không phải người..."

..............

Kiều Na mới vừa nói chuyện xong với Diệp Thanh xong liền có một cuộc điện thoại gọi tới, cô nhìn thoáng qua, mặt trên biểu hiện chính là "Em trai".

Cô cùng người nhà của nguyên chủ rất ít liên hệ, mấy ngày nay tới giờ cũng chỉ ngẫu nhiên gửi cái wechat nói cho bọn họ chính mình sống rất khá. Em trai học tập rất khẩn trương, căn bản không có thời gian nói chuyện phiếm, cha mẹ sẽ không dùng wechat, lại không nỡ gọi điện thoại, nói là tiền điện thoại đường dài rất đắt, ngay cả Kiều Na gọi điện thoại tới cũng nói không quá hai câu liền tắt.

Cha mẹ công tác vất vả, kiếm tiền cũng không nhiều lắm, ngày thường vô cùng tiết kiệm. Hơn nữa tính tình hai người này đều là mộc mạc, thành thật, không tốt nói chuyện, tuy rằng bọn họ quan tâm con gái nhưng sẽ không biểu đạt, chỉ biết hỏi cô có thiếu tiền hay không, cần trong nhà chuẩn bị chút tiền gửi hay không.

Em trai của Kiều Na tên là Kiều Kỳ, năm nay học lớp 12, sang năm liền phải thi đại học. Khi cậu ấy gọi điện thoại tới, giọng nói vô cùng hưng phấn, "Chị, em nghe nói chị được làm ngôi sao".

Kiều Na cười nói: "Đứa nhỏ này, như thế nào khoa trương giống như Diệp Thanh vậy?"

"Chị, chị quá tuyệt vời, về sau em có thể nói với bạn học chị của em là ngôi sao. Mấy ngày này em đang làm bài tập ở nhà, vẫn có bạn học nhận ra chị, nói với em, bọn họ hâm mộ đến chết. Hôm nay còn có... Còn có bạn học nữ tỏ tình với em đó."

Kiều Na không nghĩ tới trẻ em hiện tại thực tế như vậy, dặn dò một câu, "Học tập thật tốt, không cần bị chuyện của chị ảnh hưởng. Nếu thi không đậu đại học tốt, chị sẽ không nhận em, đứa em trai ngốc này."

"Biết rồi, chị gái thi Đại học B, em trai ít nhất cũng phải thi đậu Đại học B, không để mất mặt. Không cần chị nói, nếu em không thi đậu Đại học B hoặc là trường học tốt hơn, người xung quanh đều đến chê cười em."

"Còn tính hiểu chuyện, nghiêm túc học tập, không cần nghĩ tới cái khác."

"Biết biết, em đã từ chối bạn học nữ kia, em tìm bạn gái giá trị nhan sắc tốt xấu gì cũng không thể kém hơn chị, đúng không?"

"Tiểu tử thúi, chuyên tâm đọc sách, không suy nghĩ vớ vẩn nữa."

"Ừm, em đi đọc sách! Chị, em yêu chị, sao sao."

"..."

Kiều Na tắt điện thoại, hiện tại cô đã có sự nghiệp của chính mình, chỉ là còn chưa kiếm được tiền. Hương Cao Thuỷ Tinh mấy ngày nay đã có thể ra hàng hóa, chờ cô kiếm được số tiền thứ nhất, để cha mẹ nghỉ việc, ở nhà quá ngày lành, không cần lại đi ra ngoài làm việc vất vả.

Tuy hiện tại cô vẫn chưa có tiền nhưng rất nhanh sẽ có thực lực nuôi sống người một nhà. Cô chắc chắn sẽ phụng dưỡng cha mẹ thật tốt nhưng cô vẫn hy vọng Kiều Kỳ tự mình phấn đấu, không muốn em ấy trường thành thành một đứa nhỏ không tiền đồ, chỉ biết dựa vào chị gái.

Rốt cuộc Kiều Kỳ là đứa con trai duy nhất trong nhà, Kiều Na có thể giúp cậu, nhưng không thể đem cậu chiều hư.

Cô tắt một cuộc điện thoại, điện thoại liền lại vang lên, lúc này là Giang Phàm gọi tới.

"Đến nhà cổ đi, ngay bây giờ" Giang Phàm nói.

Kiều Na đã quen với bộ dạng Giang Phàm nói chuyện không đầu không đuôi, cũng không hỏi vì sao, liền đồng ý.

Lúc ra cửa, cô chặn xe taxi, ngày tháng về sau khẳng định sẽ càng ngày càng tốt, hiện tại cô đã không cần vất vả chen lấn trong tàu điện ngầm.

Chỉ là xe taxi rất khó đón, cô ngăn nửa giờ mới gọi được. Xem ra xe taxi cũng không phải thực phương tiện, Kiều Na cảm thấy nếu có thời gian, chính mình hẳn là đi thi cái bằng lái.

Đi vào nhà cổ, Kiều Na nhìn thấy hai người không quen biết.

"Đây là đồng sự trong tổ trang phục." Giang Phàm đơn giản mà giới thiệu một chút, "Hôm nay em thử trang phục một chút, đem ảnh tạo hình đăng lên trên mạng, cũng coi như là làm tuyên truyền."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi