THIÊN KIM CHÚA HỀ BA TUỔI RƯỠI

Sáng ngày thứ hai, Phó Sâm mặc bộ đồ mùa thu màu xám do ông ngoại Vạn Vạn Tuế tài trợ ngồi bên bàn ăn của nhà họ Vạn.
 
Ba mẹ Vạn cùng chuẩn bị đồ ăn sáng, ông ngoại Vạn Tuế thì xem TV, còn hai bánh bao sữa Vạn Tuế và Phó Tinh Thần thì lôi kéo nhau dọn chén đĩa viền hoa, Ngô Hoàng và Vưu Giai cũng hỗ trợ.
 
Phó Sâm nhìn gương mặt ngại ngùng tươi cười thật tâm của thằng con hiếu thảo của mình, sau đó nhìn ngày bình thường ấm áp ở nhà họ Vạn thì như có điều suy nghĩ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
"Chén đũa của mình tự mình cầm." Đứa con trai hiểu thảo đã cắt đứt suy nghĩ nhân sinh của ông. Sau khi Phó Tinh Thần nói xong thì cẩn thận từng li từng ti, đoan đoan chính chính ôm bát đũa của mình và người nhà họ Vạn đặt vào từng vị trí.
 
Nhưng chỉ bỏ sót mỗi ông.
 
Ngược lại Vạn Vạn Tuế bên cạnh phụ trách bày chén đũa rất có ý thức đối xử công bằng, cô bé đặt lên mặt bằng trống trơn của ông một đôi đũa.
 
Phó Sâm: ...
 
Ăn xong bữa sáng, Phó Sâm hít một hơi thật sâu rồi đi đến trước mặt Phó Tinh Thần, ngồi xổm xuống. Ông làm đấu tranh tâm lý buổi sáng, miên cưỡng cố gắng để mình nắm tay đứa con trai hiếu thảo trước. Ngay lúc ông đang hít thở sâu, định nói những lời đời này chưa từng nói là mời con trai cùng mình về nhà, thì một cái tay mũm mĩm xuyên qua cửa sổ đầy nắng mai đặt lên bàn tay to lớn của ông.
 
Phó Sâm khẽ giật mình, giương mắt nhìn về phía Phó Tinh Thần.
 
Phó Tinh Thần nhếch miệng nhỏ, gương mặt phúng phính lộ ra vẻ nghiêm túc và kiêu ngạo, giống như đang nói "được rồi, miễn cưỡng tha thứ cho ba đó."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khóe môi Phó Sâm chậm rãi căng ra.
 
Độ ấm trong lòng bàn tay trực tiếp truyền vào trong lòng ông.

 
Lúc hai cha con nhà họ Phó rời đi thì mặt ai nấy vẫn xụ xuống, thế nhưng mà ba mẹ Vạn tiễn họ thấy tay lớn nắm tay nhỏ thì nhìn nhau cười cười.
 
Bạn nhỏ Phó Tinh Thần đi rồi nên Vạn Vạn Tuế cũng phải chuẩn bị đến nhà trẻ. Trước khi ra ngoài thì bị Ngô Hoàng ôm về, anh nheo mắt nhìn trên kiểu tóc búi Na Tra lỏng lẻo trên đỉnh đầu Vạn Vạn Tuế: "Ai búi cho em vậy?"
 
"Thầy An An." Vạn Vạn Tuế khi lơ lửng giữa không trung cũng giữ lấy phong phạm bà cụ non như cũ.
 
Ngô Hoàng bế Vạn Vạn Tuế ngồi lên đùi anh, tháo tóc Na Tra ra, ngón tay thon dài cầm tóc cô bé loay hoay một hồi thì tóc Na Tra bản nâng cấp 2.0 xuất hiện -- bản cũ chỉ có hai cái búi tóc nhưng bản mới Ngô Hoàng mới sáng chế này thì hai bên còn có cả bím tóc, sau đó buộc chung với phần tóc khác vào thì thành thịt viên.
 
Ngô Hoàng nhìn quanh một vòng, hài lòng gật đầu rồi đưa Vạn Vạn Tuế đến nhà trẻ.
 
Đúng lúc sáng nay người đón các bạn nhỏ là thầy An An. Thầy An An dáng người tam giác ngược vạm vỡ đang đeo cái tạp dề Hello Kitty, cười tủm tỉm nhìn các bạn nhỏ đi vào nhà trẻ, đột nhiên trong ánh mắt anh hiện lên một thân ảnh tối tăm.
 
Ngăn cản bạn nhỏ Vạn Vạn Tuế đang ưỡn bụng chăm chú nói chuyện với anh, định tiến vào nhà trẻ.
 
"Bạn nhỏ Vạn Tuế, tóc của con..." Thầy An An mới hỏi một nửa thì phúc chí tâm linh* ngẩng đầu, vừa vặn đối diện với ánh mắt của Ngô Hoàng đưa Vạn Vạn Tuế đến còn chưa rời đi.
 
(*) 福至心灵: khi vận may đến thì người ta linh hoạt và khôn ngoan hơn.
 
Câu hỏi của anh, không cần trả lời, đã có đáp án rồi.
 
Tiết thể dục buổi sáng trong cùng ngày hôm đó, thầy An An nhiệt huyết gấp 10 so với lúc trước, nhiệt tình nhảy với bạn nhỏ Vạn Vạn Tuế yêu thể dục buổi sáng. Sau khi tiết học kết thúc thì anh cầm lược đến tìm Vạn Vạn Tuế: "Bạn nhỏ Vạn Tuế, tiết thể dục hôm nay con nhảy giới quá, nhưng mà đầu con hình như hơi rối, thầy giúp con chải đầu một chút được không?"
 
Vạn Vạn Tuế gật đầu, bày tỏ đồng ý.

 
Thầy An An vui vẻ nhếch miệng cười rộ lên, ngón tay to cẩn thận tháo tóc Na Tra 2.0 ra. Dừng lại một tí rồi thao tác phía sau làm cho các bạn nhỏ kinh hô không ngừng, tóc Na Tra 3.0 được xuất bản -- Ở nửa phần tóc trên của Vạn Vạn Tuế anh phân ra hai phần tóc nhỏ, một bên thì tết thành bím, sau đó vòng một cái, giống như là con bướm đang đậu trên đầu Vạn Vạn Tuế bao lấy hai bím tóc.
 
"Con bướm ạ? Tại sao Điềm Điềm nhìn thấy giống lỗ tai chuột Mickey quá?" Điềm Điềm bày tỏ nghi vấn, tò mò nhìn vòng lớn vòng nhỏ trên đầu Vạn Vạn Tuế.
 
Thầy An An rất hài lòng với tác phẩm của mình. Vạn Vạn Tuế tỉ mỉ nhìn ra thầy An An rất để ý tới kiểu tóc anh làm cho bé, vì vậy cũng cẩn thận ôm bụng nhỏ, cố gắng duy trì cái cổ bất động để bảo vệ tóc Na Tra 3.0. Điềm Điềm thấy vậy cũng xin trở thành vệ sĩ cho đầu Na Tra 3.0.
 
Sau đó bạn nhỏ Hạ Vị Mãn hận mình không thể cướp được vị trí số một, giẫm mạnh chân nhỏ trở thành vệ sĩ số 2; tiếp theo là bạn nhỏ Phó Tinh Thần vì muốn báo đáp Vạn Vạn Tuế đã cho cậu và ba mặt trời dài ở một đêm đã trở thành vệ sĩ số 3; bạn nhỏ Ung Ân vì để bạn nhỏ Vạn Vạn Tuế đối tốt với mình và anh mình một chút trong buổi học bù cuối tuần đã trở thành vệ sĩ số 4...
 
Cuối cùng thì nửa lớp Cua Nhỏ trở thành vệ sĩ cho tóc của Vạn Vạn Tuế.
 
Cô Hoa Hoa ôm sách vở, tâm trạng vui sướng nhìn mặt trời ngoài cửa sổ. Cô bước trên hành lang, các bạn nhỏ ngọt ngào chào hỏi cô: "Chào cô Hoa Hoa ạ!"
 
"Các bạn nhỏ..." Cô Hoa Hoa tủm tỉm quay đầu lại sau đó thì sợ ngây người.
 
Cô nhìn thấy hơn mười bánh bao nhỏ như vây lấy Hoàng thượng xuất hành, duỗi tay mũm mĩm, cẩn thận từng li từng tí đỡ lấy tóc của Vạn Vạn Tuế, vây quanh cô bé đi về phía trước.
 
Gương mặt nhỏ của Vạn Vạn Tuế cực kỳ nghiêm túc, tóc không sứt mẻ, mắt nhìn xéo qua cô.
 
"Các con, các con định làm gì vậy?" cô Hoa còn tưởng rằng đầu Vạn Vạn Tuế bị sao, lo lắng ôm sách bước về phía các bạn nhỏ.
 
"Xuỳ xùy" Các bạn nhỏ ôm lấy cái đầu kia cao lãnh trả lời.
 

Bãi giá xùy xùy, mấy người túm tụm này.
 
Gương mặt lúc bé của bạn nhỏ Vạn Vạn Tuế chính là như vậy.
 
Cái này cũng chưa tính, lúc ngủ trưa thì mấy bé Điềm Điềm cũng không chịu trở về giường của mình, mấy bé đều ngồi bên giường của Vạn Vạn Tuế, mỗi đứa duỗi tay nhỏ bé ra, gian nan kiên trì ôm đầu cô cho thẳng, hai bàn tay nhỏ bé đặt lên cái bụng nhô cao trên đầu Vạn Vạn Tuế, tuyệt đối không để tóc của cô bé bị gối làm hư.
 
Cô Hoa Hoa cảm thấy không ổn nhưng cũng không phê bình các bé, mà cô gọi các bé đi qua, cuối cùng cũng hiểu rõ vì sao mọi người đều khẩn trương ôm lấy đầu của Vạn Vạn Tuế.
 
Cô Hoa Hoa hiểu các bạn nhỏ muốn bảo vệ tác phẩm của thầy An An thì rất cảm động, nghĩ nghĩ thì lấy rất nhiều kẹp tóc màu đen ra, cố định lỗ tai chuột Mickey trên đầu Vạn Vạn Tuế lại, làm cho Vạn Vạn Tuế có thể lắc lư đầu.
 
"Xem nào, như vậy được rồi." Cô Hoa Hoa vỗ tay một cái, xoay gương mặt không cảm xúc của Vạn Vạn Tuế như xoay đầu xe tải trẻ em cho các bạn nhỏ xem, "Mấy đứa không cần sợ, cô An An đã buộc lại để tóc Vạn Vạn Tuế không hư rồi."
 
Lúc này thì các bạn nhỏ mới yên tâm mà khôi phục lại bình thường.
 
Trong tiết hoạt động buổi chiều, Vạn Vạn Tuế với tư cách hiệu trưởng lớp bổ túc kiêm giáo viên duy nhất, cô bé gọi hai người con của hai vị phụ huynh được yêu cầu tham gia lớp học cuối tuần này vào trong lớp học, nói cho họ biết khi đi tới lớp bổ túc thì cần mang theo những gì.
 
"Đầu tiên cần có sách giáo khoa."Vạn Vạn Tuế nghiêm túc vẽ hình chữ nhật lên bảng đen nhỏ tự chuẩn bị cho các bạn nhỏ, biểu thị đây là sách giáo khoa.
 
Bạn nhỏ Phó Tinh Thần ngồi phía dưới chăm chú ghi chép giơ tay lên, hỏi, "Mua sách giáo khoa ở đâu ạ?"
 
Vạn Vạn Tuế lấy từ trong cặp ra hai cuốn vở mỏng, chia cho Phó Tinh Thần và Ung Ân: "Không cần mua, tôi phát cho hai trò."
 
Phó Tinh Thần và Ung Ân cầm lấy "sách giáo khoa" mà thoạt nhìn qua là biết tự mình đóng rồi sửa sang. Tên của "sách giao khoa" rất đơn giản thô bạo, là "keben", mở ra nhìn thì bên trong toàn là hình vẽ.
 
Phó Tinh Thần càng lật sách về sau thì thấy màu sắc tranh vẽ càng ngày càng đơn giản, trang cuối cùng dứt khoát còn mỗi cái đầu, còn có thể nhìn ra dấu vết ngòi bút lưu lại, không có màu sắc.
 
Gương mặt nhỏ của Vạn Vạn Tuế lặng lẽ ửng lên hai đám mây đỏ, giải thích: "Lúc hoạch định cuốn thứ hai thì bút vẽ không còn mực nữa." Nhìn về phía Ung Ân, "Hai vị phụ huynh có thể xem cùng một cuốn."
 

Giải quyết xong vấn đề sách giáo khoa, Vạn Vạn Tuế tiếp tục nói: "Hai trò còn phải nhắc phụ huynh của mình mang theo vở, bởi vì bên cạnh dạy thì tôi còn có thể ra đề mục kiểm tra
 
Nghe được kiểm tra thì bạn nhỏ Ung Ân và bạn nhỏ Phó Tinh Thần đang ghi chép đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía đối phương.
 
Ầm ầm, hai ba (anh) Thành Long của hai bạn nhỏ đã dùng ánh mắt giao chiến một trận.
 
Chiến tranh bài tập 0 điểm cứ vậy mà kịch liệt.
 
"Còn có cái này." Vạn Vạn Tuế lấy ra hai cái phong thư mini đưa cho Ung Ân và Phó Tinh Thần. Trên phong thư của Ung Ân thì vẽ vương miệng nhỏ còn của Phó Tinh Thần thì vẽ ngôi sao.
 
Chia vô cùng tốt, nhưng cũng làm cho hai bạn nhỏ ham muốn thắng cuộc mạnh mẽ sau khi nhận được phong thư của mình thì đều liếc qua phong thư của đối phương, hai đứa ai cũng cảm thấy của mình đẹp hơn nên đắc ý thu hồi ánh mắt, cất thư nhỏ vào.
 
"Đây là bài tập tôi sắp xếp trước khi lên lớp cho hai vi phụ huynh, hai trò nhớ rõ đưa cho hai người. Phụ huynh nào hoàn thành tốt thì tôi sẽ trao thưởng cho người đó." Vạn Vạn Tuế cố ý đẩy chiếc kính Peppa Pig cô bé bỏ vào cặp sáng nay, cúi đầu xác nhận không có hạng mục nào bị thiếu trong "ghi chép của giáo viên".
 
Không có nhìn thấy, nhưng ánh mắt của hai bạn nhỏ khi nghe nói phong thư không phải cho mình thì mất mát. Tuy nhiên hai nhóc nhanh chóng dấy lên ý chí chiến đấu, sau khi trở về hai đứa sẽ thay phụ huynh của mình thức đêm làm bài tập, muốn nhận được phần thưởng của Vạn Vạn Tuế!
 
Ngay lúc mà Vạn Vạn Tuế, Phó Tinh Thần và Ung Ân làm chuyện của mình thì cửa sau đột nhiên mở ra, một bánh bao nhỏ thở phì phò từ bên ngoài đi vào.
 
"Vậy mà các cậu lại lén lúc học bổ túc, không nói với tớ!" Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn bị chọc tức, lúc tức giận đi về phía Vạn Vạn Tuế thì suýt tí nữa trượt chân, tuy nhiên cô bé nhanh chóng dùng tư thế vũ đạo hoa mỹ tô son trát phấn lên sai lầm của mình. Khi tư thế vũ đạo kết thúc thì cô bé cũng đứng trước mặt Vạn Vạn Tuế, duỗi tay ngắn ra, "Tớ cũng muốn tham gia! Nếu như các cậu không dẫn theo tớ..."
 
Cô bé nâng cằm nhỏ lên, cực kỳ kiêu ngạo: "Tớ sẽ gọi điện cho bộ Giáo dục, báo cáo các cậu học bù bừa bãi!"
 
Người cuồng học bổ túc • Bạn nhỏ Hạ Vị Mãn bản thân đã từng trải qua, đang học tốt ở lớp bổ túc thì đột nhiên bị người ta báo cáo.
 
Vậy nên cô bé rất hiểu kịch bản này.

 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi