THIÊN TÀI NHI TỬ VÀ MẪU THÂN PHÚC HẮC

Long Thiên Thần không nhìn Hách Liên Tử Ngọc, nghiêng đầu nhìn vòng qua hắn, tiếp tục nhìn Hách Liên Tử Ngữ, đợi câu trả lời của nàng.

Hách Liên Tử Ngọc tức giận, đưa tay trước mặt hắn quơ quơ, hét lớn: “Ta nói ngươi có nghe hay không? Trừ khi ngươi có thể đánh thắng được Tam trưởng lão, bàn trưởng lão cùng Khánh trưởng lão, nếu không nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Thật là một hài tử chọc giận người.

Vân Khê buồn vực, lúc mình mới gặp hắn, làm sao có thể bị khuôn mặt của hắn mê hoặc chứ?

“Vậy thì tỉ thí. Nắm đấm lớn đó chính là đạo lý.”

Vân Khê từ từ mỉm cười, trong nụ cười ẩn chứa ngọn lửa hiếu chiến hưng phấn. Trên thực tế, nàng thật muốn tự mình ra sân đi giáo huấn một chút một đám tự cho mình thanh cao danh môn chính phái, chỉ bất quá, nếu nàng tự mình ra sân làm hạ thấp thân phận thì thật không đáng.

“Đối phó với một đám người chán ngắt, đúng là không cần hao phí quá nhiều miệng lưỡi.” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Long Thiên Tuyệt tràn đầy ánh sáng nhu hòa, đáy mắt toàn bộ là thân ảnh Vân Khê, nâng giọng nói “Vừa rồi ta mới nhìn thấy một chỗ đầy hương thơm hoa cỏ, ta cùng nàng đi hái một chút, thế nào? Hình ảnh bạo lực không hợp với con gái nhìn, hay là chúng ta đi thưởng hoa dưỡng mắt một tí.”

Vân Khê ngây ra, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo đi về chỗ hắn.

Lúc này đi ngắm hoa? Hình ảnh bạo lực không nên để con gái nhìn thật là quỷ mới tin.

Vân Khê cảm thấy rất kỳ lạ, hắn có lời gì muốn nói với nàng sao?

“Phụ thân, mẫu thân con cũng đi ngắm hoa.” Vân Tiểu Mặc thò đầu ra vội vàng hô lên giơ tay báo danh.

Long Thiên Tuyệt ngừng lại, thuận miệng nói với nhi tử “Ngắm hoa là chuyện của người lớn…….. con nít đi chơi đất đi.” Nói xong hắn nắm tay thê tử đi, trầm ổn bước đi, thẳng đến nơi ngắm hoa.

Vân Tiểu Mặc chu cái miệng nhỏ nhắn, rất bất mãn, hắn mới không chơi đất đấy.

Phụ Thân thiên vị, chỉ đem mẫu thân đi chơi không đem hắn đi chơi.

Đỉnh đầu vừa chuyển thì nhìn thấy Đoan Mộc Tĩnh, liền chạy đến dắt tay mềm mại của nàng, cái miệng nhỏ nhắn của hắn lên tiếng “Tiểu Tĩnh ta thấy đằng kia có rất nhiều nấm để ăn, chúng ta qua đó hái nấm đi, hình ảnh bạo lực không thích hợp với cô bé, chúng ta đi hái nấm thật tốt.”

“Được.” Đoan Mộc Tĩnh cười lộ hàm răng trắng, vô địch dễ thương.

Mọi người xung quanh không nhịn được lau mồ hôi, tiểu thiếu chủ thật là trưởng thành sớm a, tuổi nhỏ như thế đã biết trêu hoa ghẹo nguyệt rồi, còn biết lấy lòng của cô bé. Quả nhiên cha nào con nấy.

Nhìn hai đứa nhỏ hướng nắm tay nhau đi nơi khác, Đoan Mộc Hùng cũng vội vàng chạy theo, lúc này không thể để cho hai đứa nhỏ có chuyện gì.

Bên này Vân Khê bị lôi kéo đi thưởng hoa, lại thấy Long Thiên Tuyệt không có ý muốn dừng lại, nàng không khỏi kéo tay hắn, mở miệng “Nơi này đi đủ xa rồi, chàng rốt cuộc có chuyện gì cần nói với ta.”

“Ai nói ta có việc gì cần nói?” Long Thiên Tuyệt quay đầu, con ngươi trong sáng như ngọc, nổi lên ánh sáng.

“Vậy chàng kéo ta đến đây làm gì? Thật khó có thể tin là đến đây ngắm hoa à.” Vân Khê khinh thường nhìn hắn một cái, từ đầu hoàn toàn không tin lời hắn.

“Ta nhớ nàng, muốn cùng nàng ở một chỗ không được sao?” Tay của hắn xoa xoa khuôn mặt của nàng, trán nhướng lên khóe môi cười cười, thần thái sáng láng.

Khóa miệng Vân Khê nhấc lên nụ cười tươi, nhìn lại con ngươi phát sáng của hắn mà không khỏi thoát ra âm thanh “Không đứng đắn.”

Long Thiên Tuyệt nhìn nàng hai mắt đầy ẩn tình, nghiêng người hôn lấy môi nhỏ của nàng.

Một lúc sau hắn mới thu lại nụ cười, thay vào đó là nghiêm nghị.

“Khê Nhi, ta hoài nghi Hách Liên Tử Phong cùng Thánh Cung có chuyện không để người khác biết, chúng ta không thể tin tưởng hắn, cũng không thể hợp tác cùng hắn.”

“Chàng cũng đã nhận ra sao?” Ánh mắt Vân Khê ảm đạm khẽ thở dài “Ta thật không hy vọng đây là sự thật, nhưng mà đi tới đoạn đường này, trong lòng ta nghi ngờ càng lúc càng nhiều, hiện tại hắn đột nhiên xuất hiện tại nơi này, thì càng thêm xác định điều ta hoài nghi. Người của Doãn gia cùng Liễu gia đầu phục Thánh Cung nhưng Lam Nhị gia kia thì cùng một đường với Thánh Cung, ta càng ngày càng hoài nghi đằng sau Lam Nhị gia là Hách Liên Tử Phong.”

Long Thiên Tuyệt nói tiếp: “Còn có Dung gia cùng Lam gia lần lượt gặp chuyện không may, cũng cùng hắn thoát không khỏi liên quan, nếu không phải như thế, Lam Nhị gia cũng sẽ không dùng ám khí giết chết Dung gia chủ giả, bởi vì một khi chúng ta truy xét đi xuống, Dung gia chủ giả nhất định sẽ nói ra người chân chính sai khiến phía sau là ai. Nếu như Dung gia chủ giả chẳng qua là bị Thánh cung ra lệnh, giả trang thành Dung gia chủ, như vậy Lam Nhị gia căn bản không cần giết hắn bịt miệng, nên chỉ có một giải thích, đó chính là người giật dây bọn họ là người khác!”

“Nhưng tại sao vậy chứ? Chúng ta đã đáp ứng cùng hắn liên thủ hợp tác, hắn tại sao còn muốn cùng Thánh cung liên thủ?”Vân Khê hy vọng là mình đã đoán sai, nàng thật không hy vọng, bọn họ thật vất vả tạo dựng lên tình hữu nghị, một lần nữa bị đánh tan, khiến cho bọn họ đứng ở phía đối lập.

“Ta ở Thánh cung, đã phát hiện một cái bí mật.” Long Thiên Tuyệt từ từ nói, “Nàng còn nhớ rõ hình dáng thú sủng của Hách Liên Tử Phong không? Đó là hậu duệ của một con Công Bằng viễn cổ, đừng nói ở Ngạo Thiên đại lục là cực kỳ hiếm thấy, ngay cả tại đại lục khác cũng là rất hi hữu. Song ta đã phát hiện thú sủng cung chủ nuôi bên cạnh, cũng là một con Côn Bằng thuộc về viễn cổ hậu duệ, hơn nữa nhìn đem nó so sánh với con của Hách Liên Tử Phong thì càng thêm cường tráng, càng thêm lớn tuổi hơn, ta hoài nghi, thú sủng của Hách Liên Tử Phong, vô cùng có khả năng chính là thú sủng đời sau của cung chủ......

” Vậy ý của chàng là, cung chủ dùng thú sủng làm trao đổi, mua chuộc Hách Liên Tử Phong?”

” Có lẽ là như vậy, cũng có lẽ là không”Long Thiên Tuyệt cau lông mày, quanh thân hơi thở từ từ lắng đọng, tiếng nói từ tính của hắn vang lên “..... Hách Liên Tử Phong cùng cung chủ hai người, nhìn kỹ lại, trên mặt tựa hồ có chút chút tương tự”

Vân Khê ngạc nhiên, hai mắt từ từ căng lớn, điều này sao có thể?

Long Thiên Tuyệt giơ tay lên, xoa xoa mi tâm của nàng, mặt tràn đầy ôn nhu: “Đây cũng chỉ là suy đoán của ta, bất quá về thân thế của Hách Liên Tử Phong, đúng là đáng giá để tìm tòi nghiên cứu. Thử nghĩ xem hắn ngày xưa ở gia tộc Hách Liên bị cô lập, nhưng hắn làm như thế nào mà một khi xuất hiện, lại có được tu vi như ngày hôm nay? Bất kể như thế nào, từ bây giờ, chúng ta phải đối với hắn để ý nhiều hơn, không thể dễ dàng tin tưởng hắn.”

“Ừ” Ánh mắt Vân Khê càng thêm thâm trầm, nghĩ lại quá trình cùng Hách Liên Tử Phong quen biết, hắn có nhiều chỗ làm người ta nghi ngờ, ở Từ Vân am năm năm, hắn cơ hồ là không có cùng ngoại nhân liên lạc, nhưng mà võ công của hắn tăng tiến thần tốc, cũng chưa bao giờ vì ăn mặc mà lo lắng, bây giờ nghĩ lại, nàng càng ngày càng cảm thấy run sợ.

Hắn rốt cuộc là một người như thế nào, lòng dạ của hắn rốt cuộc chôn sâu đến cỡ nào?

Nàng quả thật nhìn không thấu hắn.

“Nàng cũng không cần quá chú ý! Người có chí riêng, ai phải ai trái, không cách nào định luận. Hắn chẳng qua là tính toán lớn, vì đạt được mục đích, khổ tâm tính kế, nên không thể trách hắn. Xưa nay người làm việc lớn, không câu nệ tiểu tiết, ta nếu là hắn, có lẽ cũng sẽ thận trọng, mưu tính sâu xa.” Ngoài Vân Khê dự liệu, Long Thiên Tuyệt lại thay Hách Liên Tử Phong mà nói lời biện hộ

” Vậy còn chàng? Chàng cầu mong cái gì?” Vân Khê ngước mắt, thật sâu nhìn vào đáy mắt của hắn, nàng chợt phát hiện mình cho tới bây giờ cũng không hỏi qua hắn vấn đề này.

Hắn là một đời Tà tôn, có tuyệt thế thần công, mưu trí siêu phàm, nếu hắn nguyện ý, hắn cũng có thể có được thiên hạ, có được giang hồ, có được lòng người, có được công danh cùng sự nghiệp to lớn thành tựu cả đời, song cùng hắn chung đụng lâu như vậy, nàng lại không thấy hắn có bất kỳ dã tâm nào, ngược lại một lòng toàn bộ đặt vào trên người mẹ con bọn họ, ôn nhu thể thiếp, nhu tình như nước vậy, bảo nàng làm sao mà không sa vào trong đó.

Long Thiên Tuyệt cúi đầu, con ngươi tràn đầy màu sắc, làm cho tim người khác đập nhanh. Đầu ngón tay xuyên qua mái tóc của nàng, khóe môi hoàn mỹ của hắn khẽ nhếch, tiếng nói đầy từ tính và khêu gợi vang lên: “Ta cần chính là cái gì, chẳng lẽ nàng không biết sao? Nguyện cả đời cùng một người bách niên giao lão”

Nguyện cả đời cùng một người bách niên giai lão.

Vân Khê nhìn mắt hắn thâm thúy động lòng người, chỉ cảm thấy một lòng rung động khó có thể ức chế, nàng mở rộng hai cánh tay, kìm lòng không đậu vòng lên cổ, đem đôi môi mềm mại dâng lên.

Cuộc đời này, nguyện vì hắn mà sống.

Nàng ở trong lòng âm thầm nói với mình.

Vô số cảnh tượng hư ảo trong đáy mắt Long Thiên Tuyệt thoáng hiện, hắn vui thích giương lông mày, nâng đầu của nàng, nặng nề hôn trả lại. Mấy ngày ly biệt, hắn tham luyến mùi vị môi nàng, hiện tại rốt cục có thể đã được như ý nguyện, hắn nhất định phải hảo hảo mà đem mấy ngày nay phúc lợi hết thảy đòi lại.

Hương thơm nồng nặc bên trong ruộng Hoa, cùng cảnh uyên ương, nùng tình tựa như mật, lưu luyến triền miên.

Ở một đầu khác của ruộng hoa, tiếng rồng ngâm thanh xé toang bầu trời, ba con Thần Long bị gọi về xông đến, xuất hiện ở trước mắt mọi người của gia tộc Hách Liên, khiến họ cả kinh trợn mắt hốc mồm.

” Ngươi, các ngươi gian lận!” một câu nói như thế, lại bật thốt ra từ trong miệng của bàn trưởng lão đức cao vọng trọng.

Tam trưởng lão, Bàn trưởng lão cùng Khánh trưởng lão cùng Long Thiên Thần, Vân hộ pháp Phong hộ pháp ba người giằng co, đang muốn triển khai tỷ võ, lúc này, đối phương đột nhiên triệu hồi ra thú sủng của bọn hắn, đem sân tỉ võ toàn bộ bao phủ trong hơi thở của Thần Long.

Ba con Thần Long, một có phủ vảy Thanh Lân, uy vũ hùng tráng, một cái che có Hoàng Ngọc lân phiến, quý khí mười phần, cuối cùng một cái thân hình to mọng, toàn thân màu đen, không thể nói uy vũ hùng tráng, cũng nói không ra quý khí mười phần, chỉ có thể nói là một loại khác thường, khác lạ.

Ba con Thần Long xuất hiện khiến cho Tam trưởng lão bọn họ tạo thành áp lực tương đối lớn, cuộc chiến của bọn họ hiện nay đâu còn là ba đối với ba, rõ ràng chính là ba đối với sáu, thật là cuộc tỉ thí không công bình!

Hách Liên Tử Phong nhàn nhạt nhìn lướt qua, ánh mắt sâu không lường được, nhưng không có bất kỳ cử động nào là muốn can thiệp vào trận tỉ thí này.

Hách Liên Tử Ngữ một lòng lo lắng nhất thời buông xuống, hắn có thần Long che chở, sẽ không có việc đi? Hơn nữa cái Thần Long thoạt nhìn ….. có cảm giác an toàn. Nàng chỉ có thể như thế hình dung.

” Cái này không công bình! Các ngươi tại sao có thể gọi về thú sủng? Đây là cuộc tỉ thí không công bình, các ngươi không thể để cho thú sủng tham gia luận võ!” Hách Liên Tử Ngọc từ trong bất khả tư nghị, từ từ phục hồi tinh trở về, bất mãn, nhưng nếu Long Thiên Thần thật thắng, vậy hắn chẳng phải là không có cách nào nữa ngăn trở tên này cùng tỷ tỷ ở chung một chỗ sao?

Không cho phép, hắn tuyệt đối không cho phép!

Hắn mới không cùng người của Lăng Thiên Cung kết thân thích!

“Cái này không công bình chỗ nào? Thú sủng vốn là cùng chủ nhân của nó gắn bó nhất thể, muốn tỷ thí tự nhiên cũng là cùng nhau tỷ thí, các ngươi nếu không phục, cũng gọi về thú sủng của mình a!” Lam Linh Nhi lên tiếng nói, nàng tự nhiên là không hy vọng Long Thiên Thần thua, càng không hi vọng hắn bị thương, song nếu hắn thắng, thì có thể cùng Hách Liên Tử Ngữ có tiến thêm một bước để phát triển, trong nội tâm nàng nhéo đau, hận không được để cho Hách Liên Tử Ngữ hoàn toàn biến mất ở trên đời này.

Long đại ca là của nàng, nàng quyết không cho phép bất luận kẻ nào cướp đi hắn!

“Uy, ta nói các ngươi rốt cuộc so tài hay không so? Nếu là sợ, trực tiếp vứt bỏ vũ khí đầu hàng cũng đủ, chúng ta sẽ không cười nhạo các ngươi.” Phong hộ pháp nhẹ vỗ về bảo bối hắn mới có được, hào phóng mà phá lên cười.

Khánh trưởng lão thần sắc ngoan lệ nói: “So thì so! Cho dù các ngươi có thần Long thì như thế nào? Thực lực chân chánh, cũng không phải là do người nào có thú sủng nhiều, là thắng được. Đúng là bọn tiểu bối Không biết sống chết, lão phu sẽ làm cho các ngươi biết thực lực chân chính của gia tộc Hách Liên ta!”

” Chúng ta ba người đồng loạt tấn công Long tiểu tử, thực lực của hắn yếu nhất, chỉ cần bắt được hắn, không sợ người Lăng Thiên Cung không cúi đầu” Khánh trưởng lão quay sang hai gã đồng bạn nói nhỏ một câu, đáy mắt xẹt qua vẻ ngoan lệ, dẫn đầu xuất thủ, tấn công hướng Long Thiên Thần. Hai người còn lại cũng không có rơi ở phía sau, toàn lực phóng lên trước, đồng loạt tấn công hướng Long Thiên Thần.

” Nhị công tử, cẩn thận!” Vân hộ pháp cùng Phong hộ pháp hai người nhất tề quát lên, cùng thi triển thần thông, đi trước tương trợ.

Đối phương ba người thế tới quá mức hung mãnh, vừa vội vừa nhanh, Long Thiên Thần kinh ngạc cả kinh, tung mình nhảy lên lưng Phì Long, rút kiếm ra hô to nói: “Phì phì, cố gắng một chút, toàn bộ nhờ vào ngươi đó!”

Phì Long tinh thần đại chấn, run bụng to lớn của nó lên, hít sâu một hơi, quai hàm khua lên.

Đợi cái Khánh trưởng lão ba người tiến tới gần, nó đột nhiên phun ra một ngụm long tức, xu thế như cuồng phong tịch quyển, đem ba người bức cho lui.

” Hmm, làm rất tốt!” trên khuôn mặt tiêu sái tuấn dật của Long Thiên Thần giương lên nụ cười đắc ý, không nghĩ tới phì phì lại còn có bản lãnh bực này, không tệ thật không tệ nha!

Phì Long nghe được chủ nhân lên tiếng khen ngợi, lòng tự tin nhất thời tăng vọt, thân thể lay động càng thêm lợi hại, không khỏi hăng hái lên.

” ghê tởm!” Thanh âm Khánh trưởng lão quát chói tai, tay niết chặt kiếm, lần nữa tiến tới gần”Kết giới!”

Huyền giai của hắn cũng đã là Thần huyền, trong nháy mắt, kết giới ngưng tụ thành công, đem Long Thiên Thần cùng Phì Long bao phủ ở trong kết giới, hơn nữa còn đem Vân hộ pháp cùng Phong hộ chạy tới tương trợ, vứt bỏ ở ngoài kết giới.

Trong chốc lát, ngoài kết giới Tam trưởng lão cùng Bàn trưởng lão cũng thi triển tuyệt kỷ của riêng mình, chia ra cùng Phong hộ pháp cùng Vân hộ pháp đánh nhau.

” Long đại ca, cẩn thận a!”

” Long Thiên Thần, cẩn thận!”

Đám người vây xem ở bên trong, Lam Linh Nhi cùng Hách Liên Tử Ngữ hai người cùng kêu lên hô to, nhìn chăm chú theo phương hướng Long Thiên Thần, còn toát ra vẻ lo lắng.

Đợi nghe được tiếng hô của đối phương, hai người thoáng chốc nhìn nhau, nhìn chằm chằm, có thể thấy ghen tỵ hiện rõ rang trong mắt đối phương.

Long Thiên Thần vùi lấp ở trong kết giới, do Huyền giai khác biệt, khiến cho hắn cảm thấy áp lực, không thở nổi vì thực lực của hắn mới bất quá là Mặc Huyền sơ đẳng, làm sao có thể cùng Thần huyền cao thủ chống đở được?

” Phì phì, lên! Đánh bại kết giới của hắn!”

Trong Long Ngâm kiếm trong tay Long Thiên Thần vạch lên một đường kiếm khí, phi thân dán mặt đất đâm về phía Khánh trưởng lão. Long Ngâm kiếm cũng không phải là bảo kiếm tầm thường, nó khí tràn đầy sát ý, vẽ ra hoa văn kiếm khí, khiến cho kết giới sinh ra giao động, nhưng cũng không rõ ràng, cơ hồ có thể không cần tính.

Hắn cũng không ngu, cũng tự biết rõ, nên không dám cùng đối phương liều mạng. Cho nên công kích của hắn còn chưa tới phạm vi công kích, đã hoàn toàn thu lại, mục đích hắn làm như thế, là vì chế tạo cơ hội cho Phì Long, khiến cho nó có thể nắm lấy cơ hội, cho Khánh trưởng lão một kích chí mệnh.

Khánh trưởng lão cười lạnh, đang chờ hắn tự động đưa tới cửa, trường kiếm xoay chuyển cấp tốc, nhắm thẳng vào ngực Long Thiên Thần. Lúc này, Long Thiên Thần đột nhiên vòng hướng lại, trệch đường ám sát, khiến sắc mặt hắn biến hóa, vội vàng xoay người đuổi theo. Chỉ cần đánh bại Long Thiên Thần, thì hai người còn lại cũng chỉ có thể thúc thủ chịu trói.

Hắn không có chú ý tới, khi hắn xoay người đuổi theo, đuôi Phì Long ở phía sau đánh tới, đuôi rồng to lớn tráng kiện, thật giống như một cây cột lớn, từ trên nện xuống dưới, hung hăng đánh lên lưng Khánh trưởng lão.

Đừng nói, thân thể Phì Long mặc dù thô kệch, tốc độ thân hình di động chậm, nhưng cái đuôi của nó rất linh hoạt rất có lực. Có thể nói, chỉ cần Long Thiên Thần không rời đi nó quá xa, thì vẫn ở trong vòng an toàn của nó.

” a …… đáng chết!” Phía sau lưng Khánh trưởng lão bị một kích nặng nề, cả người liền bị đụng ngã, nhưng còn không dừng lại, kết giới của hắn trong nháy mắt sụp đổ, hắn nhận lấy phản phệ của huyền khí, một ngụm máu tươi phun trên mặt đất, vô lực phản kích.

Vân hộ pháp, Phong hộ pháp cũng không kém, đúng lúc kết thúc chiến đấu, ba người chiếm toàn thắng!

” Tốt! Lăng Thiên Cung chiến thắng! Lăng Thiên Cung vạn tuế!” Chúng đệ tử hoan hô không ngừng, đem ba người Long Thiên Thần vây quanh ăn mừng.

Đối với sự vui thích cùng náo nhiệt của bọn họ, các đệ tử gia tộc Hách Liên lâm vào ủ dột, bọn họ đỡ lên ba vị cao thủ của gia tộc, rồi ảm nhiên thối lui.

Ba người Khánh trưởng lão tỷ thí bị thua, trên mặt lờ mờ không ánh sáng.

Hách Liên Tử Ngọc không ngờ đến bọn họ lại thất bại, hơn nữa thua nhanh như vậy, hắn vô cùng đau đớn hướng ba người mắng: “Các ngươi thật vô dụng! Mới mấy hiệp, đã bị người đánh gục rồi, gia tộc Hách Liên tại sao lại có phế vật như vậy?”

” Tiểu công tử, ngươi...” Khánh trưởng lão giận đến mặt đỏ lên, nhưng mà ngại hắn là con của gia chủ, mà mình thân là trưởng bối, cũng không nên công khai giáo huấn hắn. Vốn là đã bị thương, giờ phút này thương thế càng thêm nghiêm trọng, đều do bị tên này làm cho tức.

” Tiểu công tử, cái này không thể trách chúng ta, chúng ta chỉ có ba người, bọn họ lại có thần Long tương trợ, chúng ta làm sao có thể chiến thắng bọn họ?” Trong lòng Tam trưởng lão mặc dù cũng tức giận, nhưng giọng nói vẫn dùng sức dụ dỗ, cố gắng khuyên giải Hách Liên Tử Ngọc, để cho hắn hiểu được thật sự bọn hắn đã tận lực.

Đáng tiếc hắn sai lầm rồi, Hách Liên Tử Ngọc căn bản là không phải là người nói đạo lý, trong lòng hắn đăm chiêu suy nghĩ, cũng chỉ có thắng thua, cùng mặt mũi gia tộc Hách Liên và của hắn.

“Các ngươi thua chính là thua, còn biện hộ cái gì? Các ngươi làm mất hết mặt mũi của gia tộc Hách Liên, đợi cha ta tới, xem như thế nào trừng phạt các ngươi!”

Lời của hắn vừa rơi xuống,thì một đầu khác cánh rừng, tiếng bước chân tất tất tác tác truyền đến, lại tới thêm một nhóm người nữa. Một cô gái thanh âm dẫn đầu vang lên: “Ngọc nhi, chuyện gì xảy ra? Người nào chọc giận ngươi?”

Hách Liên Tử Ngọc ngẩn đầu, thấy người đến gần, trên khuôn mặt non nớt còn không có hoàn toàn hết giận, lúc này nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng, hắn giương hai cánh tay chạy tới, vui mừng hô lớn nói: “Cha, Nương, các người đã tới! Ngọc nhi bị người ta khi dễ, các người cần phải vì Ngọc nhi làm chủ!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi