THIÊN TÀI TRIỆU HỒI SƯ


Edit & beta: senna_lam

Kasha nghe thấy vậy không khỏi thở phào một hơi, nàng còn đang lo hai ngươi kia không ai chịu đi lên thì phải làm sao bây giờ, bây giờ thì tốt rồi rốt cục cũng có người chịu đi lên, Kasha gật gật đầu,“Tốc chiến tốc thắng.”

Thước Linh Lợi gật đầu, trên mặt mang theo một chút đắc ý, nàng thân là song hệ ma pháp sư nên cũng được nhiều ưu thế, ngay cả Công chúa điện hạ cũng đối với mình cũng để ý hơn nhiều.

Thước Linh Lợi nhảy lên liền đứng trên lôi đài, nhìn Khúc Lam Y trước mặt ánh mắt cũng chưa từng chuyển, Thước Linh Lợi hung hăng cắn đầu lưỡi, lúc này mới tỉnh táo lại,“Họa thủy.”

Thước Linh Lợi nói thầm một câu, Khúc Lam Y môi đỏ mọng chậm rãi gợi lên, đáy mắt xẹt qua tia lãnh ý, trong mắt Khúc Lam Y thân phận song hệ ma pháp sư của Thước Linh Lợi ngay cả P cũng không là gì, Thước Linh Lợi kia tâm cao ý ngạo Khúc Lam Y cũng tự động bỏ qua, đối với loại người này mà chính mình phải ra tay xem ra quá hạ thấp bản thân mình.


Khúc Lam Y bất giác bĩu môi, thần sắc trên mặt chính là một mảnh không nhẫn nại, Vân Phong nhìn thấy vậy không khỏi che miệng thấp giọng nở nụ cười, Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm nhìn thấy không khỏi đều tò mò nhìn nàng, Vân Phong lắc đầu ý bảo không có việc gì, cặp mắt mang theo ý cười giờ phút này đang nhìn Khúc Lam Y, nàng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy biểu tình này của Khúc Lam Y, một bộ dạng ghét bỏ như thế.

Hiển nhiên Thước Linh Lợi cảm thấy lòng tự trọng đã bị khiêu khích nghiêm trọng, vẻ mặt Khúc Lam Y kia không nhẫn nại cùng biểu tình ghét bỏ, làm cho Thước Linh Lợi cảm thấy thân phận song hệ ma pháp sư của mình có phải hay không không đáng giá? Chẳng lẽ trong mắt nàng đối với song hệ ma pháp sư cũng giống như nhìn thấy rau cải trắng bên đường sao, khắp nơi đều có? Thân thể của nàng đặc thù như thế chẳng lẽ nàng ta không biết nàng sao?

“Bắt đầu!” Trọng tài lão sư vừa phát lệnh, Thước Linh Lợi đã giành trước hét lớn một câu,“Đừng có khinh thường tôn nghiêm của song hệ ma pháp sư!”

Khúc Lam Y lạnh lùng cười, bàn tay nhẹ nhàng vung lên, ngay lặp tức cột sáng chói mắt từ trong lòng bàn tay của nàng bắn ra, Thước Linh Lợi vừa nói xong còn chưa kịp truyền đi liền cảm giác được một cỗ uy áp từ trước mặt đè xuống, làm cho nàng ngay cả cơ hội lui về phía sau cũng không có!

Đây là...... Cái gì!

Thước Linh Lợi trừng mắt to nhìn cột sáng trắng phía trước đang tiến lại gần mình, cột sáng trắng hung hăng đập vào thân thể nàng, Thước Linh Lợi chỉ cảm thấy thân thể của chính mình như một chiếc lá rụng, bị người ta mạnh mẽ xốc lên sau đó dùng lực ném xuống, thân thể của nàng như chiếc lá rụng theo từ chỗ cao...... hung hăng hạ xuống!

“Phanh!” Một tiếng nổ truyền đến, Thước Linh Lợi hoàn toàn không rõ sự tình gì, cơ hội ra tay còn không có, vậy mà mới nói một câu liều như vậy, thời gian để nàng cao ngạo cũng không có liền như vậy bị quăng ra ngoài ngã xuống đất!

“Ngô!” Thước Linh Lợi đau đớn che trước ngực của mình, chỉ cảm thấy nơi đó có một đoàn úc khí ngưng kết, hô hấp có chút khó khăn, giương mắt vừa nhìn liền thấy sắc mặt Thước Linh Lợi nháy mắt đã trắng bệch, chính mình giờ phút này đã bị đánh bay xa trăm mét, khuôn mặt sớm đã không còn giọng máu mà thân thể thì như muốn nứt ta!

Một chiêu, duy nhất một chiêu, mọi người chỉ biết là nhìn thấy một cột sáng chói mắt, tận lực đập vào người Thước Linh Lợi làm thân mình nàng bay lên cao sau đó rơi xuống thật mạnh, nhìn bộ dạng hiện tại của Thước Linh Lợi muốn tái trận thì chỉ có linh.


Trên trán Kasha đột nhiên chảy xuống vài giọt mồ hôi, theo tóc từ thái dương chậm rãi chảy xuống, Khúc Lam Y- đây là đệ nhất bài danh yêu nghiệt, chỉ mới một chút đã đem song hệ ma pháp sư đánh tới không thể phản kháng lại được, mà ma pháp nàng sở hữu so với song hệ còn hiếm thấy hơn -quang hệ ma pháp! Hơn nữa vừa rồi nàng ta ra tay tựa hồ so với trước kia còn nhẹ hơn nhiều.

Kasha nghĩ đến khả năng này tâm lãnh một phần, thực lực của Khúc Lam Y đến tột cùng đã tăng trưởng đến cái dạng gì rồi? Tuy biểu hiện của nàng với Tạp Lan hoàng thất vẫn rất ôn hòa thậm chí cho tới bây giờ đều là khinh thường nhất cố, mà chính mình phụ thân lại đối với nàng thêm một phần lễ nhượng, Kasha lúc đó không rõ vì sao lại vậy nhưng mà hiện tại đã hiểu được một chút, trước mắt tên Khúc Lam Y có lẽ so với Vân Phong còn là người làm Tạp Lan hoàng thất cảm thấy kiêng kị hơn!

Khúc Lam Y vỗ vỗ tay, liếc nhìn trọng tài một cái, trọng tài lão sư không hiểu nuốt xuống một ngụm nước miếng, sau đó mới lớn tiếng tuyên bố,“Trận thứ ba, Tinh La xã đoàn, thắng!"

Các học sinh đứng xem phía sau nhìn qua, mỗi người đều giương cổ khai hô,“Mỹ nữ! Thần tượng!”

“Mỹ nữ, ngươi tên là gì, chúng ta cùng nhau làm bằng hữu được không!”

Các nam sinh giống như phát điên cùng nhau hô lên, hai mắt thì nhiệt tình đuổi theo bóng dáng của Khúc Lam Y, Khúc Lam Y đi xuống dưới nhìn thấy vẻ mặt giật mình của Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm không khỏi giơ cao mi phong nhìn qua Vân Phong, Vân Phong nhưng thật ra một chút cũng không cảm thấy kỳ quái, không chút sợ hãi hay ngạc nhiên.


“Mỹ nữ, đừng không để ý tới chúng ta nha!”

“Mỹ nữ, nhìn nơi này một chút đi!”

Khúc Lam Y ngồi ở chỗ kia, các nam sinh phát cuồng gào to liên tục, trường hợp trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, thần sắc Khúc Lam Y lập tức lạnh đi vài phần, thân thể mềm mại nháy mắt nhích lại gần, Vân Phong chỉ cảm thấy một bên thân thể hơi ấm lên, ngay sau đó mặt mình bị người khác cường ngạnh dựa sát vào, một đạo hơi thở đầy ôn nhuyễn đột nhiên nhích lại gần, Vân Phong nhíu mày lại, nguyên bản môi Khúc Lam Y muốn dừng ở địa phương này thì lại thay đổi phương hướng, dừng ở bên sườn mặt Vân Phong.

“Xôn xao......” Toàn trường ngay tức thì đều im lặng, các nữ sinh đều thẹn thùng đừng đó nhìn còn đám nam sinh giống như ăn phải thứ gì không sạch sẽ, Khúc Lam Y tựa vào bên người Vân Phong đối mặt với hướng đám nam sinh điên cuồng hét về phía nàng mà thản nhiên cười, các nam sinh đều không hiểu sao rùng mình một cái, sắc mặt Vân Thăng hoàn toàn đen, Mộc Tiểu Cẩm thì đỏ mặt, ánh mắt đảo từ trên người Khúc Lam Y và Vân Phong qua lại, Tiểu Phong cùng Khúc Lam Y, phối hợp như vậy giống như cũng không sai......

Vân Phong một tay đẩy Khúc Lam Y ra, từng bước nhảy lên trên lôi đài, sắc mặt không tốt nhìn đối diện, con ngươi đen nhìn Kasha ngồi ở chỗ kia nói,“Hiện tại, nên đến lượt chúng ta rồi.”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi