THIÊN TÀI NHI TỬ VÀ MẪU THÂN PHÚC HẮC

Edit: tuyetmuahe

Beta: Tiểu Mộng

Vân Khê giật mình sững sờ một lát, kiếm thuật của người này thật sự lợi hại như thế sao?

Ngay cả nàng cũng chưa chắc có thể xuất kiếm nhẹ nhàng như thế, có thể đánh cách không, trong tửu lâu bình thì yên vô sự ngược lại bên ngoài loạn thành một đoàn.

Mấu chốt là, vừa nãy nàng không cảm giác được kiếm khí ba động của hắn, thật là quỷ dị.

Khách nhân trong tửu lâu đầu tiên là kinh ngạc sau đó đều vỗ tay hoan hô.

“Thật lợi hại, đường kiếm thật kinh hãi”

“Thật sự là hậu vô lai giả, kiếm pháp như thế, trên đời này không ai có thể địch nổi. ”

“Đệ Tứ đại hiệp, kiếm thuật của ngài thật lợi hại, có thể thu ta làm đồ đệ hay không?”

“…… ”

Đệ Tứ lạnh lùng giơ tay lên, hiện trường nhất thời an tĩnh lại, phảng phất như ngón tay kia có thể điều khiển thanh âm, hắn muốn nói thì nói, không muốn nói thì khỏi cần nói. Đây cũng là hiệu ứng danh nhân. Một khi nhận được sự chấp nhận và tôn sùng của mọi người, hắn có tư cách truyền lệnh.

“Hôm nay ta đến chỗ này, còn có một chuyện trọng yếu muốn tuyên bố với mọi người. Ta tiếp được một nhiệm vụ đó là giết viện trưởng của Học viện Thiên Long. Nếu như không thể hoàn thành nhiệm vụ này Đệ Tứ ta từ nay rút khỏi Liên Minh Thích Khách.

Hiện trường lại là một mảnh xôn xao.

Thì ra hắn muốn ám sát Bách Lí viện trưởng của Học viện Thiên Long.

Trong suy nghĩ của dân chúng Thiên Long Thành, Bách Lí viện trưởng là một trưởng giả được người người tôn kính, là lãnh đạo của Học viện Thiên Long, nếu như ông ấy xảy ra điều gì ngoài ý muốn, Thiên Long Thành còn chỗ nào yên bình nữa chứ?

“Bách Lí viện trưởng là người tốt, ông được người người tôn trọng, ngươi không thể giết ông ấy. ” Có người bắt đầu chỉ trích Đệ Tứ.

“Đúng, Bách Lí viện trưởng không thể giết. Kẻ nào dám giết Bách Lí viện trưởng, thì kẻ đó chính là kẻ địch của cả Thiên Long Thành chúng ta. ”

“Kẻ địch! Kẻ địch!”

Một đám người ồn ào chỉ trích.

Đệ Tứ đang giả trang khuôn mặt lãnh khốc cũng co rút lại, cô gái bên cạnh hắn tiến lên một bước, hướng về phía mọi người lớn tiếng quát: “Tranh cãi cái gì? Có tin chúng ta giết hết các ngươi hay không?”

Nàng ta vừa quát xong thanh âm chỉ trích ở trong tửu lâu giảm xuống mấy phần, nàng ta ngoan lệ quét con mắt nhìn khắp một lượt, cất giọng nói: “Chúng ta nhất định phải giết Bách Lí viện trưởng. Quy củ của Liên Minh Thích Khách là nhận nhiệm vụ, nhất định phải thành công. Hôm nay chúng ta tới để báo cho các ngươi một tiếng, các ngươi muốn đi mật báo cũng được, đi bảo vệ Bách Lí viện trưởng cũng được, chúng ta mặc kệ, chúng ta chỉ phụ trách thi hành nhiệm vụ. ”

Nói xong, nàng ta liếc mắt với nam nhân bên cạnh, hai người phi thân rời đi từ lỗ thủng trên nóc nhà.

Đột nhiên, có hai kiện ám khí bắn về phía bọn họ, tốc độ cực nhanh, ngoài dự đoán mọi người.

“A!”

“A”

Hai người cùng hô to một tiếng, lại rơi xuống mặt bàn một lần nữa, cúi đầu nhìn xuống thấy là một chiếc đũa trúc đâm xuyên qua chân của họ, máu chảy ròng ròng.

“Kẻ nào? Kẻ nào dám ám toán chúng ta?” Nam tử tức giận gào thét, đau đến mức kêu không ngừng.

Cô gái thì rõ ràng chững chạc hơn hắn rất nhiều, vừa nhìn bắp chân của mình vừa nhìn khắp nơi để tìm kẻ hạ thủ với mình. Rất nhanh, nàng ta nhìn thấy một bàn cách đó không xa, vị kia sắc mặt không có bất kỳ tia sợ hãi nào, một cô gái ung dung bình tĩnh, cơ hồ là theo bản năng, nàng ta nhận định đối phương chính là người xuất thủ đả thương bọn họ.

“Là ngươi ám toán chúng ta phải không?” Nàng ta nói với giọng khẳng định.

Vân Khê nhướn mày, nhìn về phía nàng ta, nhếch môi nói: “Không phải có tin đồn là công phu của Đệ Tứ vô cùng cao hay sao? Sao đến cả hai chiếc đũa nhỏ cũng không tránh được cơ chứ? Chẳng lẽ Đệ Tứ là người có tiếng mà không có miếng (có tiếng tăm mà không có thực lực), căn bản là không thực lực, chẳng qua là một kẻ ngu ngốc?”

Mọi người nghi ngờ, đúng vậy, Đệ Tứ không phải rất lợi hại hay sao? Tại sao lại không tránh được hai chiếc đũa nhỏ cơ chứ?

Nam tử thân ảnh lay động, không thấy rõ thần sắc dưới đấu lạp của hắn, nhưng có thể xác định, bây giờ hắn đau đến muốn khóc thét lên.

Hai mắt cô gái dấy lên lửa giận: “Ngươi rốt cuộc là kẻ nào? Ngươi cũng biết đối địch với Liên Minh Thích Khách chúng ta sẽ có kết quả như thế rồi đấy. ”

“Có kết quả như thế nào? Ta rất mong đợi. ” Vân Khê nhướng mày khiêu khích nàng ta.

“Thật mất mặt. Nếu như trình độ của Liên Minh Thích Khách đều giống các ngươi như vậy, làm sao có thể đỡ đẻ nha?” Tiểu Mặc ghét bỏ lắc lắc đầu, chỉ bằng công phu thối nát như bọn họ mà cũng dám giả mạo Độc Cô thúc thúc, thật sự là rất tổn hại thanh danh của Độc Cô thúc thúc.

Cô gái kia đang tức giận lại nghe thấy Tiểu Mặc nói như thế, nàng ta lập tức quay mũi nhọn chĩa về phía Tiểu Mặc, lớn chọc không nổi, nhỏ chẳng lẽ không đối phó được hay sao?

“Tiểu tử thúi, ta thay cha mẹ ngươi giáo huấn ngươi một chút. ” Cô gái ánh mắt ngoan lệ, cầm kiếm đâm về phía Tiểu Mặc.

Vân Khê ánh mắt lạnh lùng, không biết tự lượng sức mình.

Tay phải vừa muốn giơ lên, đáy mắt chợt hiện lên một đạo ánh sáng, là Tiểu Mặc lấy ra Thiên Vương Kính.

“A a a ——”

Cô gái kêu thảm thiết, vang khắp tửu lâu.

Tiểu Mặc đem Thiên Vương Kính giơ lên trước trán từ từ hạ xuống, hai mắt ngạc nhiên đi lên phía trước nhìn xung quanh, lại thấy trên vách tường của tửu lâu có một lỗ thủng, lỗ thủng có hình dáng là một hình người.

Cô gái lúc nãy công kích bé đã sớm không thấy đâu.

Cả tửu lâu chỉ một thoáng yên tĩnh trở lại, mọi người ngạc nhiên nhìn một màn này, miệng há to quên khép lại.

“Ngươi muốn không?” Tiểu Mặc liếc nhìn, không cẩn thận nhìn thấy Hắc y nam tử, Hắc y nam tử giống như bị chạm vào điện, vội vàng chạy trốn ra khỏi tửu lâu, chạy trốn so với thỏ còn nhanh hơn.

“Ha ha ha ha, Tiểu Mặc Mặc, ngươi đánh thật tốt. ” Tiểu Bạch làm người trung thực ngưỡng mộ, sùng bái nhìn về phía bé.

A Lý dùng ánh mắt kỳ dị nhìn Tiểu Mặc, đôi mắt sáng lòe lòe.

Tiểu Mặc xấu xa cười hì hì, sờ sờ đầu nói: “Cũng tạm được, giống nhau giống nhau. ”

Vân Khê tức giận nghiêng mắt nhìn bé một cái, thật là nghé con mới đẻ không sợ cọp, vạn nhất lần sau thật sự gặp phải cao thủ của Liên Minh Thích Khách, không biết bé sẽ như thế nào.

Rất nhanh, từ trên đường cái truyền đến xôn xao, thì ra là sau khi nàng kia bị Thiên Vương Kính bắn ngược lại, xuyên qua vách tường của tửu lâu, trực tiếp nện vào nhà tắm của cửa hàng đồ sứ bên cạnh, hết lần này tới lần khác lại còn là một nhà tắm nam. Nàng kia sau khi phản ứng kịp, phát hiện xung quanh đều là nam nhân trần truồng, nàng ta giận dữ nhảy dựng lên, huy kiếm chém giết khắp nơi.

Chỉ một thoáng, những nam nhân đang trần truồng kia bọc một tấm vải, điên cuồng chạy ra đường cái.

Cả con đường nhất thời hỗn loạn, nam trần truồng thêm cuồng nữ, trò hay diễn ra liên tục.

Vân Khê hí mắt, nghĩ về chuyện hôm nay, mặc dù có chút không đầu không đuôi, nhưng Vân Khê ngửi ra mùi vị âm mưu trong đó. Có một điều có thể xác định chính là, có người muốn gây bất lợi đối với Bách Lí viện trưởng, nhưng đối phương rốt cuộc có phải là người của Liên Minh Thích Khách hay không, có phải thích khách Đệ Tứ hay không rất khó nói.

Mặt khác, có người giả mạo Độc Cô Mưu và Hoa Sở Sở ở chỗ này rêu rao, có thể thấy Độc Cô Mưu và Hoa Sở Sở cũng không thuận lợi, đây là có người muốn hủy đi thanh danh của bọn họ.

Dư quang liếc qua khắp nơi, có một luồng hàn quang sắc bén xẹt qua khóe mắt, là từ đối diện cửa hàng đồ sứ khúc xạ đến.

“Tiểu Mặc, các ngươi ở chỗ này đợi, không được đi đâu cả. ” Đơn giản nói một câu, Vân Khê bay ra ngoài, nhảy tới cửa hàng đồ sứ.

Tại cửa hàng đồ sứ, có hai gã nam tử đang muốn rút chân rời đi, đột nhiên bắt gặp Vân Khê xông vào, vẻ mặt kinh ngạc sau đó rút kiếm đâm tới.

Vân Khê cười lạnh một tiếng, cũng không xuất kiếm, hai tay vung ra một cái đã đoạt được kiếm của hai người.

Khách khách Khách khách!

Vân Khê đánh mấy cái vào cánh tay của hai người, nhấc chân đạp xuống, đem bọn họ áp ngã xuống đất.

“Nói, các ngươi rốt cuộc là kẻ nào? Ai cho các ngươi giả trang làm cao thủ của Liên Minh Thích Khách?” Vừa nãy Đệ Tứ kia vừa ra diễn đã bại lộ sơ hở, sự thật chứng minh kẻ giả danh Đệ Tứ không có chút khả năng nào, mà hắn lại có thể khiến cho đồ sứ ở cửa hàng đồ sứ vỡ vụn, giải thích duy nhất chính là có người ở cửa hàng đồ sứ đối diện phối hợp với diễn xuất của hắn.

“Chúng ta không biết ngươi đang nói gì, chúng ta là người bán đồ sứ. ” Một người trong đó mạnh miệng nói, không chịu nói thật.

“Bán đồ sứ? Bán đồ sứ, trên thân còn mang theo bội kiếm? Bán đồ sứ, mà thấy khách nhân vào cửa, lại rút kiếm ra giết người? Các ngươi cho rằng ta là đứa trẻ ba tuổi hay sao?” Khách khách hai tiếng, Vân Khê làm gãy cằm người này, khiến cho hắn đau đến không muốn sống.

Người kia thấy bộ dáng kinh khủng của đồng bạn, cả người hắn run run, Vân Khê thoáng nhìn qua hắn, cả người hắn ta giống như gim đạn, không đánh đã khai: “Nữ hiệp tha mạng. Chúng ta chẳng qua nhận bạc của người ta, hỗ trợ diễn trò làm việc lặt vặt, chúng ta không làm chuyện xấu khác….. ”

Vân Khê liếc hai người một cái, nhìn hai người uất ức như thế, đổi lại là nàng, cũng sẽ chỉ cho làm việc lặt vặt mà thôi, khó mà giao trách nhiệm nặng nề cho họ được.

“Kẻ cho các ngươi bạc là kẻ nào? Là nam hay nữ?”

“Là một nam nhân, hắn mang mặt nạ, thấy không rõ hình dạng của hắn. Hắn cho rất nhiều bạc, còn không cho hỏi nhiều, cho nên chúng ta cũng không hỏi nhiều. ” Nam tử sợ hãi nói.

“Chỉ như vậy thôi sao?” Vân Khê cao giọng.

“Thật sự không còn gì nữa. Tiểu nhân không dám nói láo. ”

“Cút!” Vân Khê không muốn lại tiếp tục cùng hai người dông dài, nếu kẻ cho bạc là người cẩn thận như vậy, cho dù nàng tra hỏi như thế nào cũng không hỏi được tin tức gì.

Sau khi trở lại tửu lâu, nàng phát hiện trong tửu lâu nhiều thêm hai người, chính là Bạch Sở Mục và Long Thiên Tầm. Hai người bọn họ vốn là đi ở trên đường, phát hiện nơi này có náo nhiệt liền chạy tới đây, ai ngờ vừa vào trong tửu lâu lại thấy Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch, gặp lại vui vẻ khiến cho hai Tiểu ngoan đồng mừng rỡ vô cùng.

“Đại tẩu!” Bạch Sở Mục và Long Thiên tầm cùng gật đầu hướng về phía Vân Khê chào hỏi.

“Hai người cũng đến Thiên Long Thành rồi, Thiên Thần và Song nhi đâu?”

“Bọn họ về phủ thành chủ trước rồi, Thiên Thần bị cả nhà Bách Lí thành chủ vây bắt hỏi han, ta và Thiên Tầm nhân cơ hội lẻn ra ngoài, rảnh rỗi đến nhàm chán, đi dạo một chút. ” Bạch Sở Mục vẻ mặt nhí nhảnh, không giả tạo.

“Lần này Thiên Thần ca ca hơn phân nửa là bị cả nhà Bách Lí thành chủ người lưu lại buộc thành thân, Bách Lí phu nhân còn ý vị địa hỏi thăm Thiên Thần ca ca ngày sinh tháng đẻ cơ. ” Long Thiên Tầm mím môi cười trộm, hồi tưởng đến hình ảnh vừa xảy ra ở phủ thành chủ, còn có vẻ mặt thụ sủng nhược kinh của Thiên Thần ca ca nàng lại thấy buồn cười.

“Thật sao? Thiên Thần cũng không nhỏ nên thành thân rồi. ” Vân Khê sờ cằm, tự cho rằng trưởng tẩu như mẹ, có phải nàng nên thay chú em thu xếp hôn sự hay không? Nếu nói đến thân phận khác, nàng lại là sư phụ của Song nhi, hôn sự của đồ nhi nàng cũng phải quan tâm rất nhiều. Có hai thân phận như vậy, nàng không khỏi cảm thán sâu sắc, trách nhiệm của mình thật trọng đại a.

“Đúng rồi, Thiên Tầm, lúc ở Vân Thành tỷ thấy cha muội đó, Tứ thúc khí sắc không tệ. ”

“Có thật không? Lâu rồi muội không thấy phụ thân. ” Long Thiên Tầm tiếc nuối nói.

Bạch Sở Mục an ủi: “Có thời gian, huynh cùng muội về Long gia một chuyến thăm ông ấy. ”

“Ừ” Long Thiên Tầm biết điều gật đầu, nhìn Bạch Sở Mục với ánh mắt tuyệt đối tin cậy.

Vân Khê nhìn đôi tiểu tình lữ bên cạnh cảm thán, mình thật sự già rồi.

“Sở Mục, đệ và Thiên Thần là hảo huynh đệ, nhưng nếu Thiên Thần muốn thành hôn, tỷ xem đệ cũng đừng đợi, không bằng sẽ đem hôn sự làm cùng nhau. Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, nên tìm chuyện vui đến để giải xui. ”

Bạch Sở Mục và Long Thiên tầm liếc mắt nhìn nhau, cùng đỏ mặt, lại xấu hổ.

“Vậy thì…… Do đại tẩu làm chủ. ” Bạch Sở Mục gãi đầu, hắc hắc cười khúc khích. Long Thiên Tầm định thân xong, xấu hổ không chịu được.

“Được, được. Tỷ còn chưa từng xem người ta thành thân, lần này tỷ nhất định phải tham gia mới được” A Lý hăng hái bừng bừng, hưng phấn không kém Tiểu Mặc cùng Tiểu Bạch.

“Ha ha, lại có thể nhìn Thần thúc thúc khiêu vũ rồi!” Tiểu Mặc vỗ tay nhỏ bé, trí nhớ khắc sâu nhất là lần Thần thúc thúc khiêu vũ trong đám cưới của cha mẹ.

Vân Khê nghênh ngang cười to, chợt cảm thấy ngực sinh mây tầng, lo lắng trong lòng bị quét sạch. Nàng quyết định, hai mối hôn sự này do nàng toàn quyền phụ trách.

Bất quá, trước hôn lễ cần phải giải quyết chuyện của Liên Minh Thích Khách và Bách Lí viện trưởng, không thể để cho nó trở ngại đến hôn sự.

Phủ thành chủ.

Long Thiên Thần nhận được đãi ngộ trước nay chưa từng có, Bách Lí thành chủ, Bách Lí phu nhân và mấy vị ca ca của Bách Lí Song, còn có bảy đại cô, tám đại di chín ông cậu của Bách Lý gia tộc, tất cả đều vây chung quanh Long Thiên Thần hỏi han lung tung, từ gia thế của hắn, ngày sinh tháng đẻ, đến sở thích, tài nghệ của hắn, nhưng phàm là tin tức có liên quan tới hắn không cái nào bị bỏ qua.

“Thiên Thần a, cháu sẽ không ngại thê tử tương lai không biết nữ công chứ? Không ngại tính tình thô lỗ của thê tử chứ?”

“Thiên Thần a, Bách Lý gia chúng ta chỉ có Song nhi là con gái, đem nàng gả ra ngoài chúng ta thật sự không yên tâm, nếu không cháu ở rể Bách Lý gia chúng ta được chứ? Cháu yên tâm, chúng ta nhất định sẽ đối xử với cháu như đối xử với con cái trong nhà. ”

“Thiên Thần a, nếu như cháu ở rể Bách Lý gia chúng ta, cha mẹ cháu có phản đối không? Cha mẹ cháu có tốt không, lúc nào mời họ tới nhà chúng ta chơi được không?”

“Lệnh tôn lệnh đường năm nay bao nhiêu tuổi? Hành động có thuận tiện hay không? Nếu không cháu cũng đưa họ tới Bách Lí gia chúng ta ở đi, cả nhà ở cùng một chỗ, hòa thuận, thật tốt?”

“Đại ca của cháu và đại tẩu của cháu có đồng ý cho cháu thành thân không? Nếu không cháu cũng mời đại ca và đại tẩu cháu đến nhà ở đi, như vậy càng náo nhiệt. ”

“Gia gia của cháu và ông ngoại…… ”

Những câu hỏi liên tiếp như nã pháo vào đầu khiến Long Thiên Thần khổ không thể tả, vừa muốn há mồm trả lời Tam Cô…, bên kia Thất di Cửu bá đã đổi chủ đề. Hắn giơ tay, mãnh liệt xoa mồ hôi, mờ mịt nhìn chung quanh, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói gì.

Bách Lí Song chỉ có thể xa xa nhìn hắn, không có biện pháp, cửa ải này sớm muộn gì cũng phải vượt qua, qua muộn không bằng qua sớm, làm cho bão táp tới mạnh hơn một chút.

Lúc này, ngoài cửa có người thông báo: “Gia chủ, Vân Khê cô nương tới!”

Long Thiên Thần vừa nghe thấy chị dâu tới giống như được đại xá, giơ chân chạy ra khỏi sảnh đường, chủ động đi nghênh đón đại tẩu.

Bách Lý gia tộc thất cô bát đại di Cửu cậu bá thấy hắn tôn kính đại tẩu như kính, cùng nhau gật đầu, từ đó có thể thấy hắn tôn kính với đại tẩu như thế, sau này ở rể, khẳng định cũng có thể tôn kính với các trưởng bối như bọn họ.

“Đại tẩu, tẩu tới rồi. ”

Long Thiên Thần nhìn thấy đại tẩu, giống như thấy mẹ ruột của mình, mở rộng cánh tay chạy vội về phía nàng, trong lòng cảm kích mênh mông.

Chân mày Vân Khê run lên, đây là tình huống gì? Mặc dù là mấy ngày không gặp, nhưng mà thấy nàng có cần thiết phải kích động như thế không?

Đợi Long Thiên Thần chạy tới gần, Vân Khê đạp một cước đạp hắn bay ra chỗ khác.

“Chú ý hình tượng, không nên tùy tiện cho đại ca của đệ đội nón xanh!”

Thân thể của hắn vừa ngã xuống đất, Vân Khê đã nghênh ngang cất bước đi qua.

“Hu hu. hu….. Đại tẩu, đau quá” Long Thiên Thần che bụng của mình, ủy khuất muốn khóc.

Bạch Sở Mục và Long Thiên Tầm cùng ngẩn người, sau đó cười không ngừng, không thể không đồng tình.

“Hai kẻ không có tình người” Cuối cùng vẫn là Bách Lí Song chạy tới, đau lòng đỡ hắn dậy, khuyên hắn, “Sau này nhớ kỹ một chút, nếu không chàng sẽ ăn thêm một cước nữa đấy. ”

“A?” Long Thiên Thần không kịp phản ứng.

Bạch Sở Mục và Long Thiên Tầm càng cười điên cuồng.

Sau trò khôi hài, Vân Khê đổi lại khuôn mặt tươi cười, ra mắt làm lễ đối với các thành viên trong Bách Lý gia tộc.

“Tiểu thúc nhà ta không hiểu chuyện, khiến các ngươi chê cười, sau này các ngươi cần phải dạy bảo hắn nhiều hơn, có chỗ nào làm không tốt, các ngươi cứ mắng chửi. Tiểu thúc nhà ta không có ưu điểm gì khác ngoài da thịt dày, chịu đánh, da mặt dày, chịu mắng. Sau này các ngươi cứ đánh chửi không cần nhìn mặt mũi của ta. ”

Long Thiên Thần nhăn mặt, hắn thật sự gặp người ngoài, sao lại có một vị đại tẩu vô tình vậy chứ?

“Vân Khê cô nương khách khí. Chúng ta sao dám đánh chửi lệnh tiểu thúc? Chúng ta đau lòng còn không kịp. ” các thành viên trong Bách Lý gia tộc rối rít nói lời khách khí, đem Vân Khê tôn là thượng khách, để nàng ngồi lên ghế chủ vị.

Lúc trước Vân Khê ở Vân tộc, thân phận của nàng đã rất đặc thù, chỉ riêng nàng là người luyện ra Tru Tiên Đan trong truyền thuyết ở Đan Minh đã khiến cho danh tiếng của nàng vang khắp Long Tường đại lục, bây giờ nàng đã trở thành thủ lĩnh không thể thay thế ở Vân Huyễn điện, ở trong cảm nhận của các thành viên gia tộc Bách Lý địa vị của nàng đã vô cùng cao, mời nàng ngồi lên ghế chủ vị bọn họ đều cảm thấy hết sức vinh hạnh.

“Thiên Thần khiêm tốn, hiếu thuận hiểu chuyện, lại có một thân tài nghệ, cùng Song nhi nhà chúng ta rất xứng đôi. ”

“Đúng vậy, Thiên Thần tuổi còn trẻ, đã là viện trưởng của Dực Long học viện, tiền đồ rất xán lạn. ”

“Thiên Thần có tính cách sáng sủa, tâm địa thiện lương, có trách nhiệm, dám gánh vác, Song nhi nhà chúng ta có thể gả cho hắn, đó là phúc phận của Song nhi….. ”

“…… ”

Mọi người lại nói tốt về Long Thiên Thần một phen, khiến cho Long Thiên Thần vui sướng như lọt vào trong sương mù, nghĩ thầm mình chẳng lẽ thật sự xuất sắc như vậy sao?

Vân Khê vừa uống trà, vừa hí mắt cười, âm thầm liếc mắt nhìn cái kẻ hỉ nộ hiện ra trên mặt Long Thiên Thần, thằng ngốc này nhất định cho rằng nàng là đại tẩu ác độc vô tình sao? Sao hắn biết mình chọn dùng phương thức nói mát chứ? Nhìn đi, từ trong miệng người khác được ca ngợi như vậy, cần phải so với lời ca ngợi trong miệng mình tốt hơn mấy trăm lần.

Hàn huyên một lúc, Vân Khê đặt chén trà xuống, nghiêm mặt nói: “Bách Lí thành chủ, nghe nói gần đây có người muốn hành thích Bách Lí viện trưởng, đúng vậy không?”

“Thật sự có chuyện này. Chúng ta cũng đang phiền não vì chuyện này. Mấy ngày qua, phụ thân liên tục bị ám sát bốn lần, một lần cuối cùng, phụ thân bị đối phương đâm bị thương, bây giờ đang nằm trên giường không dậy nổi. ” Bách Lí thành chủ lo lắng nói.

“Xem ra tin đồn trên phố là thật…… ” Vân Khê đem chuyện mình mới gặp ở tửu lâu nói lại một lần, tổng kết lại, “Bọn họ cố ý rò rỉ tin tức đi ra ngoài, khiến cho tất cả mọi người ở Thiên Long Thành đều biết cao thủ của Liên Minh Thích Khách muốn ám sát Bách Lí viện trưởng, dụng tâm bất lương, sợ là có âm mưu khác. Ta đề nghị mấy ngày này các ngươi phải bảo vệ Bách Lí viện trưởng thật tốt, không thể để cho thích khách nhích tới gần Bách Lí viện trưởng, chuyện về Liên Minh Thích Khách bên kia, các ngươi cũng phải nghĩ biện pháp liên hệ, dò thăm một chút tin tức xem rốt cuộc có phải vọn họ tiếp nhận nhiệm vụ ám sát Bách Lí viện trưởng hay không. ”

“Vân Khê cô nương nói rất đúng, chúng ta đã liên lạc với Nhất Hào của Liên Minh Thích Khách, Nhất Hào thích khách là người rất có nguyên tắc, tin rằng hắn sẽ không tùy tiện tiếp nhận nhiệm vụ ám sát trung lương. Vừa nghe Vân Khê cô nương nói chuyện, ta càng thêm tin tưởng rằng có người ở sau lưng cố ý giở trò, muốn gây mâu thuẫn giữa Học viện Thiên Long chúng ta và Liên Minh Thích Khách, bọn họ ở giữa thu lợi” Bách Lí thành chủ nói.

Vân Khê gật đầu, tán thành quan điểm của hắn.

“Chờ điều tra rõchuyện này xong, ta sẽ tìm bố mẹ chồng thương nghị hôn sự của Thiên Thần và Song nhi. Các ngươi yên tâm, hôn sự của Thiên Thần chính là đại sự của Long gia ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không qua loa xong việc. Nếu đã làm hôn sự vậy thì phải làm long trọng, ta tuyệt đối sẽ không để cho đồ nhi và tiểu thúc của ta bị ủy khuất. ”

Long Thiên Thần và Bách Lí Song nghe vậy, mắt nổi lên một tầng hơi nước, rất cảm động.

Các thành viên trong Bách Lý gia tộc nghe vậy rất hài lòng, bọn họ đang mong đợi để nghênh đón hôn lễ long trọng nhất của Long Tường đại lục.

Không lâu sau, đoàn người Long Thiên Tuyệt cũng đi theo Bách Lí Thanh Hoa và Bách Lí nhị ca đi tới phủ thành chủ, mọi người đoàn tụ chung một chỗ, rất náo nhiệt.

Ban đêm, những đám mây đen dần dần dày đặc che đi vầng trăng tàn.

Học viện Thiên Long đề phòng sâm nghiêm, mỗi một góc đều có đội ngũ tuần tra lục tục đi qua, đội ngũ tuần tra cũng sẽ thường xuyên gặp nhau, trao đổi khẩu lệnh, cả Học viện Thiên Long giống như một két sắt bảo mật.

Vân Trung Thiên canh giữ ở phòng ngủ của viện trưởng, một tấc cũng không rời.

Ngoài phòng ngủ, còn có ba tầng trong ba tầng ngoài cao thủ thủ vệ, thủ vệ nghiêm mật như thế, căn bản không thể nào có người có thể ám sát thành công.

Canh hai đã qua, canh ba đi qua, mắt thấy trời sắp sáng……

Lúc này, trong phòng ngủ đột nhiên truyền ra một tiếng la to: “Có ai không. Bắt thích khách!”

Cả Học viện Thiên Long đều bị kinh động, tất cả các cao thủ đều bay về phía phòng ngủ cuả Bách Lí viện trưởng, đem phòng ngủ vây quanh nước chảy không lọt.

Trong phòng ngủ, trừ Vân Trung Thiên và Bách Lí viện trưởng, còn nhiều hơn hai người. Hai người này một nam một nữ, một trang phục toàn thân màu đen, đầu đội đấu lạp màu đen, một người mặc y phục màu xanh xinh đẹp, tư thái linh lung, hai người lưng tựa lưng đứng ở trong phòng, không khí lộ ra mấy phần quỷ dị.

“Độc Cô Mưu? Là ngươi sao? Tại sao ngươi phải ám sát viện trưởng?” Vân Trung Thiên nhắm mắt cũng nhận ra người toàn thân màu đen kia, nam tử đầu đội đấu lạp màu đen, rõ ràng chính là người hắn rất quen thuộc Độc Cô Mưu. Sát khí thích khách bẩm sinh che dấu không được, không phải là Độc Cô Mưu, còn có thể là ai?

Hắn thật sự không thể tin được, tới ám sát viện trưởng lại là người này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi