THIÊN MỆNH KHẢ BIẾN

Chương 704: Cạn lời

Leila ngồi xuống băng ghế gỗ dành cho khách đợi, vốn thường ngày sẽ có tới ít nhất vài người ngồi, giờ đã trống không. Ôi, những ngày này, cả khách cả chủ đều đắm mình vào không khí túc cầu bên quán bar cả rồi.

Kinh tế Thành Bang Zennia vốn đã trì trệ nhiều năm, vào những ngày diễn ra trận cầu tâm điểm, lại càng đình trệ đến khó chấp nhận.

Nhiều người có thể thắc mắc, vì sao xứ Cận Tây lười phát triển tới vậy, vẫn chễm chệ là 1 trong 3 Đế quốc hùng mạnh nhất Thế giới. Câu trả lời đơn giản, là bởi họ vốn đã có 1 lượng tích lũy tài sản khổng lồ.

Lý do có tên gọi Cận Tây và Viễn Đông, chính là dựa trên vị trí của chúng đối với Đất Tổ Rukth’Oarr. Trước khi Đại chiến 8 chủng tộc diễn ra, tất cả 6 lục địa đều nằm không xa xung quanh Rukth’Oarr. Cuộc Đại chiến ngàn năm đã đem tới vô vàn thảm họa địa chấn, thay đổi vĩnh viễn hình thái của Trái Đất.

Rukth’Oarr, 1 mảnh đất trù phú tốt tươi, vốn luôn được coi là Vườn Đại đàng của tất cả giống loài, trở thành vùng đất cằn cỗi quanh năm phủ băng tuyết. Dưới lớp băng ngàn năm ấy là dấu tích của bao nhiêu cuộc huyết chiến, của hàng triệu hàng tỉ xác chết ngổn ngang. Rukth’Oarr lụi tàn, lực hút vô hình gắn kết với 6 lục địa còn lại cũng suy yếu. 6 Lục địa còn lại bắt đầu trôi dạt ra xa Rukth’Oarr. Nếu điều này tiếp tục tiếp diễn, Trái Đất này sẽ bị xé vụn.

Leila từng nghe Nữ hoàng của mình, Elena kể lại câu chuyện dưới 1 góc nhìn khác. Thế giới này là thực tại được dung hòa từ 7 chiều không gian thứ nguyên. Thực tại này chính là Cõi Tạm mà thân xác họ đang tồn tại, là Mid Ground. 7 chiều không gian này mượn nền tảng của Absolute Void, vùng hư không tuyệt đối làm nơi dung hòa. Ấy cũng chính là thời khắc mà Cây Sự sống, Yggdrasil bắt đầu nảy mầm.

Nơi hạt giống của Yggdrasil nảy mầm, được gọi là Trái tim của Rukth’Oarr. Từ đó, Rukth’Oarr trở thành trung tâm của thực tại. Bộ rễ của Yggdrasil từ nơi đó vươn ra, giữ lấy 6 chiều không gian còn lại, tạo nên thực tại ổn định này.

6 Lục địa xung quanh Rukth’Oarr, chính là tàn tích còn lại của 6 chiều không gian thứ nguyên, lại mang theo Ý chí của 6 Thần Thú đã được Khuyết Hầu gieo vào Bản Nguyên Tri Thức. Ngay khi lực níu kéo của Rukth’Oarr suy yếu, 6 Lục địa sẽ ngay lập tức trôi xa khỏi vùng đất này. Khao khát của chúng luôn luôn là tự mình hình thành 1 Thế giới riêng trọn vẹn. Hậu quả nếu viễn cảnh ấy xảy ra, chính là thực tại này sẽ bị xé nát thành nhiều mảnh.

Đương nhiên, cái nhìn này của Tiên tộc Ocellote, các Khoa học gia của nhân loại chẳng cách nào chấp nhận hay lí giải. Nó quá trừu tượng và vô nghĩa. Trái Đất này chỉ là 1 hành tinh nhỏ bé quay quanh Mặt Trời, thuộc 1 Thiên Hà nhỏ bé bên rìa Vũ trụ. Trên 1 quả đất vô tri lại tồn tại đến 7 chiều, không, 9 chiều Không gian, nếu tính cả Koh và Man. Sự di chuyển của các Lục địa, chỉ là kết quả của quá trình vận động nham thạch sâu trong lòng quả đất. Chúng chẳng đại diện cho bất kì thứ Ý chí nào.

Bởi vậy mới nói, nhân loại và Người Bướm, chẳng bao giờ có được tiếng nói chung. Họ xuất phát từ những điểm nhìn khác nhau, lối tư duy và hình dung khác nhau, có lẽ đến cả não bộ cũng kết cấu khác nhau. Họ từ những xuất phát điểm khác nhau, tuy cùng nhìn về Chân Lý, nhưng tầm nhìn của cả 2 bên lại còn quá hạn hẹp, họ chưa thể nhìn tới tận cùng Chân Lý, và cũng chẳng nhìn thấy nhau.

Loài Người nói Người Bướm quá mơ mộng và viển vông. Ngược lại, chủng loài ấy lại cho loài Người quá thô kệch và thiếu trí tưởng tượng.

Nhân loại bảo rằng, muôn loài đều tiến hóa từ 1 tế bào biết ngọ nguậy. Người Bướm lại bảo, 8 chủng loài ra đời từ sự va chạm giữa các chiều Không gian, trong đó sự ra đời của Nhân loại là sai sót không đáng có.

Nhân loại cho rằng tất cả chỉ là sự ngẫu nhiên, rằng sự ra đời của họ và thành tựu đáng tự hào nhất mang tên nền Văn minh, là điều tất yếu sẽ tới sau vô số những lần gieo súc sắc thất bại của Vũ trụ. Người Bướm lại cho rằng, Toán học, xác suất, tất cả chỉ là những khái niệm nực cười mà loài người bịa ra để cố gắng giải thích Ý chí của Thiên Mệnh, thứ tồn tại tôn quý tới mức không thể giải thích. Loài Khỉ trọc lông kia lại muốn thử đưa 1 loại khái niệm quá sức vĩ đại ấy vào trong bộ não nhỏ bé của mình chỉ bằng vài công thức Toán học hay sao?

Lại trở về câu chuyện của vùng đất Cận Tây. Sau cuộc Đại chiến ngàn năm, vùng đất này may mắn là nơi ít bị hủy hoại nhất. Nó không bị xê dịch nhiều khỏi Rukth’Oarr như Viễn Đông. Nó không trở thành 1 Lục địa Chết như Naga, hay thê thảm hơn là bị đánh chìm xuống lòng biển như Fuji và Kai.

Vùng đất Zennia thịnh vượng vẫn đủ sức bao dung cho 1 Cộng đồng Dị tộc lớn nhất thế giới, chính là Tiên Quốc Ocellote. Đương nhiên, với sự chiến thắng của nhân loại, chủng loài này ngày càng sinh sôi phát triển và dần chiếm lĩnh phần lớn lục địa. Họ nghiễm nhiên thừa hưởng tài phú 3000 năm của vùng đất này.


Cùng thời điểm đó, phóng mắt sang Viễn Đông, Hà Quốc hùng mạnh tan rã, Vương triều Visshala diệt vong. Bắc Hà Đại Nam ra đời, gần như phải xây dựng lại từ đống tro tàn.

Leila quay đầu lại, định hỏi xem Quang có muốn đi loanh quanh 1 vòng cho tới khi trận bóng kết thúc hay không. Xét tới thói quan lieu và thái độ trì trệ của hành chính công chẳng kém gì Bắc Hà này, hôm nay có vẻ phải tốn rất nhiều thời gian với đống giấy tờ đây.

Cô chẳng thấy Quang đâu cả. Ít nhất là ở phía này không có.

-Mé! Cái thằng Max Hài này đá ngu như lợn ấy! Phòng ngự như thằng hề. Suýt nữa lại phản lưới nhà rồi!

-Sao hồi giải hạng 2 nó đá hay thế nhỉ? Tốn 7 triệu Zen chuyển nhượng chứ ít đâu?

-Chịu luôn! Asteic United mà cứ đá như tấu hề thế này, năm nay đừng nói top 4, top 8 còn chưa chắc vào được!

-Tôi thì chả mơ mộng gì top 4, nhưng mà… thua ai cũng được, nhất quyết không được thua Asteic City!

Tiếng Quang tranh luận với ai đó vọng tới từ phía quán Bar. Leila quét mình nhìn tới, đã thấy thằng này 1 tay cầm cốc bia to bự, tay còn lại bá vai khoác cổ 1 người dân địa phương.

-Cơ hội! Kìa! Chọc khe! Thằng Antony cánh trái kìa! Ơ kìa! Sút! Ôiiiii, đối mặt thủ môn rồi còn bắn lên trời!

Nhìn cảnh Quang hò rú theo đám đông, Leila cũng cạn lời.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi