THIÊN MỆNH KHẢ BIẾN

Lý Thiên La hôm nay phong độ rất tốt. Chính bản thân hắn cũng cảm thấy như vậy. Nhưng vì sao nãy giờ 5 cú ném, hắn đều đánh foul? Chính hắn cũng không rõ. Bóng bay rất xa, cảm giác lúc gậy chạm bóng cũng vô cùng hoàn hảo, hắn luôn chắc mẩm đó phải là homerun.

Chỉ lệch đi 1 chút.

Độ lệch này rất nhỏ. Đối với khoảng cách chạm gậy, độ lệch này chỉ là một vài milimet, nhưng khi quả bóng bay xa tới hàng trăm mét, độ lệch này cũng khuếch đại lên hàng mét.

Độ lệch này từ đâu mà có?

Lý Thiên La là một tuyển thủ kì cựu, cũng từng đánh cho các giải bán chuyên ở thành phố, qua 5 cú giao bóng vừa rồi, hắn luôn cố gắng quan sát và tìm kiếm nguyên nhân. Nhưng vô ích. Bởi vì 5 cú ném vừa rồi, hoàn toàn khác nhau!

2 cú bóng chậm offspeed, 1 cú 2-seam, 1 cú 4-seam, và một cú splitter.

Đối phương còn rất non nớt, không thể nào nắm được quá nhiều kĩ thuật ném, nhưng 4 kiểu ném trên lại được xáo trộn với nhau, tung ra vào đúng lúc chí tử nhất, khiến hắn đánh foul.

Đối phương không phải kiểu đàn áp đáng sợ như Vương Thế Kiệt, mà là kiểu khó đoán.

Vô cùng khó đoán.

Ngược lại, Lý Thiên La lại cảm thấy, mình bị đối phương đoán hết mọi dự định.

Lần đập thứ 6, Lý Thiên La căng mắt quan sát thật kĩ. Dù là fastball, hay là bất cứ loại ném nào, hắn đều có thể đập trúng. Lực ném của đối phương rất nhẹ, hắn không cần dồn quá nhiều sức lực nữa, mà có thể dành nhiều trí lực để tăng độ chính xác.

Bóng tới! Là fastball. Một cú ném chỉ tầm 120km/h.

Lý Thiên La lại vung gậy lên đập.

Kengggg!!

Tiếng chày kim loại vang lên, hắn có thể cảm nhận rõ sức nặng của quả bóng đập vào chày của mình, sau đó nảy ngược lại.

Pha này, nhất định là homerun!

Bộp!!

Quả bóng mà hắn cứ nghĩ sẽ là homerun, rốt cuộc bay thẳng về phía găng tay của Vương Thành Văn, bị thằng nhóc bắt gọn.

Lý Thiên La, fly out!

Toàn trường giờ xôn xao ầm ỹ. Lý Thiên La, hôm nay bị làm sao vậy? Đập bóng thì chuẩn 100% đấy, mà sao hướng đánh lại tệ như vậy? Hết bay ra ngoài biên, lại bay thẳng vào tay đối thủ.

Vương Thế Kiệt cũng nghi hoặc bước ra hỏi Lý Thiên La. Tên này đang thất thểu vác gậy đi về, mặt hiện rõ sự mờ mịt không rõ ràng. Hắn lắc đầu.

Không hiểu.

Hoàn toàn không hiểu.

Quả bóng của Vương Thành Văn, như có ma thuật gì đó.

Huấn luyện viên Vô Cực vội vã chạy tới kiến nghị trọng tài kiểm tra quả bóng. Chỉ sợ bóng đã bị yểm Chú Thuật hay mánh khoé gì đó lên.

Nhưng không có.

Quả bóng được sử dụng hoàn toàn đạt tiêu chuẩn. Vương Thành Văn không giở bất cứ mánh khoé gì.

Toàn đội Vô Cực nhao nhao khó hiểu. Tay đập thứ 5 cũng đã bước lên.

Dù tay đập này cũng là một tuyển thủ tài năng không kém Lý Thiên La là bao, nhưng kết quả lại y chang người đồng đội.

3 cú ném, 2 cú đánh foul, 1 cú strike. Oanh liệt rời sân trong tiếng chửi bới.

Tay đập thứ 6 cũng bị loại.

Hiệp thứ 3, cũng là một kịch bản tương tự. Trận đấu bỗng nhiên trở thành cuộc chiến của 2 pitcher, khi Vương Thành Văn và Vương Thế Kiệt liên tục cho đối thủ tay trắng rời sân.

Vương Thế Kiệt thì hoành tráng hạ gục đối thủ bằng những cú ném xé gió. Vương Thành Văn thì không bắt mắt như vậy, bóng nó ném hầu như bị đánh trúng tới 80%, nhưng không hiểu vì sao, đều hoặc là foul, hoặc là fly ball, hoặc là dễ dàng bị hàng phòng thủ bắt lại.

Đây là một kịch bản mà không ai tin nổi.

Vương Thế Kiệt giỏi thì khỏi bàn rồi, nhưng pitcher bên kia, Vương Thành Văn, hình như đâu có xuất sắc lắm? Là do tay đập bên Vô Cực ngu, cũng có thể là do Kình Ngư kiên cường phòng ngự giỏi.

Không ai để ý tới lượt đập ở cuối hiệp 3 của Kình Ngư, tay đập thứ 9, vốn được coi là tay đập yếu nhất, đối đầu với át chủ bài Vương Thế Kiệt.

Tay đập thứ 9, chính là Vương Thành Văn.

Thằng bé cũng bị loại chỉ sau 3 lần strike out, nhưng đôi mắt nó, lại đăm đăm như tìm kiếm thứ gì.
Hiệp 5, hiệp 6, hiệp 7, hiệp 8. Rốt cuộc đã tới hiệp 9. Tỉ số 2 bên vẫn là 0 – 0.

Ai cũng nghĩ rằng sẽ phải đấu thêm hiệp phụ.

Mà Kình Ngư, cầm cự được trước Vô Cực tới lúc này, đã là vô cùng đáng khen.

Lượt tấn công của Kình Ngư, tay đập thứ 7 xuất chiến.

Bỗng nhiên, Văn kéo anh chàng này lại nói thầm điều gì đó. Anh ta do dự đôi chút, rồi gật đầu.
Vương Thế Kiệt đã chờ sẵn trên bục ném bóng. Ném liên tiếp suốt 9 hiệp, mỗi hiệp 3 lần ném, mỗi lần lại ném 3 quả, tổng cộng đã là 81 cú ném. Mồ hôi hắn bắt đầu đổ ra nhễ nhại, nhưng hắn vẫn còn rất sung sức. Hắn tin mình có thể ném tới 50 cú như vậy nữa.

Chỉ cần loại tên này, tên này, và thằng Vương Thành Văn sau đó, là sẽ tới lượt tấn công của Vô Cực. Lần này, sau 9 hiệp đấu, mánh khoé của Vương Thành Văn, cả đội cũng đã ngờ ngợ phát hiện được điều gì. Hắn tin, chỉ cần là hắn tấn công, sẽ có thể đánh tan thứ mánh khoé đó.

Cú ném đầu tiên!

Strike!!

Strike!!

Strike out!!

3 cú ném, đối phương tuyệt vọng vung gậy, nhưng đều đánh vào không khí.

Tuyển thủ tiếp theo.

3 cú strike, lại xách gậy ra về.

Nhưng khi tuyển thủ này về chỗ, lúc đi qua người đập kế tiếp, có nói nhỏ điều gì đó. Vương Thế Kiệt không thể để ý tới nhiều như vậy. Thể lực của hắn cũng đang cạn dần. Hắn cần tập trung hoàn toàn vào việc ném bóng.

Ai ngờ, tay đập kế tiếp, chính là Vương Thành Văn.

“Càng tốt, tao cho mày biết cái gì gọi là thiên tài, cái gì gọi là thường dân!”.

Vương Thế Kiệt co chân lên, vặn người, ném bóng!

Lần này, không phải những cú ném thông thường, là tuyệt chiêu Cuồng Long nổi tiếng!

Gió rít gào như rồng gầm rú, quả bóng như một viên đạn xuyên qua không trung, nhắm thẳng về găng tay của catcher.

Bốpppp!!!!

Một tiếng đập vang lên, như từ nơi xa xôi dội thẳng vào cõi lòng Vương Thế Kiệt. Tuyệt chiêu Cuồng Long của hắn, bị Vương Thành Văn vung gậy đánh trúng.

Cây chày gãy làm đôi, nhưng bóng... bóng đâu rồi? Không giống với cú đập trước đó của Lê Thanh Bình, quả bóng không hề bay lên trời. Nó... cắm thẳng xuống đất!

Độ xoáy của quả bóng quá mạnh, nên khi quả bóng bị đánh thẳng xuống đất, nó xoáy tròn và... khoan thẳng một lỗ trên sân!

Nếu bóng nảy lên, hàng phòng thủ còn có thể lao tới bắt, nhưng bóng chìm trên sân, vậy thì tốn rất nhiều thời gian.

- Chạyyyyyyyy!!!!!!!

Toàn đội Kình Ngư không hẹn mà cùng hét lên một tiếng. Không đợi tiếng hô này, Vương Thành Văn, đã chạy!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi