THIÊN MỆNH KHẢ BIẾN

Chương 708: Giấc mộng hoang đường

- Vu Linh Đại Chiến năm đó, kì thực đơn giản như vậy sao? - Vân Như Tài bắt đầu câu chuyện. Ngoài trời, mưa vẫn rơi lất phất. Đêm đã dần quá bán. - Cửu Nguyệt Phái nhân ngày băng hà của Tiên Hoàng năm Kỉ lịch 5993, đã đột kích tấn công Cúc Sơn Phái, sau đó bị Mai Sơn Phái điên cuồng đáp trả, cuối cùng dẫn phát 1 hồi đại chiến đẫm máu khiến hàng triệu người vong mạng. Chỉ đơn giản vậy sao?

- Như vậy chưa đủ phức tạp hay sao nhỉ? - Eric ngây ngô hỏi. Đối với hắn, 1 cuộc đại chiến mà từ khi đặt chân tới mảnh đất này, vẫn không ngừng được người nơi đây nhắc tới, khốc liệt kinh hoàng tới vậy, lại có những âm mưu gian trá trùng điệp, lại còn được coi là “đơn giản vậy sao”?

- Kỉ lịch 5993, đó là năm ta ra đời - Cầm Dạ Nguyệt đột nhiên buông 1 câu không đầu không đuôi, thoạt nghe chẳng chút liên quan tới câu chuyện.

“Chỉ là trùng hợp thôi mà”, Eric nghĩ thầm. Vị cô nương xinh đẹp này sinh vào năm đó, chắc cũng chỉ là thuận miệng kể ra vậy thôi.

Diệt Vô Sắc chỉ ậm ừ vài tiếng, rồi nhấp 1 ngụm rượu, không tỏ rõ thái độ quan tâm hay thờ ơ.

- Tiên Đạo, Vu Đạo, và Luyện Đan Đạo đất Tứ Vân Sơn, vì sao ra đời, mọi người có thực sự biết hay chăng? - Vân Như Tài lại bồi tiếp 1 câu nói xem ra còn chẳng liên quan hơn.

Eric thật sự không biết mấy người này có phải đã buồn ngủ tới mức ông nói gà bà nói vịt hay không.

- Bắc Hoàng Hà Minh Thiên, chết cũng đúng lúc ha! - Cầm Dạ Nguyệt tiếp tục cuộc nói chuyện không đầu không đuôi này.

- Xin cô nương để ý ngôn từ với Tiên Hoàng, nói gì thì nói, nơi đây vẫn là Bắc Hà - Vân Như Tài nhắc nhở Cầm Dạ Nguyệt, thái độ lại chẳng có gì gay gắt - Thánh Nữ quả như lời thiên hạ đồn đại, thực sự có cảm quan chính trị sắc bén tới mức ngay cả bậc nam nhi cũng khó lòng bì kịp.

- Cái thái độ trọng nam khinh nữ của hủ Nho các người, ta đã phát ngán rồi - Cầm Dạ Nguyệt bĩu môi - Hóa ra Tiên Đạo hay Vu Đạo, cũng không khác gì Hiệp hội Khoa học, đều không thể tồn tại nếu không được cốp to chống lưng. Có thể tồn tại vững mạnh suốt vài ngàn năm, chắc chắn không chỉ để “làm phong phú văn hóa bản sắc dân tộc” chứ nhỉ? Tiên Đạo cũng thế, Vu Đạo cũng vậy, thực ra các người đang giấu giếm thứ bí mật tày trời gì?

- Đối với các bậc Tiên Hoàng, cô nương nghĩ điều gì là được tối coi trọng?

- Thuận theo Thiên Mệnh? - Cầm Dạ Nguyệt bĩu môi - Có trẻ con mới tin. Ta kì thực đã nghi ngờ từ rất lâu rồi, dù rằng nó quá hoang đường. Nhưng sau sự kiện 3 năm trước, có lẽ mọi chuyện cũng dần sáng tỏ. Kế hoạch 200 năm của Vương Hiến Đế với Bắc Hoàng đời thứ 20, có lẽ cũng chỉ là 1 tham vọng nối dài của giấc mơ hoang đường này.

- Thuận theo Thiên Mệnh, nhưng nếu cho rằng Thiên Mệnh ủng hộ ta, ủng hộ thứ chân mệnh thiên tử mà xứng đáng kế thừa, phải chăng ta sẽ có thể tự huyễn hoặc mình vượt qua mọi rào cản của luân lý và pháp tắc? - Diệt Vô Sắc chợt lên tiếng - Tất cả đều chỉ là ngụy biện, đều chỉ là những lí do vô cùng thuận lợi để con người ta theo đuổi những thứ phục vụ cho lợi ích của cá nhân mình.

- Vậy nên - Vân Như Tài quay sang Diệt Vô Sắc - Kẻ có thể hiên ngang thừa nhận mình chỉ sống để thỏa mãn khoái lạc của bản thân như Diệt Đương gia, mới xứng đáng chinh phục thứ đỉnh cao huyễn mộng đó, để chấm dứt giấc mơ huyễn ảo hoang đường này, và ngăn chặn càng nhiều hơn máu có thể đổ, xác có thể phơi. Vu Linh Đại Chiến không phải cuộc chiến đầu tiên nổ ra xoay quanh giấc mơ xa vời này, và càng không phải cuộc chiến cuối cùng.

- Gượm đã - Eric hoang mang cất tiếng - Chậm lại chút đã. Mọi người đang nói về điều gì? Có liên quan tới cả cuộc nội chiến Ijuk đang xảy ra sao? Và Vu Linh Đại chiến đã nổ ra vì lí do gì? Rốt cuộc giấc mơ hoang đường mà ông đang nói tới là gì?

- Theo nguồn tin tôi nhận được, tại Hải Thành, 16 năm về trước, Vu Nhân Lã Thập Tam đã sử dụng 1 phương thức nào đó đưa hồn người chết nhập vào con rối Bạch Linh - Vân Như Tài vẫn không trả lời câu hỏi của Eric. Đã nhiều năm trôi qua, có vẻ Vân Như Tài vẫn chưa bao giờ ngừng theo dõi hành tung của kẻ này - Lã Thập Tam năm đó chỉ là 1 Đại Vu, Vu lực tuy khá mạnh, vẫn còn kém xa các Vu Chủ xưa kia, cớ sao lại có thể làm ra 1 chuyện nghịch thiên như vậy? Đưa linh hồn người chết vào trong 1 con Rối, tuy có là con Rối từ gỗ Chiên Đàn, vẫn là 1 kì tích không ai ngờ tới.

- Chuyện này ta có nghe - Diệt Vô Sắc gật gù - Linh hồn được hồi sinh ấy chính là chị gái của Thất đệ.

Vân Như Tài gật đầu. Xem ra mối quan hệ giữa Bạch Thế Thắng và Diệt Vô Sắc, hắn cũng đã không xa lạ.

- Tuy vậy, có vẻ đó cũng là giới hạn những gì Lã Thập Tam có thể làm. Nếu gã còn có thể làm ra những chuyện nghịch thiên hơn nữa, thì chưa đến lượt Vân Như Tài tôi phải quan tâm, các thế lực lớn khác sớm đã nhốt hắn vào trong cũi, chứ chẳng thể để hắn và Thất đệ của Diệt đương gia nhởn nhơ bên ngoài. Chỉ là…

- Chỉ là, - Cầm Dạ Nguyệt tiếp lời - 1 Đại Vu đã có thể làm ra chuyện như vậy, thì những Vu Chủ năm đó còn mang trong mình thứ quyền năng thay đổi càn khôn đến mức nào?

Vương Hiến Đế và Bắc Hoàng đời 20 muốn mượn sức mạnh Thánh Nữ, tái hiện lại Bình Nguyên Tri Thức từ việc hấp thu kí ức của số đông vật hiến tế, sau đó đưa Bình Nguyên Tri Thức ấy vào con Rối Thiên Khải.

Lã Thập Tam, 1 Đại Vu sống sót sau Vu Linh Đại Chiến năm đó, lại có thể đưa linh hồn 1 thiếu nữ đã chết vào con Rối Bạch Linh. Điều này ít nhiều gì cũng vô cùng tương đồng.

Vu Linh Đại Chiến lại nổ ra vì 1 giấc mộng hoang đường nào đó, mà như Cầm Dạ Nguyệt đã nói, kế hoạch 200 năm kia cũng chỉ là tham vọng nối dài từ giấc mộng đó.

Vu Đạo, Tiên Đạo, Luyện Đan Đạo, rốt cuộc vì sao ra đời? Điểm chung của cả 3 trường phái này là gì? Chúng nhắm tới cái đích cuối cùng là gì?

Kỉ lịch 5993, Thánh Nữ Cầm Dạ Nguyệt ra đời.

Tất cả những dữ kiện này có liên quan gì với nhau? Eric mơ hồ cảm thấy 1 sợi dây kết nối, mà lại không nghĩ thông.

- Câu trả lời thực sự đã quá rõ ràng. - Cầm Dạ Nguyệt nhàm chán đáp - Thôi thì ngươi giải thích cho tiểu huynh đệ đây hiểu đi, ta đi ngủ.

- Nhưng… nhưng em cũng chưa hiểu - Cô gái bé nhỏ núp bên người cô chợt rụt rè lên tiếng.

- Ơ em chưa đi ngủ à - Cầm Dạ Nguyệt dịu dàng cúi xuống bế cô bé lên - Trẻ con không được thức khuya nhé. Mai còn khởi hành sớm.

- Nhưng em muốn biết mà. Chị Nguyệt nói cho em biết đi.

- Ôi dào. Chuyện rõ như ban ngày ấy mà. Kỉ lịch 5993, Vu Đạo hẳn đã đột phá được 1 bước thật xa tới “thứ đó”. “Thứ đó” đã tới tai Tiên Hoàng. Ông ta chuẩn bị đạt tới “thứ đó”, và chuẩn bị ban thưởng cho Vu Phái lên đỉnh cao danh vọng. “Thứ đó” của Tiên Hoàng, không nghi ngờ gì đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới lợi ích của những kẻ khác. Không chỉ Tiên Phái, mà rất có thể… còn ảnh hưởng tới cả Thái tử đương thời Hà Chí Thương.

- Ồ! - Cô bé ngạc nhiên ồ lên 1 tiếng.

Cả Diệt Vô Sắc và Vân Như Tài đều không nói gì. Họ im lặng không phủ định.

- Thứ đó… - Eric rốt cuộc cũng đã vỡ lẽ. - Thứ đó, chỉ có thể là… phương thuốc đạt tới Trường Sinh Bất Lão!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi